Bài viết của Học viên Pháp Luân Đại Pháp thành phố Đại Liên, tỉnh Liêu Ninh

[MINH HUỆ 26-12-2016] Trong các buổi học Pháp nhóm, lúc nào cũng có các đồng tu chỉ ra cho tôi những thiếu sót của bản thân. Tuy nhiên, mỗi lần như vậy, thay vì buông bỏ nhân tâm, tôi lại không đồng ý với họ và không tự hướng nội. Thực tế, tôi không nghĩ rằng mình đã biết cách hướng nội.

Tôi đã cố gắng suy nghĩ, nhưng rốt cuộc vẫn không thể tận dụng các cơ hội này để đề cao bản thân.

Gặp mâu thuẫn

Một học viên đã đưa ra một số gợi ý cho nhóm học Pháp mới của chúng tôi nhưng tôi đã không đồng ý. Tôi nói với anh ấy rằng tôi nghĩ là anh đã sai và đề nghị anh ấy thay đổi suy nghĩ của mình. Cuối cùng giữa chúng tôi đã nảy sinh mâu thuẫn.

Trong suốt buổi học Pháp tiếp theo, tôi đã nói với các đồng tu rằng tôi đã nhìn ra vấn đề của mình, đó là tôi đã ích kỷ và không nghĩ cho người khác. Tôi nghĩ đó là mấu chốt của vấn đề – tôi hy vọng rằng sự việc này đã giúp tôi loại bỏ chấp trước của mình, thực tu bản thân và cũng có tác dụng đề cao đối với các học viên khác.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của tôi, học viên A đã nói rằng tôi hướng nội chưa đủ sâu và rằng xuất phát điểm của tôi không gắn với tu luyện.

Tôi cảm thấy không đúng và bắt đầu bảo vệ bản thân. Cùng lúc đó, các học viên khác cũng bắt đầu chỉ ra những vấn đề của tôi. Tôi cảm thấy họ không thực sự hiểu được trạng thái tu luyện của tôi và tôi đã tranh cãi với họ.

Phát hiện vấn đề

Trong suốt buổi học Pháp, tôi đã chấn động khi đọc hai đoạn Pháp sau:

Sư phụ giảng:

“Chư vị quả thực tưởng rằng trong tai nghe toàn là những điều dễ nghe, và những lời đệ tử Đại Pháp đều nói thuận với tâm của chư vị thì chư vị mới nguyện ý tu luyện, chư vị mới có thể đề cao lên chăng?”

“… chư vị thật sự suy nghĩ nghiêm túc cho kỹ là đi đâu về đâu chưa? Mong chiếc chuỳ nặng gõ xuống sẽ khiến giật mình tỉnh ra; vì chư vị, chứ không phải vì tôi, Sư phụ, càng không phải là vì những đồng tu khiến chư vị không hài lòng. Hãy tinh tấn! Đó là thệ ước của chư vị, đó là trách nhiệm của chư vị, đó là con đường chính bản thân chư vị tiến về viên mãn!” (Gửi Pháp hội Châu Âu [2009])

Tôi nhận bản thân mình đang gặp vấn đề không nhỏ. Và tôi cảm thấy như có một vật chất nào đó trong tôi bị xáo động bởi đoạn Pháp này, nhưng tôi không biết chính xác đó là cái gì.

Tôi đã học Pháp cả buổi tối. Tôi đã rất nỗ lực để thực sự hướng nội nhưng tôi biết những điều tôi tìm ra không phải là gốc rễ căn bản của những chấp trước của tôi. Suốt thời gian đó, một cảm nặng nề về việc mắc sai lầm lại quay trở lại với tôi.

Thực sự hướng nội

Trong buổi học Pháp tiếp theo, học viên A đã chia sẻ với nhóm học Pháp việc cô đã hướng nội như thế nào sau khi xảy ra mâu thuẫn với tôi. Tất cả các học viên khác cũng nói về các chấp trước mà họ đã tìm thấy ở bản thân.

Nghe chia sẻ của các học viên, tôi thực sự cảm thấy hứng khởi. Một hình ảnh đã hiện lên trong tâm trí tôi, đó là một không gian mênh mông và trong đó tôi là một đứa trẻ đang tập đi. Học viên A đứng bên cạnh tôi như một người chị gái và cô ấy được đề nghị nắm lấy tay tôi trong khi tôi chập chững đi theo. Nhưng mỗi lần cô ấy chạm vào tôi, tôi sẽ đẩy cô ấy ra và khăng khăng đòi tự đi bộ một mình.

Tôi nhận ra rằng, mặc dù việc này nhìn thì thấy có vẻ như là cô ấy đang chỉ ra những thiếu sót cho tôi, nhưng thực sự đó là an bài của Sư phụ nhằm giúp tôi học cách hướng nội và đề cao tâm tính của mình.

Trong một giấc mơ một vài ngày sau đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng vật chất đã bị xáo động trong tôi chính là chấp trước vào việc chứng thực bản thân.

Tôi cũng hiểu được rằng mỗi học viên đều có nhận thức riêng về các Pháp lý ở các tầng thứ khác nhau và các mâu thuẫn trong nội bộ các học viên là những cơ hội tốt cho chúng ta hoàn thiện bản thân và đề cao tầng thứ của mình.

Tôi bắt đầu lắng nghe cẩn thận từng chia sẻ của mỗi học viên và học hỏi từ họ. Tôi đã không còn áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác và thực sự học được cách hướng nội.

Mỗi lần khi tôi đã tìm ra được chấp trước của mình, tôi có thể cảm nhận được những thay đổi ở bản thân và sự mỹ diệu của tu luyện. Khi tôi thực sự hướng nội, mọi nỗi thất vọng và đau đớn trong tâm đều biến mất, tất cả còn lại là sự bình yên và tĩnh lặng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/26/339395.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/11/161095.html
Đăng ngày 27-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share