Bài viết của Hoa Hương, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 20-3-2018] Tôi đã khoẻ mạnh trở lại sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, và trạng thái đó giữ mãi đến tận bây giờ. Mẹ tôi cũng được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp.
Mẹ tôi đã 81 tuổi và bà hiện đang sống một mình. Năm 2000, tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Đại Pháp, và bị giam giữ bất hợp pháp trong một tháng. Sau đó, mẹ tôi bị sợ hãi bất cứ khi nào có ai đó nhắc đến Pháp Luân Đại Pháp. Tâm lý căng thẳng đó đã ảnh hưởng rất nhiều đến bà.
Mẹ tôi có một khối u to ở khớp gối, nó khiến bà đau đớn mỗi khi đi lại. Chị tôi làm trong một bệnh viện quân y. Chị đã mang về cho mẹ những loại thuốc tốt nhất, nhưng cũng không ích gì. Ngoài ra mẹ tôi bị viêm dạ dày và dư axid dịch vị dạ dày nghiêm trọng. Bệnh đã phát triển đến mức bà không thể ăn cơm được.
Lần đầu tiên khi tôi bắt đầu nói cho mẹ nghe chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, bà đã sợ và ngăn không để cho tôi nói. Bà cũng cố gắng ngăn không cho tôi tu luyện. Lần thứ hai, tôi cố gắng nói chuyện với bà về môn tu luyện, nhưng bà không chịu lắng nghe. Tôi đã thử thêm hai lần nữa, nhưng bà vẫn cự tuyệt và còn mắng tôi.
Tôi nghĩ có lẽ cách tôi nói chuyện với bà có gì đó không đúng. Nên tôi đã thử một cách tiếp cận khác. Tôi nói chuyện với bà về quan hệ nhân quả, quan hệ giữa đức và nghiệp. Bà bắt đầu lắng nghe tôi. Sau đó tôi nói về nguyên nhân thực sự của bệnh tật. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy bà đồng tình với tôi. Bà tin rằng trên đời có Thần Phật và thiện ác đều có báo ứng.
Dần dần, mẹ tôi đã thay đổi. Có lần đầu gối của bà rất đau, tôi đã khuyên bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo,” và bà đồng ý làm theo.
Sau 10 ngày, tôi hỏi thăm xem liệu bà có cảm thấy đỡ hơn không. Bà nói bà không cảm thấy có thay đổi gì cả. Chúng tôi đã thảo luận với nhau về cách bà niệm chín chữ như thế nào và tôi nhận ra rằng mình đã phạm một sai lầm. Tôi đã không giải thích cho bà biết rằng bà cần thành tâm niệm những chữ này, thật sự tin vào Sư phụ và Đại Pháp. Sau đó, bà bắt đầu chân thành niệm đi niệm lại những chữ này. Hai ngày sau, mẹ tôi cho tôi biết rằng khớp gối của bà không còn bị đau nữa. Bà nói: “Thuốc không giúp gì được cho mẹ nhưng chín chữ này lại hiệu quả.”
Bà bắt đầu thức dậy vào mỗi sáng, ngồi đả toạ và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo” trong nửa giờ đồng hồ. Bà sẽ chỉ bắt đầu làm bữa sáng sau khi niệm xong.
Chứng viêm dạ dày và thừa dịch vị dạ dày đã nhanh chóng biến mất. Khi đến nhà tôi ăn tối, bà đã không ngần ngại khi tôi bới cơm trắng cho bà. Tôi mời bà hãy dùng thử. Con trai và chồng tôi cũng động viên bà nên thử ăn cơm. Bà đã ăn hết và sau đó không hề cảm thấy khó chịu.
Ngày hôm sau mẹ tôi nói: “Thật tuyệt con à! Mẹ chỉ mới niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo’ vậy mà bây giờ khớp gối của mẹ đã khá hơn. Mẹ có thể đi lại mà không cảm thấy đau, không bị đau dạ dày nữa, và thậm chí còn có thể ăn cơm trở lại. Pháp Luân Đại Pháp đúng là Phật Pháp chân chính! Chỉ một câu đơn giản thôi mà thật uy lực.“
Ở tuổi của mẹ tôi, bà thường hay bị cảm lạnh. Những khi thấy không khoẻ bà thường đến nhà tôi vì bà cảm thấy mình luôn hồi phục nhanh khi ở đó. Bà sống cùng với chị gái và anh trai của tôi, cả hai đều không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cả nhà tôi gồm chồng, con trai và tôi đều tu luyện, chúng tôi đã tạo ra một trường năng lượng mạnh mẽ và nó đã gây ảnh hưởng rất tốt đối với mẹ tôi.
Hiện mẹ tôi cũng đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà đã đọc Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp) một vài lần. Khi tôi dạy bà ngồi đả toạ, bà nói: “Mẹ đã 80 tuổi rồi, chân của mẹ sẽ gãy nếu mẹ ngồi như vậy.” Giờ bà đã có thể ngồi song bàn hơn một giờ đồng hồ.
Có lần khi bà đang đọc Chuyển Pháp Luân, bà đã trông thấy một chùm sáng chiếu lên cuốn sách. Bà nghĩ đó là ánh sáng mặt trời, nhưng khi nhìn ra ngoài cửa sổ, bà thấy mặt trời không hề chiếu sáng lên cuốn sách của bà. Bà ngộ ra rằng Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang giúp đỡ bà.
Có lần chị dâu tôi nói với tôi rằng: “Nhìn kìa! Má của mẹ dạo này ửng hồng và nếp nhăn trên khuôn mặt cũng giảm nhiều. Bà trông rất khoẻ. Đúng là sự thay đổi lớn.”
Tôi nói: “Là do mẹ và em tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng nhau. Nhờ vậy mà bà không bị cảm cả năm nay.”
Chị ấy đáp: “Tốt. Nó rất tốt cho sức khoẻ của bà. Chị ủng hộ mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”
Mẹ tôi đã khoẻ mạnh và vui vẻ trở lại. Bà đã hưởng lợi ích từ Đại Pháp. Sư phụ vĩ đại của chúng ta đã bảo vệ chúng ta trong những lúc hoạn nạn và cho chúng ta hiểu được ý nghĩa thật sự của sinh mệnh: phản bổn quy chân.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/20/362708.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/30/169206.html
Đăng ngày 8-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.