Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-04-2013]

Nhóm học Pháp của chúng tôi gần đây đọc xong tuần tự tất cả các bài giảng của Sư phụ, và sau đó đã có nhận thức mới về Pháp. Tôi cảm thấy nhận thức của mình về Pháp đã sâu sắc và rõ ràng hơn.

Trân quý môi trường học Pháp nhóm

Trước đây, chúng tôi đã đọc nhiều lần các bài giảng của Sư phụ ở hải ngoại sau năm 1996. Tuy nhiên, lần này, khi chúng tôi đọc lại lần nữa, chúng tôi phát hiện ra rằng chúng tôi đã thực sự hiểu rõ hơn. Sau khi học các bài giảng này, một trong những đồng tu lớn tuổi hơn ở điểm luyện công của tôi đã minh bạch ra rằng phía tu xong của chúng ta cũng nên bước ra trợ giúp cho Chính Pháp và cho phần con người, bao gồm tất cả các tế bào của nó trong các trường không gian của chúng ta. Sau khi minh bạch vấn đề này, anh ấy ngay lập tức cảm thấy rằng trường năng lượng của anh ấy mạnh lên. Khi anh phát chính niệm và luyện công, anh cảm thấy đặc biệt ôn hòa.

Miễn là chúng ta chú tâm học Pháp, sẽ xuất hiện các trạng thái cảm thụ khác nhau. Một số học viên rất chuyên tâm vào việc học Pháp. Bạn có thể thấy rằng nếu một người hoàn toàn hòa tan trong Pháp thì không một tác động bên ngoài nào có thể can nhiễu người đó. Tuy nhiên, các học viên khác, trong đó có cả tôi, gặp phải can nhiễu và bị mắc nghiệp tư tưởng khi học Pháp. Chúng tôi phải thay đổi tư thế ngồi thường xuyên khi đang đọc Pháp. Sau khi bài “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp” được xuất bản, một số học viên đã bị sốc và cảm thấy sự khẩn cấp, trong khi một số khác thì vô tư và bình thản. Trạng thái đó phản ánh sự khác biệt về nhận thức đối với Pháp và về mức độ chuyên tâm học Pháp.

Trong thực tiễn tu luyện, chúng tôi đã vượt qua một số quan khá tốt, trong khi những người khác chưa làm được tốt, hoặc thậm chí còn chưa vượt được qua. Thông qua việc chia sẻ với các học viên khác, nhận thức của chúng tôi về Pháp trở nên rõ ràng hơn. Bây giờ tôi đã hiểu được tại sao Sư phụ lại yêu cầu chúng ta học Pháp cùng nhau và hình thành nên một môi trường tu luyện vững chắc.

Loại bỏ các quan niệm con người của chúng tôi      

Trong một vài ngày qua, tôi đã cố gắng tĩnh tâm khi học Pháp. Khi tôi đọc đoạn dưới đây trong Chuyển Pháp Luân, tôi giật mình và chợt hiểu ra một tầng ý nghĩ của Pháp:

“Hễ thân thể người ta có khí, thì cá nhân ấy vẫn ở trong tầng chữa bệnh khoẻ người, cho nên chưa được tính là người luyện công.” (Chuyển Pháp Luân)

“Họ cứ tổn đức mãi, bên ngoài của họ cũng đen, trường nghiệp lực thật to lớn, đức tổn mất nhiều rồi, thì bên trong bên ngoài cũng đen. Người trộm khí nếu biết rằng bản thân mình đã thay đổi như thế, đang cấp đức cho người ta, đanglàm công việc thật dại khờ như thế, thì họ đã không làm như vậy.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi hiểu được những đoạn trên khi nhớ lại rằng trong quá khứ, khi tôi tranh cãi với vợ mình, suy nghĩ của tôi luôn luôn căn cứ trên quan niệm con người của tôi. Khi tôi nói với cô ấy “Anh đang làm việc này vì Đại Pháp, và là một đồng tu với anh, tại sao em không hỗ trợ và hiểu cho anh?” Sau đó tôi cảm thấy giận dữ với cô ấy. Trên thực tế, vào lúc đó cả tâm tính của chúng tôi và nhận thức của chúng tôi đều đang ở tầng khí.

Khi xung đột tới, đó được cho là hảo sự, vì chúng ta có thể nâng cao tâm tính, hiểu rõ hơn các nguyên lý của Pháp, trừ bỏ nghiệp lực của chúng ta và đề cao tầng thứ. Nhưng hết lần này đến lần khác tôi đã bỏ lỡ cơ hội đề cao của bản thân. Thay vào đó, tôi đã cư xử như một người thường, cảm thấy bị oan ức, bị đối xử bất công và thấy khó chịu.

Tôi rất hối tiếc bất cứ khi nào tôi nghĩ về điều đó. Những xung đột này là những cơ hội tốt để đề cao tầng thứ của mình, nhưng tôi đã xử lý chúng với các quan niệm người thường.

Một đồng nghiệp của tôi đã nói một điều gì đó xấu về tôi trước mọi người cách đây vài ngày. Lúc xảy ra việc này, tôi coi nó như một cơ hội đề cao tâm tính. Vì vậy, tôi không tranh đấu với anh ta. Tuy nhiên, sau khi chuyện qua đi, tôi không cảm thấy thoải mái với anh ta, và không muốn nói chuyện với anh ta khi gặp lại. Tôi đã làm những gì mà Sư phụ dạy đấy ư?

“Chư vị không những không tức giận hắn, mà trong tâm chư vị còn nên cảm ơn hắn, thật sự cảm ơn hắn.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau sự việc này, tôi nhận ra rằng tôi chưa đạt được trạng thái của một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự, và rằng tôi vẫn chưa đạt tiêu chuẩn của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Tâm tính thấp kém của tôi là biểu hiện không chủ tâm của quan niệm người thường về danh và tình đã ăn sâu bám rễ. Nó cho thấy rằng tôi không học Pháp tốt, và không thanh trừ các quan niệm người thường.

Sau khi tôi nghe kể về cái chết của các học viên

Chúng tôi có một Pháp hội tại địa phương vài ngày trước đây. Người điều phối nói “Một số học viên đã trải qua nghiệp bệnh nghiêm trọng, và một học viên trẻ đã chết do bức hại của cựu thế lực.” Anh ấy tiếp tục kể cho chúng tôi học viên này đã thờ cúng chư Phật của các trường phái khác, và các loại mối quan hệ căng thẳng anh ấy đã gặp phải với gia đình mình trước khi chết.

Khi tôi nghe chuyện, tôi âm thầm đếm số học viên chết do bị bức hại trong khu vực của chúng tôi. Đã có hơn một chục người kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Tại sao có nhiều học viên trong khu vực của chúng tôi đã bị cựu thế lực cướp đi mạng sống? Từ quan điểm của Pháp, tôi hiểu rằng điều này xảy ra không chỉ bởi vì những đồng tu này đã có sơ hở, mà còn phản ánh sự bất cập của chỉnh thể trong vùng chúng tôi. Cái chết của một học viên là tổn thất của chúng tôi. Tại sao cựu thế lực lại có thể lấy đi mạng sống của các học viên? Nhìn lại những kinh nghiệm của mình trước đây, bất cứ khi nào tôi nghe một học viên đang trải qua nghiệp bệnh nghiêm trọng, suy nghĩ đầu tiên của tôi là anh ấy chắc hẳn phải có sơ hở. Đầu tiên, chúng tôi tất cả cùng tới nhà anh ấy và giúp anh ấy tìm ra sơ hở của mình, và phát chính niệm cho anh ấy. Khi chúng tôi không thấy có sự thay đổi tích cực nào về phía anh ấy, chúng tôi bắt đầu đổ lỗi cho anh và cảm thấy vô vọng. Bây giờ khi tôi nhìn lại, loại quan niệm người thường mà chúng tôi đã có là không phù hợp với nguyên lý của Pháp, và điều này là lý do chính tại sao cựu thế lực dám bức hại các học viên. Chúng ta phải nhận ra rằng khi một học viên chịu nghiệp bệnh nghiêm trọng, anh ấy đang trong vòng nguy hiểm. Để vượt qua nguy hiểm như vậy, anh ấy phải tín Sư tín Pháp. Làm sao chúng ta có thể trách cứ anh ấy trong khi anh ấy đang chịu nguy hiểm và chúng ta lại tiếp tục ném những vật chất xấu vào trường không gian của anh ấy để can nhiễu anh ấy? Mặc dù anh ấy có thể có sơ hở, cựu thế lực không có quyền bức hại anh ấy, bởi vì con đường của anh ấy do Sư phụ chúng ta an bài. Trong bài “Giảng Pháp tại Pháp hội Washington, D.C, Sư phụ đã giảng:

“Việc của bạn cũng là việc của mình, việc của mình cũng là việc của bạn.”

Các học viên không gặp bức hại cần phải đối chiếu lại hành vi của mình theo Pháp, thanh lọc tư tưởng và sau đó phát chính niệm để thanh trừ sự bức hại của cựu thế lực đối với đồng tu của họ, bởi vì Sư phụ sẽ không bao giờ thừa nhận nó, và các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp chúng ta cũng không bao giờ thừa nhận nó. Khi trong bức hại, nếu tất cả chúng ta đều đáp ứng các tiêu chuẩn của Pháp Luân Đại Pháp, toàn thể tà ác sẽ bị giải thể và bay đi như đống tro tàn.

Đây là thể ngộ mới đây của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/12/珍惜集体学法的环境-271978.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/7/139257.html

Đăng ngày 27-05-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share