Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-6-2017] Tôi làm trong ngành xây dựng đã hơn 20 năm và có thâm niên 12 năm trên cương vị quản lý trong một công ty tư nhân. Ông chủ tôi biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và luôn nỗ lực tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.

Ban đầu, tôi được giao phụ trách việc mua các thiết bị lớn và vật liệu cho công ty.

Sau này, tôi được giao nhiều trọng trách hơn, và có toàn quyền phê duyệt tài chính của cả công ty. Ông chủ hoàn toàn tin tưởng tôi và không còn tham gia vào quản lý những công việc cụ thể hàng ngày của công ty nữa.

Năm 2002, chúng tôi cần phải mua hai cái nồi hơi. Ông Triệu là nhân viên chào hàng đến từ một nhà máy thuộc quân đội. Sau nhiều lần đàm phán với ông Triệu về việc giảm giá thành nồi hơi, tôi đã giúp công ty chúng tôi tiết kiệm được 100.000 nhân dân tệ (NDT).

Ông Triệu đề nghị chúng tôi ghi trên hợp đồng mua bán số tiền là 510.000 NDT thay vì 480.000 NDT như đã thoả thuận, nếu tôi đồng ý thì họ sẽ trả cho tôi số tiền lại quả là 30.000 NDT. Ông ấy muốn mọi người thấy rằng công ty của ông đang mở rộng doanh số bán hàng ở khu vực của chúng tôi.

Tôi đã từ chối đề nghị này và nói với ông ấy rằng tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi không nhận tiền hoa hồng. Sau vài lần thuyết phục bất thành, cuối cùng ông ấy đã nhượng bộ.

Hai tuần sau đó, ông chủ và tôi đã đi đến nhà máy của ông Triệu để ký hợp đồng chính thức. Ông Triệu kéo tôi sang một bên và lại nói với tôi rằng ông sẽ đưa cho tôi khoản tiền hoa hồng là 30.000 NDT. Tôi đã từ chối và đề xuất rằng ông ấy nên hạ giá hợp đồng xuống một khoản 30.000 NDT thay vì đưa tiền cho tôi.

Trong lúc hai chúng tôi nói chuyện, giám đốc nhà máy của ông Triệu cũng đang trò chuyện với ông chủ của tôi. Vị giám đốc nọ thấy hai chúng tôi có vẻ như đang đôi co nên đã tiến lại gần để tìm hiểu nguyên nhân. Khi biết rằng tôi không nhận số tiền hoa hồng, ông ấy nghĩ rằng đó là vì tôi đã có cổ phần trong công ty. Nhưng ông chủ của tôi nói với ông ấy rằng tôi không có bất kỳ cổ phần nào cả.

Ông ấy bối rối và nói: “Tôi không hiểu! Tôi nói cho anh biết điều này, trong vài năm qua, ngay cả các đơn vị hậu cần quân đội của chúng tôi khi mua nồi hơi cũng yêu cầu tiền lại quả, nếu không họ sẽ không mua hàng của chúng tôi. Nhưng tại sao các anh lại không lấy?”

Tôi liền giải thích cho ông ấy hiểu các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.

Vào thời điểm đó, một số nhà thầu xây dựng tại địa phương chúng tôi cũng đang quyết định chọn lựa nhà cung cấp nồi hơi. Vì họ tin tưởng tôi, nên một số người cũng đã quyết định mua nồi hơi của nhà máy mà tôi đã mua.

Một lần khác, chúng tôi ký được hợp đồng thi công lắp đặt các gian hàng trưng bày sản phẩm cho một trung tâm mua sắm lớn. Tôi chịu trách nhiệm mua cửa sổ và cửa ra vào. Khi chúng tôi ký kết hợp đồng, giám đốc nhà máy đã đề nghị trả cho tôi một khoản tiền hoa hồng là 10.000 NDT.

Tôi nói với ông ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi luôn cố gắng tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vì vậy, tôi đã từ chối đề nghị này. Ông ấy nói với tôi rằng nhận tiền hoa hồng là chuyện bình thường, và ông sẽ không tiết lộ điều này với ông chủ của tôi.

Sau đó, tôi đã đề nghị ông ấy hạ giá hợp đồng xuống đúng bằng khoản tiền hoa hồng 10.000 NDT mà ông ấy muốn đưa cho tôi.

Tôi đã gặp nhiều trường hợp như vậy, và tôi đều từ chối nhận. Thay vào đó, tôi nhân các cơ hội đó để nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp.

Một lần, ông chủ của tôi đã hỏi tôi: “Tôi tin rằng anh vẫn sẽ hành xử như vậy ngay cả khi anh không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Điều đó có đúng không?”

Tôi trả lời: “Không phải vậy. Nếu không tu luyện Đại Pháp, tôi không thể bất động tâm trước tiền bạc hoặc lợi ích cá nhân. Không phải là tôi tốt đẹp, mà chính là Đại Pháp tuyệt vời. Thông qua tu luyện, tôi hiểu được rằng nếu tôi chiếm tiện nghi của người khác để đạt được những điều mà tôi không nên có, thì tôi sẽ phải hoán đổi đức cho họ. Đức trân quý hơn tiền bạc rất nhiều.”

Hành động của tôi đã có ảnh hưởng tích cực đến ông chủ. Giờ đây, ông ấy chú ý hơn đến hành vi của mình và cố gắng tránh xa những việc xấu mà ông đã từng làm trước đây. Mỗi khi chúng tôi mời tiệc khách hàng, ông ấy đều giúp tôi giảng chân tướng Đại Pháp cho mọi người.

Hiện giờ tôi đã 71 tuổi và luôn cố gắng làm tốt vai trò quản lý của mình. Đối với những người chưa biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, tôi hy vọng họ sẽ xem cuốn Chuyển Pháp Luân và tìm hiểu về môn tu luyện này. Tôi cũng hy vọng họ không bỏ lỡ cơ duyên quý giá này và lựa chọn cho mình một tương lai tươi sáng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/14/349586.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/19/164700.html

Đăng ngày 3-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share