[MINH HUỆ 31-12-2016] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 18 năm. Thường thường, những người ở quanh tôi khi bắt đầu bước vào tu luyện, họ hay nhắc lại cơ duyên bước vào tu luyện của tôi. Hồi tháng Tư năm 2015, tôi đã có vài ba lần gặp phải tình huống như vậy. Tôi gặp Ân Thanh trong một cuộc họp thương mại. Anh Huy, chồng của Ân Thanh cùng làm việc trong một ngân hàng đối tác kinh doanh của tôi.

Tôi đến ngân hàng đó để gặp họ, và Ân Thanh đã ra chào đón tôi. Khoảnh khắc tôi nhìn cô, giống như là chúng tôi đã quen biết nhau từ rất lâu rồi. Lúc tôi bước theo sau cô tới văn phòng, cô cứ liên tục nói: “Chị giống như chị gái của em vậy.”

Trong lúc tôi và cô ngồi trong phòng đợi chồng cô đến, tôi và cô ấy đã nói chuyện với nhau rất tự nhiên. Sau đó cô ấy nói: “Chị rất có phong thái và lịch sự. Mặc dù chị hơn em đến 12 tuổi, nhưng trông chị vẫn hồn nhiên như trẻ thơ vậy. Chị có bí quyết gì thế?”

Tôi đã kể cho cô nghe về trải nghiệm của mình: “Thời còn đi học, chị thường xếp thứ hạng cao. Chị cũng thích hát, múa và chơi thể thao. Nhưng một lần, khi đi làm chị đã bị đau lưng, và cứ mỗi khi bước đi là lại bị đau. Bác sỹ nói chị đã bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Dù đã thử rất nhiều biện pháp như châm cứu, mát xa, vật lý trị liệu nhưng đều vô hiệu.

Năm 1998, chị chuyển đến một thành phố mới và có một công việc mới. Một đồng nghiệp đã cho chị xem một cuốn sách. Khi chị mở cuốn sách ra nhìn bức ảnh của tác giả, nước mắt chị đã tuôn rơi. Một giọng nói đã cất lên từ bên trong sâu thẳm chị: ‘Cuối cùng mình đã tìm được nó rồi. Giờ mình đã có Sư phụ rồi! Mình thật là may mắn…’“

Ân Thanh đã hỏi tôi rằng đó là cuốn sách gì vậy. Tôi đã nói với cô rằng đó là Chuyển Pháp luân. Cô ấy nói chưa từng nghe về nó.

Tôi nói: “Chắc hẳn là em đã nghe nói đến Pháp Luân Công rồi chứ!”

“À, vâng, em đã nghe,” cô đáp. “Không ai kể cho em nghe về nó giống như chị. Em tin tất cả những gì chị nói. Em cũng có thể đọc nó không chị,” cô hỏi tôi, “Nhưng chị đừng để người khác biết nhé.”

“Được rồi!” tôi mỉm cười đáp lại.

Ngay sau đó Huy đã tới. Chúng tôi kết thúc việc bàn chuyện kinh doanh với nhau, lúc rời đi, tôi nói với cậu ấy: “Chị đã nói chuyện với Ân Thanh một lúc lâu. Chị có thể nói em là một người tốt bụng và chúng ta có mối quan hệ tiền duyên đấy.”

“Chị đã nói như thế nào vậy? Không chỉ có chị nói vậy đâu ạ,” Huy mỉm cười đáp.

Tôi bắt tay họ và chào tạm biệt. Tôi nói với họ rằng chúng ta có thể gặp lại nhau và nói chuyện nhiều hơn nếu họ cảm thấy hứng thú. Sau khi về đến nhà, tôi tiếp tục phát chính niệm để loại trừ các nhân tố tà ác can nhiễu việc tôi cứu độ chúng sinh.

Vài ngày sau đó, Ân Thanh đã gọi tôi và mời cả gia đình tôi đi ăn trưa. Lúc đầu, chồng tôi (cũng là một học viên) còn do dự: “Em có chắc rằng cô ấy vì muốn học Đại Pháp hay không? Không phải vì lý do làm ăn đấy chứ?”

Tôi nói với anh: “Anh cần phải bỏ những ý nghĩ tiêu cực của anh đi chứ. Đừng quên những lời Sư phụ dạy: ‘Chúng sinh vi Pháp lai, Đẳng đãi thiên môn khai’ (Dịch nghĩa: Chúng sinh đến vì Pháp. Chờ đợi mở cổng trời).(Chúng sinh vi Pháp Lai, Hồng Ngâm III)

Hai gia đình chúng tôi đã gặp nhau để cùng ăn trưa. Chồng tôi cũng cảm nhận được một sự kết nối tự nhiên với họ. Anh đã nói chuyện rất nhiều điều với họ, bao gồm cả việc anh thụ ích như thế nào nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và phá bỏ quan niệm vô thần luận như thế nào. Tôi đã phát chính niệm hỗ trợ và đảm nhận việc chăm sóc bọn trẻ.

Sau bữa trưa, Ân Thanh đã hỏi xin tôi cuốn sách [Chuyển Pháp Luân] và nói rằng Huy cũng muốn đọc nó. Tôi nói: “Ồ, sao các em không tới nhà anh chị nhỉ?”

Chúng tôi đã đưa họ đến thăm nhà mình và đã trả lời các câu hỏi của họ về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã bảo họ là hãy tôn kính và trân quý cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Tôi đã nói cho họ lý do vì sao cần thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc cùng các tổ chức liên đới với nó. Cả Ân Thanh và Huy đều đã quyết định thoái.

Sau khi họ cầm cuốn sách về được năm ngày, Ân Thanh đã gọi cho tôi. “Thật là kỳ diệu!” cô nói: “Bệnh viêm mũi mãn tính của em giờ đã đỡ hơn rất nhiều rồi.”

Chúng tôi đã mời họ đến nhà lần nữa để cho họ xem video hướng dẫn các bài công pháp. Nhờ vậy họ đã học được năm bài công pháp.

Vào đêm [tôi viết bài chia sẻ] này, tôi đã ngồi tĩnh tọa trong hai giờ đồng hồ và tôi đã thấy từng lớp của những kim tự tháp màu vàng từ trong ra đến ngoài. Nhìn chúng thật vô cùng huyền diệu. Tôi đã nhớ đế những lời nhắc nhở của Sư phụ: “Cứ tu luyện như thuở đầu…” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/31/338316.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/17/161157.html
Đăng ngày 1-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share