Bài viết của Qian Zai Xue

[MINH HUỆ 16 – 03 – 2013] Đa số đệ tử Đại Pháp rất tận tâm làm tốt ba việc theo yêu cầu của Sư phụ. Họ trân quý cơ hội hiếm hoi được tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp và giúp cứu độ chúng sinh trước khi tai họa đến. Tuy nhiên, cũng có vài học viên không trân quý thời gian mà Sư phụ đã khó khăn để gia hạn cho chúng ta mà lại tập trung chú ý vào những vấn đề nhỏ nhặt. Họ đang lãng phí cơ hội tu luyện Chính Pháp quý giá này và mang lại tổn thất to lớn cho chính bản thân họ.

Ví dụ, chúng ta biết rằng các đệ tử rất may mắn khi có thể tận dụng mạng Internet để vượt qua sự phong tỏa thông tin của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Điều này cho phép các học viên Đại Pháp cả trong và ngoài Trung Quốc hình thành một chỉnh thể và cùng nhau tiến bộ. Tuy nhiên, vài học viên đã lập nên những website hoặc blog của riêng họ ở Trung Quốc và hải ngoại nhằm quảng bá “văn hóa thần truyền” bằng cách ”đoạn chương thủ nghĩa”.

Một số học viên đại lục sợ giảng chân tướng trực diện vì vấn đề an toàn, nên việc tốt nhất mà họ có thể làm là khuyên bảo người ta làm việc tốt. Tuy nhiên, những học viên tham gia vào những hoạt động như vậy thật sự thích thú với điều họ đang làm và thậm chí nghĩ rằng truyền bá cái gọi là “văn hóa thần truyền” chính là trợ Sư Chính Pháp.

Sau khi những bài viết của họ không được đăng trên Minh Huệ, vài học viên đã đăng chúng lên những website khác. Tuy nhiên, nội dung bài viết lại thảo luận những vấn đề không phù hợp như những điều họ thấy được qua thiên mục và những thể ngộ về Pháp của riêng họ. Những lệch lạc không lành mạnh này đã gây ra can nhiễu nghiêm trọng đến một số học viên.

Tôi cũng thường thấy những lời giảng của Sư phụ được sao chép và đăng tải mà không ghi rõ nguồn trên những blog hoặc website ở Trung Quốc đại lục. Vì những lo ngại về an ninh, những người đăng đã không tiết lộ danh tính. Một số học viên cũng đăng những hình ảnh biểu diễn Thần Vận mà không ghi rõ chúng là những hình ảnh của Thần Vận. Họ chỉ nói chúng là văn hóa truyền thống. Trong một trường hợp còn tệ hơn nữa, tôi thấy đồ hình Pháp Luân bị biến thành một hình “đa giác” và được dùng làm ảnh nền trên một trang Facebook.

Tôi nhớ khi chia sẻ với một đồng tu, anh ấy nói với tôi: “Tôi thật không hiểu. Tại sao Sư phụ truyền Pháp theo cách này, mà không phải theo cách kia?” Ngay lập tức tôi hiểu được tại sao trạng thái tu luyện của anh ấy lại kém trong tất cả những năm gần đây. Anh ấy luôn nghĩ rằng con đường tu luyện nên chiểu theo những quan niệm của anh, thay vì vô điều kiện chiểu theo cách mà Sư phụ yêu cầu!

Một số học viên cảm thấy rằng, dưới hoàn cảnh hiện thời ở Trung Quốc đại lục, vẫn còn quá nguy hiểm để giảng chân tướng và giúp người dân làm tam thoái một cách trực diện; vì vậy, họ làm ra một đường tắt bằng cách đăng một vài nội dung “văn hóa thần truyền” lên Internet. Ngoài ra, những người này có khuynh hướng tập hợp thành bè nhóm và thậm chí tâng bốc lẫn nhau, nói rằng người này người nọ đã từng như thế này như thế kia trong lịch sử, và họ phi thường như thế nào, chỉ để thỏa mãn chấp trước hoan hỉ và kiêu ngạo của họ.

Thật ra, điều này không gì khác ngoài làm lệch lạc chính họ và những người khác.

Tất cả chúng ta đều biết rằng văn hóa Trung Quốc truyền thống là văn hóa Thần truyền. Mục đích của việc thiết lập nền văn hóa như vậy là vì nhiều phương diện. Một mặt là để chứng minh quyền năng vĩ đại của Thần, làm phong phú nội hàm thâm sâu của loài người và duy trì sự tồn tại và phát triển của nhân loại.

Nhưng phương diện quan trọng nhất là để đặt định một nền tảng văn hóa để loài người có thể hiểu và nhận thức được những nguyên lý thần thánh khi Đại Pháp đang được phổ truyền. Đồng thời, văn hóa thần truyền cũng có thể giúp người dân ở Trung Quốc ngày nay có thể phá vỡ những quan niệm tà ác được tuyên truyền bởi ĐCSTQ, để họ có thể hiểu được sự thật và được cứu bởi Đại Pháp.

Nếu chúng ta đặt ngang hàng việc truyền bá văn hóa thần truyền với trợ Sư Chính Pháp, điều đó cũng giống như việc “thả hình bắt bóng”. Thậm chí nếu một người tin vào văn hóa thần truyền, không có nghĩa là người đó hiểu được sự thật về Đại Pháp và nhìn thấu được bản chất tà ác của ĐSCTQ. Và nếu người đó từ chối thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, liệu anh ta vẫn còn có cơ hội được lưu sang tương lai chăng?

Một trong những lý do mà “Diễn đàn Thanh Tâm” bị đóng là vì nó đã trở thành một diễn đàn nội bộ giữa các học viên và không làm gì nhiều để giảng chân tướng cho người dân.

Chúng ta nên rút ra được một bài học nghiêm trọng từ việc này. Nhưng một số học viên lại ôm giữ tâm oán hận với Phật học hội Pháp Luân Đại Pháp và những website Đại Pháp, vì vậy họ lôi kéo những đệ tử khác và bắt đầu làm việc của riêng họ. Một vài người thậm chí còn đăng những bài bình luận của Ban biên tập Minh Huệ lên trang Facebook của họ, việc này chỉ có tác dụng cung cấp mục tiêu cho các đặc vụ ĐCSTQ. Những học viên này thậm chí còn đi quá xa khi phỉ báng và phá hoại Minh Huệ. Làm sao mà những hành vi như vậy có thể được xem là chiểu theo Pháp?

Thông qua học Pháp, tất cả chúng ta đều hiểu được sự vĩ đại của Sư phụ và sự nghiêm túc của việc tu luyện. Chúng ta hiểu rằng cơ hội để chúng ta chứng thực Pháp không đến với chúng ta một cách dễ dàng. Vậy tại sao chúng ta có thể mong chờ cơ may lịch sử này kết thúc trong giây lát? Chẳng phải hành vi như vậy là được dẫn động bởi chấp trước hoan hỉ sao?

Là người tu luyện, tất cả chúng ta đều có khuyết điểm, nhưng chúng ta nên nhận ra chúng và can đảm thay đổi và làm tốt trở lại.

Có một điều phối viên ở địa phương chúng tôi, mỗi khi những người khác chỉ ra các khuyết điểm của cô ấy, ngay lập tức cô ấy thừa nhận chúng và sửa đổi. Cô ấy thường nói: “Tôi cũng nên từ bỏ chấp trước của mình vào việc giữ thể diện. Miễn là chúng là những khuyết điểm của tôi, tôi sẽ sửa đổi ngay lập tức.” Kết quả là, mọi người đều muốn làm việc với cô ấy, vì vậy chúng tôi phối hợp tốt với nhau như một chỉnh thể.

Nếu chúng ta thật sự muốn làm những đệ tử Đại Pháp chân chính, thì chúng ta nên hành động chiểu theo những yêu cầu của Sư phụ một cách vô điều kiện. Khi chúng ta gặp phải vấn đề thì chúng ta nên kiểm tra bên trong bản thân mình để tìm nguyên nhân và làm tốt việc cứu người dựa trên việc tu luyện vững chắc và đề cao tâm tính.

Chúng ta phải phối hợp tốt trong việc củng cố những website Đại Pháp và với các học viên địa phương và tiếp tục tập trung cứu độ chúng sinh, thay vì lan truyền những thứ của riêng mình và thành lập những nhóm nhỏ. Bởi điều đó chỉ làm mất đi tính hiệu quả của các đệ tử Đại Pháp và cung cấp lỗ hổng cho tà ác lợi dụng.

Trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không thích hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/16/做一名真正的修炼人-270994.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/3/26/138631.html

Đăng ngày 12-04-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share