Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp đến từ Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-4-2018] Tôi muốn chia sẻ hai câu chuyện về uy lực của Đại Pháp khi các học viên phối hợp tốt với nhau.

Nhà tù ngừng ép các học viên từ bỏ đức tin

Khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu, tôi đã sợ hãi và không biết mình nên làm gì.

Hầu hết các học viên thực hiện việc chèn sóng truyền hình để phát sóng các video giảng chân tướng đều đã bị bắt – từ nơi làm việc, nhà riêng, trên đường phố, và thậm chí trong siêu thị. Họ bị đưa đến các trung tâm tẩy não và bị tra tấn dã man nếu họ từ chối từ bỏ đức tin của mình. Trong vòng 100 ngày, ba học viên bị giam trong nhà tù địa phương đã bị tra tấn đến chết. Chúng tôi rất buồn nhưng không biết phải làm gì.

Một ngày (mà tôi tin rằng đó là sự an bài của Sư phụ), vài người chúng tôi ngồi lại với nhau để chia sẻ kinh nghiệm giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công. Chúng tôi nhận ra những gì chúng tôi làm đều là để tránh bị bức hại, chứ không phải để phản bức hại. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi nên phối hợp với nhau trong việc phản bức hại, chấm dứt nó và chúng tôi cần giảng thanh chân tướng để cứu người.

Chúng tôi biết việc công khai những việc làm tà ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là cách thức hữu hiệu để chấm dứt cuộc bức hại tàn bạo này, nên chúng tôi bắt đầu giảng chân tướng cho mọi người. Chúng tôi cũng khuyến khích nhiều học viên khác tham gia cùng. Thêm một áp phích, thêm một tờ rơi còn hơn là không có gì. Dần dần, ngày càng nhiều học viên bắt đầu tham gia vào nỗ lực này.

Chúng tôi treo và dán rất nhiều áp phích và tờ rơi giảng chân tướng tại các khu vực nhà tù, trung tâm tẩy não, và các phòng ban của chính phủ. Chúng tôi dán áp phích lên tường, treo các tài liệu thông tin lên tay cầm cửa ra vào, và giảng chân tướng trực diện. Chúng tôi đã treo một băng rôn dài 12 m, trên đó viết: “Đóng cửa trung tâm tẩy não, đưa những kẻ chịu trách nhiệm ra công lý, chấm dứt bức hại, trả tự do cho học viên X vô tội”. Chúng tôi đã treo hơn 10.000 áp phích như vậy.

Chúng tôi cũng không ngừng treo các thông tin. Nếu có một cái bị xé đi, cái mới sẽ được treo lên vào ngày hôm sau. Trung tâm tẩy não sau đó đã sớm bị đóng cửa và không mở lại 10 năm nay. Trong nhà tù, các cai ngục đã ngừng bức hại các học viên trong nỗ lực ép buộc họ từ bỏ đức tin. Chúng tôi đã được khích lệ mạnh mẽ khi thấy được sức mạnh to lớn của việc phối hợp chỉnh thể, và chúng tôi cần phải phối hợp tốt hơn nữa.

Một học viên trong tình trạng nguy kịch đã phục hồi lại

Năm 2003, chúng tôi được biết có một học viên trẻ đang trong tình trạng nguy kịch do bị tra tấn dã man. Cậu ấy bị kết án 20 năm tù vì không từ bỏ đức tin của mình.

Tôi đã phối hợp với các học viên khác để giải cứu cậu ấy. Một số trong chúng tôi viết bài báo và gửi lên trang Minh Huệ để báo cáo vụ việc, một số phát chính niệm không ngừng nghỉ, một số đi phân phát tài liệu, và một số nói chuyện trực tiếp với mọi người về cuộc bức hại. Chúng tôi đã làm việc này liên tục trong gần một năm, và cuối cùng học viên đó đã được trả tự do.

Nhiều ngày trôi qua, học viên trẻ này dường như sắp chết. Cậu ấy nằm liệt giường và bất tỉnh trong một thời gian dài, cân nặng giảm từ 75 kg xuống 50 kg. Mí mắt cậu ấy trùng xuống trong khi con ngươi lại lồi lên, cho đến khi không thể nhắm được mắt. Nướu hàm của cậu ấy co lại, chân răng lộ hết ra. Tim và phổi rất yếu nên cậu phải thở rất khó nhọc. Cơ bị teo và xương lòi ra ngoài. Những tù nhân khác nói “Thậm chí chó sói cũng không màng đến cậu ấy. Chẳng còn gì ngoài da bọc xương”. Ngày được thả, ai cũng nghĩ cơ hội sống sót của cậu ấy rất mong manh.

Mặc dù tình trạng của cậu ấy như vậy, cảnh sát vẫn không ngừng giám sát kể cả khi cậu ấy trở về nhà. Tôi biết rằng cậu ấy đang gặp nguy hiểm và quyết định bí mật đưa cậu ấy về nhà mình. Tôi làm việc đó với sự giúp đỡ của một học viên trung tuổi và dưới sự bảo hộ của Sư phụ.

Tuần đầu tiên, tôi hầu như không ngủ. Tôi trông nom cậu ấy cả ngày lẫn đêm và liên tục phát chính niệm để thanh trừ tà ác ở không gian khác. Mỗi ngày chúng tôi cắt cử một học viên học Pháp cùng cậu ấy, và tôi luyện công cùng cậu ấy. Tình trạng sức khỏe của cậu ấy liên tục được cải thiện trong vòng ba tháng và cuối cùng đã trở lại trạng thái bình thường. Sau bao nhiêu năm, gia đình cậu ấy không bao giờ quên những gì học viên chúng tôi đã làm cho cậu ấy và luôn thể hiện sự cảm kích đối với Pháp Luân Đại Pháp và các học viên.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/22/363153.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/7/169291.html

Đăng ngày 13-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share