Bài viết của Thái Liên, học viên Pháp Luân Công ở thành phố Đường Sơn, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-5-2018] Tôi muốn chia sẻ về việc Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống em gái tôi hai lần như thế nào.

Khi còn nhỏ, sức khỏe của em tôi rất kém. Hễ mùa đông đến là em không thể làm việc được vì thường bị ho và khó thở. Vào đầu hè năm 1998, em gái tôi bị hen suyễn dị ứng nặng. Khám sức khỏe tổng thể cho thấy cô ấy bị dị ứng với hầu hết mọi thứ.

Chồng cô ấy đã đưa cô ấy tới bệnh viện 301 Bắc Kinh để điều trị sau khi ba bệnh viện ở thành phố Đường Sơn bày tỏ rằng họ không thể làm gì được. Tuy nhiên, khi bệnh viện 301 Bắc Kinh biết về tình trạng của em gái tôi, họ nói rằng bệnh tình không thể chữa trị được.

Em tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Suốt thời gian này, cô ấy thường ôm một chiếc gối và ngồi thẳng trên giường để ngủ bởi nếu cố gắng nằm xuống, em tôi sẽ không thở nổi. Thêm vào đó, việc uống nhiều thuốc làm cô ấy tăng cân nhiều. Cô chịu đựng như vậy hàng ngày, bố mẹ tôi và bố mẹ chồng cô ấy thường khóc cùng với cô.

Vạn bấc đắc dĩ, em đã đồng ý tu luyện Pháp Luân Đại Pháp theo gợi ý của tôi, và trong chưa đầy một tuần, em đã khỏi mọi bệnh tật như một kỳ tích.

Sự thần kỳ của Đại Pháp khiến thân nhân, bè bạn và mọi người trong thôn làng kinh ngạc. Họ chứng kiến một người sắp chết trở nên khỏe mạnh nhờ tu luyện Đại Pháp. Sau đó, mốt số người khác cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Một năm sau, Pháp Luân Đại Pháp vô cớ bị Giang Trạch Dân và phe cánh của ông ta bức hại, cảnh sát đã bắt giữ em tôi và buộc tội cô ấy là người tổ chức này nọ.

Em gái tôi bị bắt giữ phi pháp, bị phạt, đánh đập và đưa tới trung tâm tẩy não, thậm chí còn bị còng tay giải đi trên đường phố, v.v, rất nhiều hình thức tra tấn tàn bạo và làm nhục. Sau đó em gái tôi còn trải qua biến cố ly hôn chồng và chồng cũ qua đời. Những khổ nạn này đã khiến gia đình em gái tôi có những thay đổi to lớn. Sinh hoạt khổ sở, nghèo rớt mồng tơi, khiến em tôi phải rời quê đến tỉnh khác để làm thuê kiếm sống và nuôi nấng cậu con trai đang học trung học.

Ban đầu, cô ấy làm việc tại một công trường xây dựng, rồi sau đó làm bảo mẫu trong thành phố. Vì cuộc bức hại tàn khốc và lao động thể lực cường độ cao, dần dần em gái tôi mất đi thời gian và môi trường học Pháp và luyện công. Mặc dù vậy, cô ấy vẫn khỏe mạnh trong 10 năm và có thể làm việc nặng nhọc như một nam thanh niên.

Tuy nhiên, năm 2010, sau khi em gái tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh hen suyễn nặng lại tái phát và em tôi phải nhập viện. Khi bệnh tình thuyên giảm, cô ấy đã đi làm lại nhưng lại tái phát vào mùa xuân và mùa hè.

Năm 2014, em gái tôi tái hôn, sau đó cô ấy mang thai. Bố mẹ chồng rất vui mừng nhưng em gái tôi lại có vấn đề. Bác sỹ cảnh báo rằng vì tuổi cao (em tôi 43 tuổi) và sức khỏe, em tôi không nên sinh con nữa.

Em gái rơi vào tình trạng khó xử vì chồng cô ấy là con một và cậu ấy đã không có con trong cuộc hôn nhân trước. Hơn nữa, cha mẹ chồng cô ấy đang mong có cháu bế bồng.

Cô ấy gọi cho tôi và khóc lóc rằng không biết phải làm thế nào. Tôi bảo cô ấy: “Hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Chỉ Sư phụ mới cứu được em! Chỉ Đại Pháp có thể mang đến hy vọng và phúc phận cho gia đình em!”

Một lần nữa, khi không còn chọn lựa nào khác, em gái tôi lại bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Cô ấy nghe các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí, đọc Chuyển Pháp Luân, và kiên trì luyện công đầy đủ. Khi em gái tôi đi kiểm tra tiền sản, mọi thứ đều tốt.

Ngày 25 tháng 5 năm 2014, cô ấy tới bệnh viện để sinh con. Khi cháu bé được đưa ra phòng chờ, em rể tôi và mẹ cậu cười rạng rỡ vì vui sướng. Tôi cũng rất vui mừng bảo họ: “Hãy cảm ơn Pháp Luân Đại Pháp! Nếu cô ấy không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, sẽ không có sức khỏe tốt, chứ chưa nói đến có cháu bé này!“

Chồng cô ấy xúc động nhìn cháu bé và nghĩ lại một năm về trước khi chúng tôi ở trong bệnh viện với em gái tôi. Cô ấy đau đớn trong vô vọng, và không ai có thể giúp gì cho cô ấy.

Em rể trẻ hơn em gái tôi vài tuổi và rất thiện lương. Khi đó, tôi cố gắng thuyết phục cậu ấy ly dị em vì không muốn cậu ấy vì em gái tôi mà bị liên lụy, viện lý do rằng vì sức khoẻ của em gái không tốt, không thể sinh con,… Hiện tại, nhìn vào sinh mệnh nhỏ bé vừa mới chào đời, chúng tôi quả thực khó có thể dám tin rằng đây là sự thật.

Tận đáy lòng tôi biết rõ rằng Sư phụ đã ban cháu bé này cho họ. Cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại!

Bây giờ cháu trai tôi đã gần ba tuổi, rất khỏe mạnh và thông minh. Cháu thường nghe bài giảng của Sư phụ cùng mẹ và thỉnh thoảng cố gắng bắt trước mẹ các động tác luyện công. Cháu rất khả ái.

Tôi từng gặp ba người nhà của một bệnh nhân cùng phòng bệnh với em gái tôi. Chúng tôi thường gặp nhau và trở nên thân thiết.

Thời điểm họ gặp tôi, họ kể với tôi rằng người nhà bị bệnh đã qua đời không lâu sau khi bệnh viện trả về. Khi họ hỏi tôi về em gái, tôi nói rằng cô ấy đã bình phục hoàn toàn sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và có một cháu bé. Họ nói rằng: “Không thể tin được! Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu!”

Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp đã thắp sáng tâm linh chúng tôi và xua tan đau khổ của cuộc đời. Cảm tạ Pháp Luân Đại Pháp! Cảm tạ Sư tôn từ bi vĩ đại – Ngài Lý Hồng Chí!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/30/368119.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2018/6/12/170734.html

Đăng ngày 6-7-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share