Bài viết của Triển Hoa, một học viên Pháp Luân Công tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 3-2-2017] Năm 2006, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi luyện công và đọc sách Đại Pháp mỗi ngày. Sau khi tu luyện, tôi bắt đầu hướng nội bản thân tìm chấp trước và tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp.

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã lấy trộm tiền của người chủ cửa hiệu nơi tôi làm việc. Tôi được thuê bán quần áo, và khi thấy các nhân viên khác lấy cắp tiền trong ngăn kéo, tôi cũng trộm lấy một ít. Khi nhận ra rằng mình đã làm điều sai trái, tôi cảm thấy rất xấu hổ và muốn được trả lại số tiền đã lấy.

Việc kinh doanh của người chủ tiệm mở rộng hơn và ông ấy rất bận rộn trong việc quản lý cửa Hiệu tại một số trung tâm thương mại lớn. Một vài lần, tôi đã tới một trung tâm mua sắm, nơi có một trong những cửa hiệu kinh doanh của người chủ cửa hiệu, nhưng không tìm được ông ấy.

Tôi đã nói chuyện với em gái của ông, bà ấy đã nói cho tôi biết rằng ông đã không tới trung tâm mua sắm đó. Tôi nói với bà ấy về Pháp Luân Công và vì sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại đang đàn áp các học viên. Tôi khuyên bà ấy nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tuy nhiên, tôi cảm thấy xấu hổ và ngừng không nói cho bà ấy biết lý do vì sao tôi lại tới tìm anh của bà ấy.

Một vài năm trôi qua, tôi được gặp lại người phụ nữ này trong chính trung tâm thương mại lần trước. Lần này, tôi đã quyết định nói cho bà ấy về mong muốn trả lại tiền của mình. Tôi nói với bà ấy rằng, tôi đã sai khi lấy cắp tiền của cửa hàng và Sư phụ của Pháp Luân Công dạy chúng tôi trở thành một người tốt theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi nói về những lợi ích mà tôi đạt được trong quá trình tu luyện Pháp Luân Công và cố gắng làm hết sức mình theo những lời dạy của Sư phụ. Mặc dù số tiền tôi đã lấy là nhỏ, nhưng tôi vẫn biết mình sai khi làm điều đó. Tôi chân thành xin lỗi bà và nhờ bà trả lại số tiền này cho anh trai của bà.

Người phụ nữ đã cảm động rơi nước mắt và nói rằng bà không thể nhận tiền của tôi. Tôi trả lời rằng, nếu không tu luyện Pháp Luân Công thì tôi sẽ không bao giờ trả lại số tiền này.

Bà đã gọi điện thoại cho anh trai bà và giải thích mọi chuyện. Người chủ cửa hiệu đã rất vui khi nghe chuyện và đề nghị tôi quyên góp số tiền này cho một mục đích tốt đẹp nào đó. Tôi đã quyên góp số tiền này cho một điểm sản xuất tài liệu để nâng cao nhận thức về cuộc đàn áp Pháp Luân Công của ĐCSTQ.

Năm ngoái, tôi được gặp lại người chủ cửa hiệu và có thể trực tiếp xin lỗi ông. Tôi nói rằng: “Bác đã tin tưởng giao cho cháu trông nom cửa hiệu cho bác. Cháu biết cháu đã sai khi lấy trộm tiền của bác. Giờ đây cháu đã tu luyện Pháp Luân Công. Sư phụ của cháu dạy chúng cháu phải trở thành người tốt và trước tiên phải biết nghĩ cho người khác. Cháu thành thật xin lỗi bác. Xin bác thứ lỗi cho cháu.”

Ông ấy mỉm cười và nói: “Không sao đâu. Chuyện đó đã xảy ra lâu lắm rồi mà. Bác rất vui vì giờ đây cháu đã trở thành một người rất tốt.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/3/342634.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/12/162471.html
Đăng ngày 26-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share