[Minh Huệ]

1. Tháng ba 1993, Sư phụ cho một khóa dạy Pháp lần thứ nhì tại Vũ Hán. Tôi cảm thấy Pháp luân Đại Pháp hay quá nên tôi gọi nhiều người bạn đi học. Họ đến nghe trong bốn ngày cuối. Sư phụ nói với các học viên là họ sẽ không thiếu mất một điều gì. Một nhân viên vệ sinh về hưu bị nhiễm trùng trong máu và gan của anh ta bị thương trong lúc chữa trị. Kết quả là ông ta đau bệnh viêm gan. Sau nhiều buổi học, đôi chân của ông ta, trước kia bị sưng vù trầm trọng, bắt đầu lành bệnh. Từ đó, ông ta trở nên khỏe mạnh.

2. Tháng Chín 1993, Sư phụ cho ba khóa học liên tiếp tại Vũ Hán. Một ngày kia một người nói với tôi rằng ông ta đã tu luyện đến một mức rất cao, “Mỗi khi có những Thầy Khí công đến dạy Pháp tại Vũ Hán, tôi dùng Công năng của tôi lấy đi những chữ trên tấm biển của họ. Chỉ có một lần ngoại lệ là khóa dạy mười ngày của Thầy của chư vị, các chữ trên tấm biển vẫn không nhút nhít chút nào.”

3. Năm 1994, Sư phụ cho một khóa dạy tại Tế Nam. Vì trời rát nóng nực, một đồng tu đưa cho tôi một cái quạt. Tôi vừa phẩy quạt, thì tôi nghe Sư phụ nói, “Mọi người xin hãy ngưng quạt.” Tôi hạ quạt xuống, và ngay tức thì tôi cảm thấy một luồng gió mát chậm chạp thỗi qua ngang chúng tôi.

4. Tháng Mười hai 1994, Sư phụ cho một khóa dạy cuối cùng trên Lục địa tại Quảng Châu. Nhiều người từ khắp mọi nơi trên đất nước đi đến đó. Nhiều người trong họ không có vé và phải chờ ở bên ngoài. Sư phụ không muốn bỏ sót các học viên ở bên ngoài phòng học mà đã đến từ xa xôi. Vì vậy ở mỗi buổi học lúc bắt đầu, Sư phụ nói, “Đối với các học viên ở bên ngoài phòng học cũng như vậy, chư vị sẽ không thiếu mất một điều gì.” Sau này, thể theo lời yêu cầu của Sư phụ, cơ quan bảo trợ đồng ý thêm một phòng học để đồng thời chiếu hình video buổi giảng của Sư phụ.

5. Chồng của Ronglian bị bệnh tim nặng và đêm không thể nằm ngũ. Sau khi được nghe biết về Pháp Luân Đại Pháp, cô ta gắng hết sức để có được hai cái vé quí báu hầu được tham dự khóa học Pháp cuối cùng tại Quảng Châu. Sau khi trở về, bệnh tim của chồng cô ta hết hẳn và tóc của cô cũng mọc lại.

6. Khi Sư phụ dạy tại khóa học tại Tế Nam và Quảng Châu, có học viên không có dù. Mỗi khi họ cần đi đến lớp học, thì trời ngưng mưa và khi họ đến lớp học rồi, trời lại bắt đầu mưa. Khi lớp học dứt và chúng tôi rời để đi về nhà, cho dù chúng tôi ở xa thế nào, chúng tôi cũng không bị ướt mưa. Nhưng khi chúng tôi về đến nhà, mưa lại bắt đầu trở lại. Chỉ có một lần ngoại lệ. Một lần sau khi xong lớp học, chúng tôi đi mua sắm đồ, thì trời bắt đầu mưa xuống ngay.

2-9-2004

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2004/9/2/83022.html;

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2004/9/22/52693.html.

Dịch ngày 13-10-2004, đăng ngày 16-10-2004; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

Share