Bài viết của một Thanh Tân, một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-03-2015] Tôi đã đến thăm một đồng nghiệp vừa mới sinh con vài ngày trước. Mẹ cô ấy hỏi tôi: “Ai là người trông nom những đứa con nhỏ của cháu?” Đồng nghiệp của tôi nói: “Con của cô ấy đã đi làm sau khi tốt nghiệp đại học rồi mẹ ạ.” “Ồ, tôi đã nghĩ rằng cô mới chỉ khoảng 30 tuổi thôi!” Nhưng thực ra tôi đã gần 50 tuổi.

Là một giáo viên trung học, tôi vẫn rất khỏe mạnh. Tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng và vui vẻ mỗi ngày. Tôi có bề ngoài tươi trẻ, với làn da hồng hào. Những người không biết nhiều về tôi nghĩ rằng tôi chỉ khoảng cuối 20 hoặc đầu 30 tuổi.

Hãy để tôi chia sẻ một bí mật với các bạn và hy vọng rằng các bạn sẽ có thể luôn duy trì được sự tươi trẻ và hạnh phúc.

Tư tưởng thăng hoa

Năm 1997, người đồng nghiệp ngồi ở bàn đối diện với tôi nói với tôi rằng Chuyển Pháp Luân không phải là một cuốn sách bình thường. Tôi tranh thủ cơ hội để đọc nó bất cứ khi nào cô ấy không đọc và cũng bảo chồng mình mượn quyển sách từ những người khác. Khi đọc xong quyển sách, cả tôi và chồng đã quyết định tu luyện Pháp Luân Công.

Trước đây tôi từng rất quan tâm đến khí công nhưng vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Tôi đã hoàn toàn minh bạch sau khi đọc Chuyển Pháp Luân và hiểu rằng Chân-Thiện-Nhẫn là đặc tính của vũ trụ và là căn bản của Phật Pháp.

Tôi đã ước rằng mình tu luyện Pháp Luân Công sớm hơn, để có thể trở thành một người tốt và giúp đỡ người khác sớm hơn, như Sư phụ giảng:

“…trong tâm chư vị luôn nghĩ đến người khác trong mọi tình huống” (Giảng Pháp tại Pháp hội lần đầu ở Bắc Mỹ) (Tạm dịch)

“Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu.” (Giảng Pháp tại Sydney) (Tạm dịch)

Tôi trở nên biết suy nghĩ cho người khác sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã chủ động dọn dẹp văn phòng và mang nước nóng cho các đồng nghiệp bất kể đó có phải đến lượt tôi làm hay không. Tôi đã ngừng mặc cả với những tiểu thương khi mua thứ gì đó từ họ. Tôi cảm thấy hạnh phúc mọi ngày.

Không may, một đồng nghiệp của tôi đã bỏ lỡ cơ hội tu luyện Pháp Luân Công vì cô ấy thấy quá khó để giữ bình tĩnh khi cô có xung đột với chồng.

Chống lại cám dỗ khi chồng bị bắt giam

Chồng tôi và tôi đều bị bắt khi chế độ cộng sản Trung Quốc bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công vào tháng 07 năm 1999. Tôi bị giam tại một trại lao động trong một năm, trong khi chồng tôi bị kết án 10 năm tù giam.

Sau khi tôi được thả, một trong những đồng nghiệp cũ của tôi đã tới nhà tôi để dụ dỗ tôi. Anh ấy đề nghị với tôi: “Chồng của cô đang bị giam. Cô sẽ không yêu hay ngoại tình với một người đàn ông nào khác sao?” Tôi trả lời: “Không, tôi sẽ không làm thế.”

Tôi tiếp tục điềm tĩnh nói: “Sư phụ của tôi muốn chúng tôi chiểu theo một tiêu chuẩn đạo đức cao hơn và suy nghĩ cho người khác trong mọi tình huống. Tôi sẽ không có quan hệ với bất cứ ai, ngay cả khi điều đó được nhiều người chấp nhận.”

Thái độ của anh ấy đã quay ngoắt 180 độ và anh nói: “Các học viên Pháp Luân Công là những người tuyệt vời! Trong tương lai, tôi sẽ đề nghị gia đình mình tu luyện Pháp Luân Công.” Sau đó, anh ấy đã mượn tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Ông chủ cũ đã sa thải tôi trong lúc tôi bị giam tại trại lao động, nhưng tôi đã có công việc mới tại một trường học khác. Hiệu trưởng nói với tôi: “Khó mà tin được rằng chị vẫn chung thủy với chồng trong nhiều năm khi anh ấy đang ở trong tù. Chị thật là một người tuyệt vời!” Tôi đáp lại: “Bất cứ học viên Pháp Luân Công chân chính nào cũng sẽ làm như vậy.”

Cải thiện sức khỏe

Tôi có thể trạng ốm yếu từ khi còn nhỏ. Bất cứ khi nào tôi bị ốm, cha mẹ sẽ đưa tôi đến gặp bác sĩ hoặc tiêm thuốc. Tôi bị bệnh phụ khoa khi trưởng thành. Việc ngủ vào buổi tối cũng rất khó khăn đối với tôi, một phần là vì tâm tranh đấu, sự giận dữ và lo lắng phát sinh từ cái tâm đó.

Từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã trở nên sung sức và khỏe mạnh. Tôi không còn các vấn đề về sức khỏe như cảm lạnh hay bệnh phụ khoa nữa. Tôi có thể ngủ ngay khi vừa đặt lưng xuống giường.

Năm ngoái, ba đồng nghiệp làm cùng văn phòng với tôi thay phiên nhau bị cảm lạnh – người này vừa khỏi thì người kia lại mắc. Người đồng nghiệp ngồi đối diện bàn tôi nói: “Chúng tôi đều đã bị cảm. Chị sẽ là người tiếp theo.” Tôi nói: “Tôi sẽ ổn thôi.” Và tôi đã không bị cảm. Nếu không tu luyện Pháp Luân Công, tôi có thể đã là người đầu tiên bị bệnh.

Gia đình hạnh phúc

Gia đình tôi rất hòa thuận vì nhiều người trong chúng tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Mẹ chồng tôi thường dùng rất nhiều thuốc trước khi tu luyện Pháp Luân Công. Bà bị bệnh suyễn và không thể nằm xuống hoặc ngủ bất cứ khi nào bà lên cơn hen suyễn. Sắc mặt bà trông ảm đạm tối tăm. Giờ ở tuổi 70, bà khỏe mạnh, có làn da hồng hào và luôn mỉm cười. Bà có thể đạp xe rất nhanh. Bà nói với mọi người: “Đừng tin ai nói rằng Pháp Luân Công không tốt.”

Mẹ tôi, 80 tuổi, đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Bà cũng trở nên hạnh phúc và khỏe mạnh. Tóc bà trước kia là màu xám, nhưng giờ đây nó là màu đen. Bà từng mù chữ nhưng giờ bà có thể tự mình đọc Chuyển Pháp Luân và các sách Pháp Luân Công khác.

Các chị gái tôi đã thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc cùng các tổ chức liên đới của nó. Họ thường niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Gia đình họ cũng rất hòa thuận. Các con của họ cũng có một công việc tốt sau khi tốt nghiệp giống như con của tôi.

Tóm lại, bí mật giúp tôi trở nên tràn đầy năng lượng, hạnh phúc và khỏe mạnh chính là: Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/3/13/306126.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/3/20/149410.html

Đăng ngày 29-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share