[MINH HUỆ 18-07-2013] Minh Huệ Net đã đăng tải loạt bài đặc biệt về chủ đề “Xả bỏ sắc dục, bước ra khỏi người thường” của rất nhiều đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, trong đó bàn về tầm quan trọng của việc xả bỏ chấp trước vào sắc dục và làm thế nào để thực hiện được điều đó. Bản thân tôi đã phải khổ sở vật lộn với chủng tâm này, nay mong muốn viết ra để mọi người tham khảo.

Trước đây tôi đã từng nghiện đọc các tiểu thuyết sắc hiệp (kiếm hiệp có mang yếu tố sắc dục) của những năm 1980 và không thể thanh lý tư tưởng trong một thời gian dài. Phải đến gần đây tôi mới có thể thực sự loại bỏ được sắc dục và kiểm soát được suy nghĩ của mình khi đối mặt với can nhiễu đến từ môi trường xung quanh vốn đầy rẫy những thứ kích thích xấu xa này. Dưới đây là những gì tôi học được từ cuộc sống và một thập kỷ tu luyện Đại Pháp.

Minh bạch Pháp lý giúp loại bỏ sắc dục

Tôi có thể loại bỏ hoàn toàn tâm sắc dục là nhờ tác dụng của việc minh bạch các Pháp lý. Một hôm, đột nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi rằng tất cả mọi người trên thế giới này đều đã được Pháp an bài một đời. Mỗi người đều thuộc về một nơi chốn nào đó. Do đó chúng ta phải xác định một thái độ rõ ràng với những người không có quan hệ gì đến chúng ta, giống với việc nhìn thấy tiền của người khác vậy. Là một đệ tử Đại Pháp, chúng ta là những công dân có trách nhiệm trong xã hội, trong đó bao gồm cấu trúc và trật tự xã hội, được tạo thành từ vô số gia đình. Cấu trúc xã hội như vậy là do Thần an bài.

Hầu hết các đệ tử Đại Pháp đều có thái độ rất rõ ràng về tiền bạc hoặc vật chất: chúng ta không lấy hay đòi hỏi nhiều hơn những gì không phải là của chúng ta. Thậm chí là không mảy may suy nghĩ đến chúng. Trong các quan hệ xã hội, chúng ta cũng nên áp dụng thái độ này. Mỗi người đều được an bài những mối nhân duyên trong đời. Chấp nhận và tôn trọng an bài đó là trách nhiệm của chúng đối với xã hội.

Sau khi nhìn nhận vấn đề như vậy, tôi có thể nhìn nhận những người phụ nữ tôi gặp theo cách mà tôi nhìn thấy tiền của người khác. Con người trong xã hội hiện đại đã đánh mất giá trị truyền thống và ăn mặc theo cách nhố nhăng khêu gợi. Tôi cảm thấy buồn cho họ vì họ loanh quanh không tìm được lối đi trong cuộc sống này. Nhìn những người phụ nữ ăn mặc khêu gợi giống như nhìn thấy tiền của người khác, tức là tôi sẽ tránh xa thậm chí tiền đó đặt ngay trên mặt bàn.

Nhiều pháp môn tu trong lịch sử đã sử dụng phương pháp loại bỏ sắc dục bằng cách cố gắng tưởng tưởng ra hình ảnh một cô gái xinh đẹp sau khi chết và cơ thể cô ta phân hủy, bốc mùi và xấu xí. Tôi cho rằng cách này có thể có tác dụng với chấp trước hướng vào một người phụ nữ nhất định, nhưng không thể loại bỏ sắc dục từ bản chất được. Vì phương pháp này là dựa vào chấp trước sợ những thứ bẩn thỉu, hôi hám của con người. Nếu không cải biến từ tận tâm theo Pháp thì không thể triệt để loại bỏ chấp trước.

Một phương pháp khác là bảo trì tâm bất động và giữ vững tâm thanh tịnh, chống lại mọi ý nghĩ dâm tà, đồng thời coi những mỹ nữ chỉ như bóng hình phản chiếu trong gương. Tuy nhiên phương pháp này cũng không có hiệu quả lâu dài vì sau một thời gian, nếu một người càng nhìn thấy những thứ dơ bẩn (vốn không thể tránh được trong xã hội ngày nay) thì ma tính trong anh ta lại càng mạnh. Một tờ giấy đem ra hơ trước khói không thể giữ trắng mãi mãi, nó sẽ sớm bị hoen bẩn. Tôi đã học được rất nhiều bài học giáo huấn về vấn đề này.

Bản chất của của sắc dục

Trong Tinh Tấn Yếu Chỉ, bài “Nói Về Pháp”, Sư phụ giảng:

“Tôi không bảo chư vị cố ý mà làm gì đó, chỉ là bảo chư vị minh bạch Pháp Lý, nhận thức về phương diện này cần rõ ràng.”

Về phương diện tâm sắc dục, tôi tin rằng mình đã thấy được thực chất của nó.

Sắc dục là một chủng ma tính tồn tại trong thân thể người thường, là một chủng nhân tố cấu thành nên nhân thể. Sự sản sinh ra thế hệ tiếp theo thông qua quan hệ nam nữ là một phần của cuộc sống con người và là điều được an bài từ Thiên thượng, nhưng cũng chỉ giới hạn giữa vợ và chồng. Tuy vậy, trong xã hội hiện đại, sắc dục đã vượt qua giới hạn của hôn nhân. Cái gọi là nhu cầu sinh lý là bản năng của động vật bậc thấp và là ma tính, tuyệt đối không phải là Thần tính. Khi một người lớn lên, bắt đầu có hiểu biết về trách nhiệm gia đình, đến tuổi trưởng thành, anh ta sẽ xuất hiện tâm sắc dục. Lúc này anh ta phải giữ vững bản thân, hành xử theo đạo đức và luân lý. Nếu có thể ức chế ham muốn sắc dục và sống một cuộc sống thanh bạch – mặc dù điều này rất khó – anh ta có thể tiêu nghiệp và tăng cường Phật tính. Nếu tu luyện, có khả năng anh ta sẽ thành Chính Quả và quay trở về Thiên thượng.

Đệ tử Đại Pháp chúng ta cần phải minh bạch các Pháp lý, hơn nữa phải kiên định Phật tính mới có thể trừ bỏ ma tính. Đầu tiên, một người tu luyện phải là một người tốt chân chính, tôn trọng mối nhân duyên gia đình mà Thần an bài, và duy hộ tiêu chuẩn mực đạo đức và hành vi giữa nam và nữ.

Tiếp nữa, người tu luyện còn cần phải hoàn toàn thoát ly khỏi tình và dục vọng, từ đó mới có thể bước lên thành Thần bởi vì thân thể của người tu luyện cần được chuyển hóa thành Thần thể, vốn không thể có dục vọng của con người. Đồng thời, phải tu luyện trở thành sinh mệnh vị tha vô điều kiện, thoát ly hoàn toàn khỏi tự tư, đối xử tốt với người khác mà không cần hàm ơn. Nếu một người tu luyện mỗi thời khắc đều thanh tỉnh, kiên định Phật tính, anh ta sẽ có khả năng thoát khỏi ma tính, bởi vì ma tính chỉ có thể can nhiễu những đệ tử thiếu minh bạch Pháp lý.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2013/7/18/明法理从而去掉色欲-276802.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/4/141370.html

Đăng ngày 11-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share