Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-3-2018] Trước đây mẹ vợ tôi bị tàn phế và ngồi trên xe lăn trong nhiều năm, chủ yếu là do mẹ tôi bị viêm khớp nặng đến suy nhược. Vào năm 2016, bác sỹ chẩn đoán mẹ tôi bị ung thư thực quản và không thể ăn uống gì.

Vì bác sỹ ở bệnh viện địa phương tôi ở nghĩ rằng bà không đủ sức để làm phẫu thuật nên ông gợi ý chúng tôi chăm sóc bà tại nhà. Lúc đó, tôi và người thân đều khẳng định nên đặt ống dẫn thức ăn vào dạ dày cho bà để có thể dùng ống tiêm đồ ăn cho bà.

Vì sức khỏe của mẹ vợ tôi mỗi năm lại xấu hơn, nên vợ tôi và người nhà cô ấy đều chuẩn bị tinh thần là bà có thể ra đi bất cứ lúc nào.

Đôi khi, các anh chị em bên nhà vợ tôi còn trở nên thiếu kiên nhẫn và thậm chí còn quát mắng mẹ vợ tôi. Thấy sự bất lực trên khuôn mặt bà, tôi đã quyết định đưa bà về nhà tôi để chăm sóc.

Mỗi buổi sáng tôi đều gấp chăn, rửa chân, đi tất cho bà, cũng như lấy nước nóng để bà có thể đánh răng rửa mặt, và chuẩn bị bữa ăn sáng. Tôi cũng đưa bà đi vệ sinh, sau đó, cho bà ngồi xe lăn. Đôi khi, tôi cũng đưa bà ra công viên dạo chơi bằng xe lăn.

Cũng bởi bệnh thấp khớp và có xương cốt đau nên các khớp trên bàn tay của bà bị biến dạng đến mức các móng tay cuộn cong, đâm vào da bà. Vì thế, đôi lúc cắt móng tay cho bà rất khó khăn và mất thời gian nên chẳng ai muốn làm. Tôi bèn tình nguyện chăm sóc bà.

Mẹ vợ tôi trước đây không ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), vì bà ôm giữ nhiều hiểu lầm về môn tu luyện. Tuy nhiên, sau khi ra viện được một tháng, và sau khi chứng kiến các học viên tốt bụng, rộng lượng và dung nhẫn ra sao, bà đã nhận ra Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Khi tôi giảng chân tướng cho bà, bà đã hiểu ra là đã bị các tuyên truyền vu khống Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đầu độc.

Sau đó, bà đã nói với người nhà và bạn bè của mình rằng: “Cứ lúc nào con rể tôi ở nhà là tôi thấy khỏe!”

Một ngày nọ, tôi khuyên mẹ vợ tôi nhẩm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” vì như vậy, bà có thể sẽ khỏe lên. Bà tin tôi và nói: “Mẹ thực sự ngưỡng mộ các học viên Pháp Luân Đại Pháp! Mẹ cũng muốn hành xử theo Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp.”

Hai tuần sau, khi vợ tôi đang làm bánh bao, tôi nói với mẹ vợ: “Tối nay con sẽ không dùng kim tiêm để bơm thức ăn cho mẹ nữa. Con muốn mẹ ăn thử vài miếng bánh bao, nếu mẹ bị đau họng thì cứ bảo con nhé.”

Mẹ vợ tôi đồng ý nhưng trông vẫn rất hoài nghi. Sau đó, bà ăn thử vài miếng bánh, nhưng không thấy đau. Cả nhà tôi đều ngạc nhiên và mừng rỡ. Kể từ đó, bà đã có thể ăn tất cả những món chúng tôi nấu ở nhà.

Tuy nhiên, vì sợ bệnh tình có thể tái phát sau này, bà quyết định cứ để nguyên ống xông thức ăn. Hai tháng sau, chúng tôi đến bệnh viện cùng bà để yêu cầu bác sỹ bỏ ống xông ra.

Mẹ vợ tôi nói chuyện với bác sỹ một hồi lâu. Bác sỹ thấy không tin nổi khi vừa mấy tháng trước thôi, bà còn đang trong tình trạng nguy kịch. Em vợ tôi đã nói nhỏ với bác sỹ: “Hồi đó, mẹ tôi có bị chẩn đoán sai không?”

Bác sỹ nói: “Không thể! Thiết bị của chúng tôi chưa chẩn đoán sai cho ai bao giờ!”

Như thế, mẹ vợ tôi đã khỏi bệnh ung thư thực quản mà không cần uống thuốc hay trị xạ. Vợ tôi nói: “Nhiều người khác bị bệnh này qua đời từ lâu rồi.”

Vài tuần sau, mẹ vợ tôi đã quay về nhà sống cùng với con trai của bà. Bà không còn phải đi xe lăn và có thể tự đi vệ sinh được.

Cả gia đình và bạn bè của bà đều đã chứng kiến được huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/26/363354.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/4/169259.html

Đăng ngày 5-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share