Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-07-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở vùng ngoại ô tỉnh Hồ Nam. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998 và đã khỏi nhiều bệnh tật.

Tu luyện đã giúp tôi trở thành một người có đạo đức tốt. Tôi đã từng có tâm tật đố, ích kỷ, và tranh đấu vì lợi ích cá nhân. Giờ đây, tôi luôn quan tâm và nghĩ đến người khác trước, ngay cả khi tôi bị đối xử bất công. Trong cuộc sống hàng ngày tôi chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện- Nhẫn của Đại Pháp. Vì vậy, mọi người đã biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt qua cách cư xử của tôi.

Giảng chân tướng trực diện

Chồng tôi là một bác sĩ Trung Y và anh ấy khám bệnh cho nhiều bệnh nhân. Nghề nghiệp của anh đã cho tôi một cơ hội dễ dàng để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Ví dụ, anh ấy đã nghe lời khuyên của tôi và ngừng nhận quà từ bệnh nhân.

Sư phụ đã giảng:

“Bất thất bất đắc, đắc tựu đắc thất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Syney [1996])

Ngoài gia đình tôi ra, nhiều người đã đồng ý rằng Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản, là kẻ vô đạo đức vì ông ta bức hại các học viên Đại Pháp.

Tôi nói với mọi người rằng Sư phụ đã giảng:

“Bắt đầu từ chỗ làm con người tốt [rồi tu] lên, một mực đề cao tâm tính bản thân mình, một mực chịu khổ, một mực tu lên trên, một mực yêu cầu đề cao tâm tính.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi có tài liệu Đại Pháp, tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho những người ở các thành phố, quận, huyện và vùng ngoại ô khác rồi đưa tài liệu cho họ.

Sau khi Cửu Bình được lưu hành, tôi đã cố gắng thuyết phục mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đã giảng chân tướng cho nhiều cán bộ trong các cơ quan chính phủ, quản lý công ty và công chúng.

Tôi đã giảng chân tướng cho một Phó Phòng 610 về Đại Pháp. Sau đó ông ta nói với con trai tôi rằng ông không muốn bắt giữ các học viên, bởi vì họ thực sự là những người tốt. Ông đã thôi việc ở Phòng 610 và trở lại công việc trước đây.

Bạn bè, người thân, hàng xóm, dân làng gần đó nghe tôi giảng chân tướng về Đại Pháp và nhiều người đã quyết định thoái đảng. Một số người đã mua cuốn Chuyển Pháp Luân, và một số giới thiệu những người khác cho tôi để giúp họ tìm hiểu chân tướng về Đại Pháp.

Chứng kiến uy lực của Đại Pháp

Anh Vương (bí danh) mắc nhiều chứng bệnh như tim, phổi. Anh không thể tìm ra cách chữa bệnh và nghĩ rằng không gì có thể giúp được anh ấy.

Tôi đã nói với anh về Đại Pháp và gợi ý anh ấy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.“ Anh thành tâm làm những gì tôi nói và đã được ra viện sau 10 ngày. Anh đã khỏi bệnh sau khi nhẩm hai câu đó. Khi gặp lại tôi, anh đã bày tỏ lòng cảm kích. Nhưng tôi đề nghị anh cảm tạ nhà sáng lập Đại Pháp.

Bà Hoa (bí danh) là một bà lão ở làng tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho bà về Pháp Luân Đại Pháp và giúp bà thoái ĐCSTQ. Một ngày nọ, bà gặp tai nạn ở một con đường trên núi. Người lái xe đã bị gãy chân và nằm viện một tháng, trong khi bà không hề bị thương.

Một ngày có năm người đến gặp chồng tôi để trị bệnh. Chồng tôi vắng nhà. Tôi đã giảng chân tướng cho họ về Pháp Luân Đại Pháp và giúp họ thoái ĐCSTQ. Một lúc sau họ nói rằng họ không còn cảm thấy bị bệnh và rời đi.

Một lần khác tôi đã giảng chân tướng cho năm người về Đại Pháp và thoái ĐCSTQ. Họ thực sự muốn thoái. Một người đàn ông nói rằng mình sẽ phẫu thuật. Tôi bảo ông ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” mỗi ngày và ông ấy có thể không cần phải phẫu thuật. Hai năm sau ông ấy đã đến nhà tôi và nói rằng mình đã khỏi bệnh mà không cần trải qua bất kỳ cuộc phẫu thuật nào.

Hữu kinh vô hiểm

Tôi đã bị báo công an nhiều lần vì giảng chân tướng. Một lần, tôi bị bắt và đưa đến đồn công an. Tôi đã không lo sợ và phát chính niệm suốt trên đường đến đồn công an. Khi công an thẩm vấn tôi, tôi đã giảng chân tướng cho họ về Đại Pháp và viết vào biên bản “Pháp Luân Đại Pháp hảo” thay vì ký tên. Sau vài giờ tôi đã được thả.

Gia đình hòa ái

Mọi người đã từng nghĩ rằng tôi có một gia đình hoàn hảo, nhưng hoàn toàn ngược lại: Chồng tôi rất nóng tính, có quan hệ bất chính, lại đánh đập, và lăng mạ tôi. Tôi luôn luôn sợ hãi, đau khổ, và phàn nàn về anh.

Tôi đã hiểu ý nghĩa của cuộc sống sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày, hướng nội giữa lúc gặp mâu thuẫn. Sau khi hướng nội, tôi nhận ra rằng mình kiêu căng và nghĩ rằng mình tốt hơn anh.

Sư phụ đã giảng:

“Đều là nghiệp lực luân báo; những gì chư vị mắc nợ [đều] phải hoàn [trả].” (Chuyển Pháp Luân)

Sau khi học Pháp của Sư phụ, tôi ngộ ra rằng có thể mình đã nợ anh ấy trong tiền kiếp. Mọi việc tôi gặp đều có liên quan đến tu luyện của mình, và là cơ hội cho tôi đề cao. Tôi buông bỏ những chấp trước và bắt đầu chăm sóc anh ấy tốt hơn. Tôi làm việc nhà nhiều hơn anh ấy, và khi anh ấy xúc phạm tôi, tôi không đặt nặng việc đó. Tôi đã thực hiện như những gì Sư phụ yêu cầu:

“Khi chịu đựng tất cả những điều này, chư vị không so đo gì với họ, trong tâm rất thản nhiên, chính là ‘đả bất hoàn thủ mạ bất hoàn khẩu’ ”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Syney [1996])

Tôi biết anh ấy đang giúp mình đề cao tâm tính, vì vậy tôi đã nhẫn.

Cách cư xử của tôi đã làm cho anh ấy cảm động, và anh thấy tôi đã chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Anh cũng thay đổi.

Cuối cùng chúng tôi đã có một cuộc sống gia đình hòa ái. Anh ấy không còn xúc phạm hay đánh tôi và ngừng quan hệ bất chính. Anh ấy ủng hộ tôi làm việc Đại Pháp cả về công việc và tài chính.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/23/351519.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/13/165394.html

Đăng ngày 1-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share