Bài viết của Phúc Duyên, một đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 6-2-2017] Tôi và vợ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ tháng 12 năm 1998 và chúng tôi đã sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong suốt 18 năm qua. Bên cạnh sự đề cao tâm tính trong tu luyện của chúng tôi, con trai, người thân và bạn bè của chúng tôi cũng được hưởng nhiều lợi ích về nhiều phương diện.

Tôi từng bị viêm khớp trong hơn 10 năm. Vợ tôi bị biến dạng xương cổ, khiến cô ấy gặp khó khăn khi xoay cổ. Sau khi tu luyện Đại Pháp, những chứng bệnh này đã biến mất lúc nào không hay . Không những vậy, tôi đã dễ dàng bỏ thuốc lá và rượu sau khi bắt đầu tu luyện.

Tôi muốn chia sẻ một vài kinh nghiệm tu luyện để biểu đạt lòng biết ơn của tôi với Đại Pháp và chứng thực sự vẻ đẹp của Chân – Thiện – Nhẫn.

Người đáng tin cậy

Tôi sinh ra ở vùng quê vào năm 1965. Khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi cực kỳ nghèo khó. Tôi theo học trường trung học trọng điểm của huyện cách nhà tôi 30km và thường không có gì để ăn. Điều này đã khiến tôi có chấp trước mạnh mẽ vào tiền bạc. Sau khi kết hôn, tôi và vợ thường xuyên tranh cãi về vấn đề tiền bạc.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã minh bạch được nguyên lý “bất thất bất đắc” và biết rằng thứ gì không phải của mình thì mình không nên lấy.

Sau đây là một ví dụ. Trong dịp Tết 2009, phó giám đốc bộ phận tôi đã biển thủ hơn 10.000 nhân dân tệ và chia cho tôi 2.000 nhân dân tệ.

Tôi ngay lập tức từ chối món tiền và để lại trên bàn của ông ấy. Nhưng ông ấy lại đưa lại cho tôi. Tôi đã trả lại ông ấy một lần nữa. Sau khi chúng tôi đưa qua đưa lại như thế vài lần, ông ấy đã bỏ đi và để lại món tiền trên bàn tôi.

Tôi đã tìm cách trả lại tiền cho ông ấy nhưng không thành công. Sau đó tôi nghĩ rằng tôi nên quyên góp số tiền đó cho các tổ chức từ thiện. Tuy nhiên những tổ chức đó ở Trung Quốc hiện nay đã trở nên tiêu cực, nên tôi quyết định ủng hộ số tiền đó cho các hoạt động nghiên cứu và phát triển và các ấn phẩm tại cơ quan.

Một lần khác, mọi người ở công ty có kế hoạch mua mầm hành lá từ em trai của vị phó giám đốc đó và sau đó bán lại cho nông dân địa phương trồng trọt. Tôi được giao nhiệm vụ giám sát chất lượng.

Khi tôi nhìn thấy các mầm hành bị phủ bởi quá nhiều đất bẩn, tôi nói rằng nó không được chấp nhận. Người đối tác của em trai phó giám đốc muốn hối lộ để bịt miệng tôi. Tôi đã kiên quyết từ chối.

Một lần khác khi đang rời khỏi cơ quan, tôi nhìn thấy một tờ 100 nhân dân tệ rơi ở lối ra vào. Không có ai ở đó nên tôi đã nhặt lên và nộp lại cho cơ quan. Tôi nói với mọi người trong văn phòng rằng người mất có thể tới nhận lại, nhưng nếu không có ai nhận, chúng ta nên quyên góp số tiền đó.

Có một nhân viên mới vào và không biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy rất bất ngờ vì tôi không giữ lấy số tiền đó và tưởng rằng tôi đang đùa. Tôi nói với cô ấy rằng mình nói nghiêm túc, rằng tôi sẽ không lấy những khoản tiền không phải của tôi bởi vì nó đi ngược lại với những nguyên lý mà tôi tuân theo.

Những nhân viên văn phòng thường phải ra ngoài mua bữa trưa nên công ty sau đó đã quyết định mở nhà ăn. Các giám đốc đã họp để lựa chọn người phụ trách nhà ăn. Người phó giám đốc đó đã nói: “Chỉ có người đó (ý nói đến tôi) mới không tham nhũng, ngoài ra không có ai đáng tin cả – ngay cả tôi.”

Con trai khỏi bệnh

Trước khi tôi và vợ tu luyện, con trai tôi mỗi năm thường phải đi tiêm 7 đến 8 lần vì hay bị nhiễm trùng amiđan.

Một lần cháu bị sốt nhưng chúng tôi đã không chú ý lắm; nhưng chỉ sau vài ngày, tình hình trở nên tệ hơn.

Vợ tôi không thể giữ kiên nhẫn nữa và hỏi cháu: “Bố mẹ đưa con đi viện nhé?” Thằng bé đã từ chối.

Cuối cùng vợ tôi đã ôm cháu cả đêm trong khi cháu ngủ. Cháu ra rất nhiều mồ hôi nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy thì mọi việc đã ổn. Sau đó, triệu chứng tương tự xảy ra hai, ba lần và kể từ đó cháu đã trở nên khỏe mạnh hơn.

Bệnh tiểu đường của mẹ tôi biến mất

Năm 2007, khẩu phần ăn của mẹ tôi tăng lên một cách rõ rệt, nhưng bà luôn luôn cảm thấy không có sức lực. Trước đó mỗi lần đi chợ, bà không cần phải nghỉ, nhưng bây giờ thì khác.

Sau đó cổ tay phải của bà bị đau và phải mất một năm sau mới khỏi. Vì không ai trong gia đình tôi có tiểu sử bệnh tiểu đường nên chúng tôi không biết mẹ tôi đang gặp vấn đề gì.

Khi mẹ tôi đến thăm em gái tôi, hàng xóm nhìn thấy bà và nói: “Hãy đưa bà đi viện, tôi nghĩ bà bị tiểu đường.”

Hóa ra người hàng xóm đã nói đúng. Sau đó bà đã phải uống thuốc, nhưng không có tác dụng gì nhiều và chỗ đau vẫn không khỏi.

Năm 2009, tôi về quê để thăm bà. Trước đó tôi đã bảo bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo!” Khi về đến nơi, tôi thấy các triệu trứng của bà đã hoàn toàn biến mất. Bà không còn bị đau nữa và bà ăn những hoa quả ngọt như dưa hấu, nho và không gặp vấn đề gì. Bảy năm sau bà cũng không bị tái phát.

Tai nạn nghiêm trọng

Năm 2015, một lần vào buổi sáng, vợ tôi bắt xe buýt đi làm. Khi cô ấy băng qua đường, một chiếc xe hơi đã đâm vào cô. Đầu của cô đập vào kính chắn gió và cô ngã xuống đất, cô ấy đã bị ngất trong nửa giờ.

Người lái xe trẻ tuổi đã đưa cô ấy đến bệnh viện. Kiểm tra cho thấy cô đã bị chấn thương sọ não, chảy máu não và các dây thần kinh ở mắt trái bị tổn hại. Cô ấy không thể mở mắt trái và con ngươi bên trái to hơn bên phải. Xương chậu của cô ấy bị rạn bốn chỗ và hai xương xườn bị vỡ.

Chú của người lái xe đến thăm cô ở viện. Lúc đó, vợ tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh lại. Tôi nói với ông ấy: “Đừng lo lắng. Chúng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi sẽ không bòn rút tiền của ông.” Ông ấy giơ ngón tay cái và nói: “Cảm ơn, chúng tôi thực sự đã gặp được người tốt rồi!”

Vợ tôi đã hoàn toàn tỉnh táo sau 14 ngày và chúng tôi đã đề nghị xuất viện. Tuần sau đó một cảnh sát gọi điện hỏi về việc sẽ giữ chiếc xe đã đâm cô ấy hay để họ đi. Chúng tôi nói rằng có thể để họ đi.

Hiện tại các chấn thương của vợ tôi đã bình phục hoàn toàn. Mẹ tôi nói: “Làm người tốt thật là có ích, nếu không con đã mất mạng rồi.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/6/342660.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/24/162291.html
Đăng ngày 17-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share