Bài viết của Tiên Phượng

[MINH HUỆ 03-02-2015] Tôi năm nay 70 tuổi với 51 năm sống trong đau khổ. Pháp Luân Đại Pháp đã đem lại cho tôi một cuộc đời mới đầy hạnh phúc.

Bước ngoặt cuộc đời

Tôi bị sinh non và suy dinh dưỡng. Mẹ tôi thường đau ốm và đã qua đời khi tôi lên năm. Tôi mắc nhiều chứng bệnh như bệnh tim và viêm khớp. Tôi cũng bị chứng đau nửa đầu, đau thắt lưng và đau răng. Ở tuổi 37, tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư cổ tử cung. Cuộc sống của tôi thật đau khổ và tuyệt vọng.

Là mẹ của ba con nhỏ, tôi đã rất khó khăn khi phải chuẩn bị bữa ăn cho các cháu. Hàng ngày, chồng tôi thường đỡ đần tôi những công việc nhà những khi tôi phải chịu đau đớn do bệnh tật dày vò hành hạ. Một ngày như dài bằng một năm, hy vọng duy nhất của tôi là sống sót cho đến ngày hôm sau.

Tôi là một giáo viên. Nhưng vì sức khỏe kém, nên đã được phân công dạy một lớp mẫu giáo để làm giảm bớt khối lượng công việc, và cũng là để cho tôi có thể được ngồi để nghỉ ngơi khi cần.

Năm 1993, có người giới thiệu tôi đến với Phật giáo. Trong cơn tuyệt vọng chống chọi với bệnh tật, tôi đã quyên góp một số tiền lớn vào các ngôi chùa, quỳ lạy 108 lần mỗi ngày, đọc kinh bất cứ khi nào có thể, nhưng tất cả đều không có tác dụng. Do đó, để làm giảm bớt cơn đau, tôi đã dùng nhiều aspirin và các loại thuốc khác.

Tôi đã kiệt sức và cảm thấy tuyệt vọng. Vào ngày 16 tháng 06 năm 1996, một người bạn nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Buổi tối hôm đó, khi đang xem băng video giảng Pháp của Sư phụ, tôi đã bị ấn tượng một cách sâu sắc và tin rằng những gì mình được nghe là siêu thường và chân chính. Tôi đã thầm nói với Sư phụ trong tâm: “Con sẽ theo tu luyện Pháp môn này và sẽ không bao giờ từ bỏ, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa.”

Tôi học năm bài công pháp và hàng ngày đều cùng với những học viên khác ra ngoài luyện công. Bằng việc tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, tâm tính của tôi được cải thiện nhanh chóng, các chứng bệnh đã từng hành hạ tôi đã biến mất một cách kỳ diệu, tôi trở nên tràn đầy năng lượng và có thể làm được các công việc đòi hỏi sức lực, bất kể nó lớn, nhỏ thế nào.

Sự ủng hộ từ gia đình

Gia đình đã chứng kiến những sự thay đổi tích cực ở tôi. Hai người em của tôi đã rất ấn tượng nên họ cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Em tôi nói: “Từ kinh nghiệm của chị, em biết rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự là tốt.”

Con gái tôi cũng rất biết ơn Sư phụ và Đại Pháp. Cháu nói: “Đại Pháp đã cho cháu một người mẹ mới,” và cháu cũng nhắc tôi: “Mẹ phải hứa là sẽ trở thành một học viên tinh tấn và nghe theo lời Sư phụ đấy nhé!”

Thậm chí cả ngay sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, gia đình vẫn không ngừng ủng hộ tôi tu luyện, bởi họ đã được chứng kiến tôi đã nhận được lợi ích từ việc tu luyện như thế nào.

Con rể tôi, là một trung tá hải quân, đã biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và biết cuộc bức hại là xấu xa như thế nào. Cháu, cũng giống như nhiều người thân khác trong gia đình, đã đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), và tuyên bố tất cả những lời nhận xét tiêu cực của mình trước đây chống lại Đại Pháp là vô hiệu, bởi vì những lời nhận xét tiêu cực đó được thực hiện do bị bộ máy tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc lừa dối.

Chồng tôi không tu luyện Đại Pháp, nhưng ông ấy cũng biết phân biệt đúng sai. Ngay sau khi sự cố “tự thiêu” được dàn dựng xuất hiện trên bản tin, ông ấy biết ngay rằng đó là một trò lừa bịp. Ông chào đón các học viên khác tới nhà tôi học Pháp, và còn cùng tôi ra ngoài phân phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp.

Loại bỏ các can nhiễu bệnh tật

Năm 2009, tôi đi khám nha khoa và được thông báo rằng có cái gì đó đang phát triển ở giữa hai hàm răng của tôi, và nó giống như triệu chứng của bệnh ung thư. Tôi đã đi khám ba nha sĩ khác và họ đều có chung một kết luận như vậy. Lúc đầu tôi rất sợ bởi nhớ lại chứng ung thư cổ tử cung của tôi đã bắt đầu như thế nào nhiều năm về trước. Sau đó tôi nhận ra rằng là một học viên tôi không nên để mình bị ảnh hưởng bởi điều này.

Trên đường trở về nhà, tôi suy nghĩ về những sơ hở của mình đã gây ra can nhiễu. Tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi phát hiện thấy mình còn nhiều chấp trước như tâm tật đố, tâm hiển thị và chấp trước vào viên mãn. Tôi quyết định bỏ qua những “triệu chứng” và tiếp tục tu luyện như thường lệ, cũng như hàng ngày vẫn đi ra ngoài để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Mọi việc tiến triển tốt đẹp và nhiều người đã biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Ba ngày sau, răng của tôi đã trở lại bình thường và không có dấu hiệu phát triển thêm nữa.

Cơ thể tôi cũng trải qua các loại can nhiễu khác. Năm 2011, một đợt phát ban kỳ lạ đã xuất hiện trên da tôi. Nó rất ngứa khiến tôi không thể ngủ ngon giấc, nhưng tôi biết đó không phải là bệnh và vẫn tiếp tục học Pháp, và hướng nội. Tôi cũng phát chính niệm và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Cơ thể tôi nhanh chóng được tẩy tịnh và chứng phát ban đã biến mất.

Nói chuyện với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp

Bởi đã bị những lời tuyên truyền và lừa dối của Đảng Cộng sản, một số người có thái độ thù hận chống lại Đại Pháp và thù ghét các học viên. Tôi biết điều đó là không tốt cho họ và tương lai của họ, do đó tôi quyết định nói với nhiều người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Đây thực sự là một cơ hội học hỏi tốt cho tôi. Lúc đầu, tôi chỉ cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với những người mà tôi nghĩ là người tốt. Tuy nhiên, sau này tôi nhận ra rằng đó chính là quan niệm người thường do sự sợ hãi gây ra và tôi nên loại bỏ nó.

Một hôm, một học viên khác và tôi nói chuyện với một ông già. Chúng tôi thuyết phục ông thoái đảng để có một tương lai an toàn. Ngay lập tức, ông tóm lấy tay của người học viên và dọa sẽ đưa anh ấy đến đồn cảnh sát. Tôi bước tới cạnh ông và nói: “Xin đừng đối xử với chúng tôi như vậy. Chúng tôi đến nói với ông chuyện quan trọng này chỉ là để tốt cho ông thôi.” Người đàn ông buông cánh tay người học viên ra và chúng tôi rời đi.

Khi đã đi xa rồi mà tôi vẫn còn sợ. Tôi quyết định lần tới sẽ phải làm tốt hơn.

Một lần, tôi nói chuyện với một người đàn ông trẻ tuổi và chuẩn bị nói với anh ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy ngăn tôi lại và nói: “Tôi là sĩ quan cảnh sát, bà đang làm gì ở đây?”

“Tôi đang nói với anh một điều quan trọng cho tương lai của anh,” tôi đáp, và đưa cho anh ta tấm thiếp có ghi các thông tin về Pháp Luân Đại Pháp.

“Bà đang chống lại Đảng à?” anh ấy hỏi. “Có lẽ tôi cần phải gọi cảnh sát,” anh ấy nói và rút điện thoại di động ra.

Tôi mỉm cười nói với anh ấy: “Này chàng trai, anh có thể đợi vài phút trước khi gọi điện được không? Nếu như những gì tôi nói là sự thật, thì anh sẽ không muốn tố cáo tôi với cảnh sát, được chứ? Nếu không, anh sẽ cảm thấy hối tiếc suốt đời.”

Anh ta bình tĩnh trở lại và bắt đầu lắng nghe tôi nói. Tôi nói với anh ta Pháp Luân Đại Pháp là gì, và tại sao Đảng Cộng sản lại lôi kéo người dân Trung Quốc vào đường cùng. Tôi cũng nói với anh ấy về vụ “tự thiêu” được dàn dựng. Anh ấy nhanh chóng bị thuyết phục và nhờ tôi giúp anh thoái khỏi ĐCSTQ. Anh ấy cũng lấy tài liệu chân tướng và rời đi, trong khi không ngừng nói cảm ơn tôi.

Một lần khác, tôi nói chuyện với một người đàn ông khoảng 76 tuổi. Ông ấy trông rất khỏe mạnh, nhưng ông nói ông cần có cuộc sống tâm linh. Chúng tôi nói với ông về Pháp Luân Đại Pháp. Ông dường như đã rất xúc động và chắp hai tay trước ngực biểu thị lời cảm ơn. Ông cũng quyết định tuyên bố thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, nhận tài liệu chân tướng, cảm ơn chúng tôi rồi rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/2/3/303929.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/2/20/148815.html

Đăng ngày 15-04-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share