Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thụy Sỹ

[MINH HUỆ 20-07-2018] Tôi đến từ Thụy Sỹ và bắt đầu hành trình tu luyện của mình khoảng hơn 4 năm trước. Trước đó, tôi là một tín đồ Cơ đốc và chưa bao giờ nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp (còn được gọi là Pháp Luân Công). Đúng vào lúc tôi sinh con gái, tôi biết chắc chắn rằng cuộc hôn nhân của tôi đã đổ vỡ. Tôi quyết định xem lại bản thân để tìm ra nguyên nhân cuộc đổ vỡ từ phía tôi. Trong khi tự vấn bản thân, những câu hỏi về cuộc sống nói chung đã lại xuất hiện trong đầu tôi. Tôi là ai và tôi đang làm gì ở đây?

Sang tuổi 40, tôi trải qua thời kỳ mà được gọi là thời kỳ hồi xuân. Đầu tiên, tôi bị cuốn hút bởi Đạo giáo. Tôi đã mua bản dịch tốt nhất của cuốn Đạo Đức Kinh mà tôi có thể tìm được. Nhưng vì một lý do nào đó, ngay khi tôi mở cuốn sách đó ra, tôi hoàn toàn không thể tập trung. Vấn đề tương tự cũng xảy ra với những cuốn sách giải thích về những lời dạy của Đức Phật. Sau đó tôi đã muốn tham gia vào một số nhóm võ thuật, nhưng không mang lại kết quả gì.

Sau đó chúng tôi chuyển tới một thị trấn khác. Khi đó, tôi trải qua những cơn hoảng loạn ở những nơi đông đúc và khi phải lái xe qua các đường hầm. Một ngày, tôi đang lái xe trên đường cao tốc và tiến vào một đường hầm dài. Tôi thấy lo lắng và cảm giác mệt mỏi xâm chiếm lấy tôi. Khi tôi nghĩ đến việc nhờ chồng tôi đổi lái cho tôi và tìm một lối ra, tôi thấy con gái tôi đang ngủ. Chỉ vài giây sau đó, chồng tôi cũng díp mắt buồn ngủ. Điều này khá là bất thường, vì đó là một ngày đẹp trời. Nhưng điều đó có nghĩa là tôi không thể dừng lại, do vậy tôi tiếp tục lái xe. Cơn buồn ngủ ngày càng mạnh. Cuối cùng, tay tôi rời khỏi vô lăng và tôi mất ý thức. Tôi tỉnh dậy sau một tiếng nổ vang và nắm vô lăng trở lại. Chiếc xe vẫn ở giữa đường, và không có chuyện gì xảy ra.

Một ngày tôi nghe một chương trình truyền hình qua internet. Người dẫn chương trình và khách mời đang thảo luận về cuộc chiến giữa các thế lực quang minh và hắc ám ở những nước khác nhau. Vị khách nói rằng còn nhiều điểm sáng ở Trung Quốc dù cho Đảng Cộng sản và nạn tham nhũng đang tồn tại ở đó. Người dẫn chương trình đã hỏi những điểm sáng đó từ đâu tới. Vị khách đáp rằng nó đến từ những gia đình cổ xưa vẫn đang bảo tồn nó.

Khi tôi nghe được như vậy, tôi đã nghĩ: “Mình muốn tham gia vào lực lượng quang minh kia”. Sau đó tôi tìm thấy một số trang web nói về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi được biết rằng có một học viên Đại Pháp sống ở bên kia đường trước nhà tôi. Cô ấy đồng ý hướng dẫn tôi luyện các bài công pháp. Nhưng trước khi học luyện công, tôi đã muốn đọc sách của Sư phụ Lý Hồng Chí, cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi biết rằng học luyện công không có ý nghĩa nếu rốt cuộc tôi không tu tâm.

Tuổi thơ và nền giáo dục

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuộc tầng lớp trung lưu. Bố mẹ tôi khá tốt, nhưng họ rất nghiêm khắc và có sẵn những ý tưởng về việc tôi phải như thế nào và tôi phải trở thành người ra sao. Tôi không thể có được sự tự lập hay chủ quyết của bản thân. Tôi gần như cảm thấy sợ người khác, kể cả bố mẹ mình. Tôi cảm thấy như thể tôi sinh nhầm nơi và thế giới bên ngoài là thù địch.

Vì tôi sợ thể hiện cảm xúc bản thân và nói những lời phán xét nghiêm khắc làm mếch lòng người khác, tôi đã mất nhiều năm cố gắng chiều theo ý mọi người và đáp ứng những yêu cầu của họ. Tôi cố gắng đoán trước những người xung quanh tôi muốn gì. Mặc dù tôi làm việc chăm chỉ, tôi vẫn thất bại. Vì tôi chỉ sống hời hợt bề ngoài, tôi trở thành một thanh niên chán nản. Sự tồn tại của tôi hoàn toàn vô nghĩa.

Tôi tìm kiếm sự giúp đỡ nơi Tôn Giáo. Tôi đã học những thứ phổ biến nhất và sau đó lựa chọn Cơ Đốc Giáo. Tôi cảm thấy Chúa Giê Su đáng tin cậy và thiện lương với cả nam giới và phụ nữ. Vào đêm mà tôi nói lời cầu nguyện với Chúa Giê Su, tôi đã trải nghiệm một điều kỳ diệu nho nhỏ. Tôi đã bỏ hút thuốc và nội tâm trống rỗng của tôi đã ấm áp trở lại.

Mặc dù tôi nhận được một số chỉ dẫn và điểm hóa sau đó, tôi vẫn không thể thực sự tiến bộ ngay cả khi tôi đã rất cố gắng. Tôi vẫn hoài nghi về giáo lý của các linh mục, và trong các buổi lễ ở nhà thờ, tôi vẫn luôn luôn cảm thấy có chút gì đó là người xa lạ, cứ như thể tôi không thực sự thuộc về nơi đó.

Bước vào tu luyện

Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi muốn theo Sư phụ Lý tu luyện. Phụ đạo viên tại điểm luyện công địa phương đã đến chỗ tôi để hướng dẫn luyện các bài công pháp. Sau đó, tôi luyện theo băng hình hướng dẫn luyện công.

Ban đầu, tôi nghĩ rằng tu bản thân là ích kỷ, bởi vì nó là điều gì đó cho tôi chứ không phải cho người khác. Tuy nhiên, trong khi luyện công, tôi đã ném một cây nến đang cháy trong tưởng tượng vào đêm tối. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Pháp thân của Sư phụ. Pháp thân của Sư phụ đã đưa lại cây nến mà tôi vừa ném đi rồi biến mất. Tôi hiểu rằng Sư phụ Lý đã thực sự ở đó và hoàn toàn hiện hữu, rằng tôi đã được chấp nhận bước vào tu luyện.

Trong những năm qua, cảnh giới của tôi, suy nghĩ và thế giới quan của tôi đã bắt đầu thay đổi. Suy nghĩ thay đổi sẽ đến lúc đưa tới thay đổi trong cách tôi quán xuyến những việc hiện hữu trong cuộc sống thường ngày. Những cơn hoảng sợ giảm đi và bây giờ tôi bình tĩnh hơn.

Với sự giúp đỡ của Sư phụ Lý, tôi đã có thể can đảm và bước ra chứng thực Đại Pháp và tham gia vào các hoạt động chỉnh thể. Cuối cùng, tôi bắt đầu tổ chức những hạng mục giảng chân tướng nhỏ của riêng mình, đó là một bàn làm việc ở một trung tâm mua sắm, các quầy thông tin ở các thị trấn lớn hơn, và tham gia vào một hội chợ thương mại các vật liệu thủ công. Hoa sen giấy thu hút và tạo cảm hứng cho nhiều người. Khi khách học gấp hoa sen ở hội chợ, họ cũng được biết về Đại Pháp và cuộc bức hại ở Trung Quốc.

Vẻ đẹp của hoa sen và nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn là điều mà phần lớn mọi người đều có thể tán thành dù họ có nền tảng văn hóa và tín ngưỡng nào.

Tôi nhận thấy rằng khi mà tôi nói với mọi người một cách đơn giản, hợp lý và ôn hòa, họ có thể tiếp nhận. Thỉnh thoảng những người trẻ tuổi cảm thấy việc ký thỉnh nguyện sẽ không thay đổi được tình hình của các học viên ở Trung Quốc và chỉ nhún vai. Nhưng khi được nhắc nhở rằng tâm thiện lương của họ đang tìm cách làm điều đúng đắn, họ bắt đầu mỉm cười và ký.

Những người châu Âu lớn lên ở những nước Cộng sản không cần nghe giải thích nhiều, vì họ biết chế độ Cộng sản Trung Quốc là như thế nào. Một lần, một người đàn ông đến từ một nước Đông Âu đã ngắt lời tôi và nói: “Chủ nghĩa Cộng sản là bạo lực. Chúng như nhau cả.”

Hành trình tu luyện hiện tại của tôi

Khác với những trải nghiệm trong thời thơ ấu của tôi, những hướng dẫn của Sư phụ Lý không hề áp đặt, và việc tôi là ai không phải là vấn đề cần nói tới. Tôi bắt đầu nhận ra rằng những việc xảy ra với tôi trong tu luyện không phải là một sự trừng phạt hay bởi vì tôi là một đệ tử rất tệ. Chúng không phải là điều gì ngăn cản tôi mà là để giúp tôi thành công trên đường quay trở về.

Sư phụ đã giảng:

“Chư vị biết chăng? Chỉ đơn giản là về một vấn đề tu luyện; tại tầng thấp của vũ trụ là rất phức tạp, [nhưng] lên đến tầng trên thì đơn giản; không có khái niệm ‘tu luyện’, chỉ có khái niệm ‘tiêu bỏ nghiệp lực’; lên đến tầng cao hơn mà giảng [thì] hết thảy khó nạn ấy chỉ là để trải con đường lên trên thiên thượng mà thôi; còn lên tầng cao hơn nữa thì hỏi tiêu nghiệp là gì, chịu khổ là gì, tu luyện là gì; đều không có những khái niệm ấy; chỉ là ‘tuyển trạch’! Trên tầng cao của vũ trụ chính là một [Pháp] lý ấy; xét xem ai [thích hợp] thì chọn lấy [vị ấy]; đó là [Pháp] lý. ‘Tu luyện’ ư? Chúng tôi không an bài tu luyện. Tu luyện là gì vậy? Chúng tôi muốn ‘tẩy tịnh’ nó; tẩy tịnh từng bước từng bước một lên trên; chính là ‘tẩy tịnh’! Nhưng biểu hiện tại các tầng khác nhau, thì sẽ trở thành ‘mở đường’, ‘khó nạn’, ‘chịu khổ’, ‘tiêu nghiệp’, ‘tu luyện’, v.v, tu thế này, luyện thế kia.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Sư phụ cũng giảng:

“Tôi bảo mọi người rằng, hết thảy những gì chư vị làm đó, trên thực chất đều là thực hiện cho bản thân chư vị, chứ không phải có chút gì là thực hiện cho tôi. Đồng thời tôi cũng nói với chư vị rằng, kể từ ngày chư vị bắt đầu tu luyện tiến bước lên cho đến tận hôm nay, những điều gì tôi bảo chư vị làm, thì không có chút gì là làm cho ai khác đâu. Sự tu luyện của chư vị có thể mang đến cho nhân loại và xã hội nhân loại những điều tốt đẹp, trong tu luyện có thể giúp cho việc tương hỗ giữa các đệ tử Đại Pháp trở nên thành thục, có thể giảm nhẹ áp lực và tổn thất của bức hại tà ác cho các đệ tử Đại Pháp đang bị bức hại; [nhưng] những điều ấy đều là phần phụ theo. Hết thảy những gì chư vị làm, mục đích chân chính là cho sự thành công của chư vị. Tương lai chư vị xoay đầu lại nhìn. Chư vị hiện nay không ai cần nói là tôi vĩ đại, tôi là Sư phụ [tuyệt vời] như thế nào; tương lai chư vị xoay đầu lại nhìn, [sẽ thấy] hết thảy những gì tôi làm đều là để khai sáng cho chư vị. (vỗ tay)

Hãy làm cho tốt những điều cần làm, cơ duyên khó được lắm. Hãy biết trân quý tất cả, không có lần thứ hai đâu. Khởi bất kể tâm nào cũng có thể làm chư vị huỷ hại giữa chừng! Đừng có nghĩ tâm nào hết, chính là đừng có chấp trước nào hết; chư vị cần thực hiện những gì mà chư vị—các đệ tử Đại Pháp—cần làm. Hết thảy những gì thật tốt đẹp, vĩ đại nhất, huy hoàng nhất đều đang đợi chư vị! (vỗ tay)” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Với những lời giảng trên của Sư phụ, tôi chúc mọi người đều có thể quay trở về với gia viên thực sự của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/20/371202.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/22/171209.html

Dịch ngày 07-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share