Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 28-01-2017] Tôi bị bệnh tật ốm yếu từ nhỏ, trên thân mang đủ loại bệnh như hen suyễn, viêm phế quản, tràn khí phổi, chứng tim đập nhanh, và viêm xoang dị ứng, v.vv.. Hàng ngày tôi đều sống dựa vào thuốc, mà tác dụng phụ của chúng khiến tôi gần như bị điếc và mù.

Tình trạng sức khỏe của tôi khiến tôi không thể làm việc. Tôi tuyệt vọng tìm các phương thuốc cứu chữa, nhưng đều không có kết quả.

Trong lúc tuyệt vọng nhất, một người bạn đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc sách vài lần, tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất một cách thần kỳ.

Năm 1999, khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi đã bị bắt giam hai lần vì từ chối từ bỏ tu luyện. Lần thứ hai, tôi không ăn không uống trong vòng 38 ngày. Sau đó, tôi được thả sau khi bác sỹ thông báo với cảnh sát rằng tôi không sống được bao lâu nữa. Nhưng Pháp Luân Công đã cứu sống tôi. Vài ngày sau khi được thả, tôi đã có thể đi làm trở lại.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, cuộc sống của tôi vô cùng khổ sở

Trước khi tu luyện, trên người tôi có đủ thứ bệnh. Gan và lá lách của tôi bị sưng to, tôi còn bị viêm dạ dày, viêm loét tá tràng, viêm túi mật, viêm khớp, và viêm thận. Những căn bệnh này thường khiến tôi mất ngủ hoặc gặp ác mộng vào ban đêm.

Không những vậy, tôi còn bị trị nội và trĩ ngoại ra máu và rất dễ bị viêm nhiễm.

Bệnh huyết áp thấp khiến tôi thường xuyên ngất xỉu. Cột sống bị thoát vị hai chỗ khiến tôi không thể ngồi, nằm, hay ngồi xổm. Bệnh hen suyễn khiến tôi khó thở và thường xuyên phải đi cấp cứu.

Chỗ nào trên cơ thể tôi cũng có vấn đề, và ngày nào cũng là khổ nạn đối với tôi. Tôi không thể đi học hay làm việc. Bệnh viện dường như đã trở thành nơi cư trú của tôi bởi lúc nào tôi cũng có mặt ở đó.

Tôi đã đi khắp các thành phố để tìm phương thuốc cứu chữa. Khi Tây y chữa không khỏi, tôi tìm gặp thầy lang thầy cúng, tôi thậm chí còn lên ở chùa một thời gian. Tôi còn học cả Đạo Kinh, Kinh Phật, và Thánh Kinh với hy vọng được giải thoát, nhưng không phương thức nào có hiệu quả.

Pháp Luân Công đã cứu cuộc đời tôi

Nhưng hy vọng đã đến với tôi khi một người bạn đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi nằm trên giường và đọc hết cuốn sách trong một đêm, lúc ấy tôi cũng quên rằng tôi đã không thể nằm giường một thời gian lâu rồi. Vì vậy tôi đọc lại cuốn sách một lần nữa và một lần nữa. Cuốn Chuyển Pháp Luân đã mở rộng tâm trí cho tôi, đã giải thích tại sao cuộc đời tôi lại đầy rẫy những khổ nạn, và ý nghĩa của cuộc sống rốt cuộc là gì. Tư tưởng và thân thể tôi hoàn toàn thay đổi, bây giờ cuộc sống đối với tôi có một ý nghĩa hoàn toàn khác.

Sau khi đọc cuốn sách lần thứ năm, tôi cảm thấy cơ thể mình thật nhẹ nhàng. Tôi có thể đi bộ, đạp xe, và leo cầu thang một cách dễ dàng. Lúc đó, tôi nhận ra rằng tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất. Đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của cuộc đời tôi!

Bị giam giữ vì tu luyện Pháp Luân Công

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi bị bắt vào trại lao động cưỡng bức và bị tra tấn một cách tàn bạo.

Năm 2007, cảnh sát Phòng 610 của địa phương đã lục soát nhà tôi và bắt tôi lần nữa. Tôi bị tống giam vào trại lao động cưỡng bức sau khi bị tạm giam hơn 12 ngày mà không có bất kỳ thủ tục pháp lý nào.

Tôi bị giam ở một phòng giam được thiết kết đặc biệt để tra tấn học viên Pháp Luân Công. Cảnh sát treo tấm biển “Phòng Đội trưởng” ở trên cánh cửa để cố gắng che đậy những gì họ đang làm.

Trong phòng giam không có nhà vệ sinh, vì vậy cảnh sát khóa cửa suốt 24 tiếng đồng hồ để ép tôi đi vệ sinh ngay trong đó. Tôi không vi phạm pháp luật mà chỉ bị tống giam vì đức tin của mình, vì vậy tôi quyết định không ăn không uống gì. Tôi sẽ không chịu khuất phục trước sự đàn áp của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Cảnh sát nói rằng tôi không được phép đi vệ sinh trừ phi tôi đồng ý ăn cơm, cắt tóc, và mặc áo tù. Tôi từ chối tuân theo yêu cầu của họ và tiếp tục luyện công mặc dù họ luôn cố gắng ngăn cản tôi.

Sau năm ngày, tôi nói với cảnh sát rằng tôi cần đi vệ sinh, nhưng họ vẫn không cho tôi đi. Tôi không thể kiểm soát được nữa nên đã đi tiểu ngay trên sàn. Họ dùng quần áo của tôi để lau sàn và nhục mạ, đánh đập tôi.

Sau đó, mỗi buổi trưa họ đều lấy băng dính bịt miệng tôi và trói chân tay tôi lại với nhau. Họ bắt tôi ngồi trên một chiếc ghế đẩu đóng đầy đinh nhỏ. Buổi tối, họ cho hai tội phạm nghiện ma túy thay phiên nhau đánh thức tôi cả đêm. Trưởng trại lao động nói rằng họ sẽ cởi trói cho tôi nếu tôi đồng ý hợp tác, nhưng tôi đã từ chối. Ngày hôm sau, tôi bị trói suốt 15 tiếng đồng hồ.

Cảnh sát trại cưỡng bức lao động nghĩ đủ biện pháp để ép tôi từ bỏ tu luyện nhưng tôi nói với đội trưởng của họ: “Trước kia, tôi đã từng chịu đựng tất cả các hình thức tra tấn tàn bạo ở đây, và không hình thức nào có hiệu quả đối với tôi. Cuộc đời của tôi, tất cả mạng sống của tôi, đều thuộc về Đại Pháp. Không ai có thể thay đổi điều đó. Hãy thả tôi ngay lập tức nếu không ông sẽ phải chịu hậu quả.”

Tôi đã tuyệt thực một thời gian dài nên họ đưa tôi đến bệnh viện công an và bệnh viện quân đội để kiểm tra. Ở đây, bác sỹ phát hiện tôi có hàng chục bệnh tật. Vì vậy, không bệnh viện nào muốn giữ tôi. Họ bảo cảnh sát thả tôi về nhà và nói rằng tôi chỉ có thể sống được vài ngày nữa.

Cảnh sát cười nhạo tôi và nói: “Cô có biết cô còn sống được bao lâu nữa không?” Tôi trả lời: “Khi được thả, tôi nhất định sẽ khiến các anh chứng kiến thần uy của Đại Pháp!”

Pháp Luân Công cứu cuộc đời tôi lần thứ hai

Trong suốt 38 ngày ở trại lao động cưỡng bức, tôi không ăn không uống gì nhưng tôi không bao giờ cảm thấy đói. Tôi vẫn cảm thấy tràn đầy năng lượng mặc dù tôi bị sút rất nhiều cân.

Chỉ vài ngày sau khi trở về nhà, tôi đã hoàn toàn bình phục và có thể ăn uống bình thường. Ba tháng sau, đội trưởng trại cưỡng bức lao động đến đồn công an của địa phương và hỏi tin tức về tôi. Ông ta vô cùng kinh ngạc khi biết rằng tôi đã hoàn toàn bình phục và đã đi làm trở lại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/28/342244.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/11/162147.html
Đăng ngày 11-4-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share