Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 31-1-2018] Tôi năm nay 72 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ tháng 1 năm 1998. Tôi muốn kể lại những câu chuyện trong tu luyện của tôi để báo cáo với Sư tôn và chia sẻ với các đồng tu.

Tôi đã có thể bước đi trở lại

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị bệnh huyết áp cao, viêm khớp, đau nửa đầu, chân sưng và nhiều bệnh trạng khác. Tôi không thể đi lại hay làm việc vì chân bị sưng phù và đau đớn. Chúng tôi phải sống bằng đồng lương của chồng tôi cho đến khi ông ấy đột ngột qua đời.

Tôi được một bác sĩ Tây y điều trị trong một thời gian, sau đó bác sĩ nói rằng không có phương thuốc chữa trị cho bệnh của tôi. Ông ấy nói tôi sẽ phải uống thuốc trong suốt phần đời còn lại, để ngăn không cho bệnh tình trở nên nghiêm trọng hơn.

Tôi cũng đã thử phương pháp trị liệu thảo dược của Trung y trong nhiều năm, nhưng không hiệu quả. Bác sĩ Trung y nói bệnh ở chân của tôi là do ứ khí, nguyên nhân bởi tính khí nóng nảy và thiếu kiên nhẫn của tôi. Ông ấy cũng bảo tôi không có cách chữa, nếu tôi lao động chân tay sẽ có thể bị ngất.

Tôi cảm thấy chán nản. Tôi không thể đóng góp chút nào cho tài chính gia đình, và phần lớn thu nhập của gia đình được dùng để chi trả cho các hoá đơn thuốc của tôi. Tôi đã nghĩ đến việc tự tử. Khi tôi nói chuyện với con trai, con tôi đã trấn an rằng việc có một người mẹ bệnh tật còn hơn là không có mẹ. Con trai tôi nói: “Mẹ à, rồi sẽ ổn thôi. Đừng mất hy vọng và một ngày nào đó mẹ sẽ tìm được cách chữa trị.” Tôi từ bỏ suy nghĩ tự tử.

Tôi đã tìm kiếm sự cứu giúp siêu nhiên, hàng ngày dâng hương và cầu nguyện các Thần linh khác nhau. Tuy nhiên, tình trạng của tôi không cải biến.

Tháng 1 năm 1998, con gái tôi về nhà và nói với tôi: “Mẹ ơi, con nghe nói có một môn tập khí công có thể chữa khỏi bệnh tật. Đó là môn Pháp Luân Đại Pháp. Sao mẹ không thử xem?” Hai ngày sau, con gái tôi đã đưa tôi đến nhà người hàng xóm nơi họ mở lớp học. Chúng tôi ngồi thành một nhóm, nghe băng ghi âm các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập của Pháp Luân Đại Pháp.

Tâm trí tôi ngày càng sáng tỏ hơn. Tôi nhận ra tại sao sức khoẻ của tôi ngày càng xấu đi bất chấp những lời cầu nguyện không ngừng. Cũng tối hôm đó, tôi đã bỏ hết những thứ loạn bát nháo trong nhà đi.

Học Pháp luyện công chưa đầy một tuần, tôi đã có thể tự đi lại. Các bệnh tật của tôi cũng biến mất, và thân thể tôi nhẹ nhàng thoải mái. Tôi cũng không uống thuốc nữa. Gia đình tôi rất biết ơn Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp.

Quyết tâm nói với mọi người về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp

Mùa xuân năm 2003 tôi cùng các học viên khác tới Bắc Kinh, chúng tôi thỉnh nguyện với nhà chức trách để dừng cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị cảnh sát Bắc Kinh bắt giữ và bị đưa về làng.

Quan chức địa phương làm việc cho Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã giam giữ chúng tôi và cố thuyết phục chúng tôi ngừng tu luyện. Tôi bảo họ hãy nhìn đôi chân tôi và chỉ cho họ nhưng chỗ bắt đầu sưng trở lại do tôi không được phép đọc sách của Pháp Luân Đại Pháp và tập năm bài công pháp.

Tôi nói: “Trước khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã thử những liệu pháp y khoa trong nhiều năm, nhưng vẫn không thể rời khỏi giường. Tôi đã khỏi bệnh chỉ trong vài ngày tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã ngừng tu luyện một khoảng thời gian sau khi Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, khiến cho môn tu luyện này thành bất hợp pháp, nhưng hai chân của tôi lại sưng trở lại. Làm sao tôi có thể dừng tu luyện? Pháp Luân Đại Pháp đã mang lại vô kể lợi ích cho người dân ở đất nước này, trong khi chính phủ lại thiếu hiểu biết về tình hình thực tế. Chúng tôi có nên chính lại những hiểu lầm của họ không?”

Những quan chức nghe tôi nói vậy và mau chóng thả tự do cho chúng tôi.

Do nỗ lực đến Bắc Kinh của tôi không thành công, tôi quyết định sẽ tiếp tục nói với mọi người một cách trực diện về chân tướng Đại Pháp và về cuộc bức hại. Chúng tôi không có tài liệu in ấn. Con trai tôi lo lắng và bảo tôi đừng ra ngoài. Tôi nói với cháu: “Nếu mẹ không ra ngoài để nói cho mọi người chân tướng, làm sao họ có thể biết được chuyện gì thực sự đang xảy ra? Nếu mọi người ai cũng chỉ giữ Đại Pháp cho riêng mình, mẹ đã không có cơ hội được khỏi bệnh.”

Con trai tôi mỉm cười và để tôi đi. Với sự bảo hộ của Đại Pháp, tôi vẫn giữ được an toàn trong khi đi nói cho mọi người về chân tướng.

Sư phụ thanh lý đại não cho tôi

Tôi vốn không có trí nhớ tốt, đôi khi tư tưởng của tôi không rõ ràng. Sau đó vào giữa năm 2006, tôi bắt đầu bị đau nửa đầu dữ dội. Sau 20 ngày, tôi cảm thấy có thứ gì ở trong lỗ mũi phải của tôi làm tôi khó thở. Tôi xì mũi thật mạnh, và một cục máu đông rơi ra.

Hai mươi ngày sau, tôi thấy đau dữ dội nửa đầu bên trái. Không lâu sau một cục máu đông lại xuất ra từ lỗ mũi trái của tôi. Đầu tôi không còn đau nữa. Sau đó đầu óc tôi trở nên sáng suốt, tôi không còn nhớ nhớ quên quên nữa. Tư tưởng của tôi rõ ràng, tôi có thể ghi nhớ dễ dàng.

Tôi cảm thấy như được thay da đổi thịt sau khi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp. Các bệnh tật của tôi được Pháp Luân Đại Pháp chữa khỏi, và mọi người trong làng tôi, cả những quan chức địa phương của ĐCSTQ cũng biết điều đó. Đại Pháp đã ban cho tôi sức khoẻ tuyệt vời và biến tôi thành một con người có trái tim nhân hậu. Thông qua những nỗ lực giảng chân tướng, tôi đã giúp nhiều người bước vào tu luyện Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/31/学了大法-我脱胎换骨-360254.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/18/168738.html

Đăng ngày 28-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share