Bài viết của một học viên ở Bắc Mỹ

[MINH HUỆ 28-01-2013] Con gái út của tôi năm nay 14 tuổi và đắc Pháp cách đây ba năm. Cháu học lớp 08 và đang chuẩn bị thi vào một trường trung học có tính cạnh tranh rất cao trong năm tới, trường này yêu cầu điểm cao, hoạt động ngoại khóa như thể thao, và kỳ thi đầu vào trung học chuẩn hóa (SAT). Mặc dù cháu là một học sinh chuyên chú học hànhvà có lòng trắc ẩn, cháu chưa bao giờ làm tốt các bài thi chuẩn hóa, thường chỉ được khoảng 60 phần trăm. Trước đây, vì cháu là một học viên và cháu theo sự an bài của Sư phụ, các phẩm chất tốt của cháu đã bộc lộ ra trong quá trình phỏng vấn và cháu đã được nhận vào một trường trung học có tính cạnh tranh rất cao, mặc dù điểm thi của cháu không cao.

Vợ tôi, một học viên mới, mua một chồng sách tham khảo và thuê một gia sư với chi phí rất cao để giúp con gái của chúng tôi chuẩn bị cho kỳ thi này. Việc này rất tốn thời gian và căng thẳng cho con gái và vợ tôi. Ở Mỹ, trường tư là mơ ước của nhiều người, vì vậy con gái tôi chịu nhiều áp lực phải thi cho tốt.

Trong bài thi đầu tiên, con gái tôi rất lo lắng, và kết quả của cháu rất kém, với số điểm khoảng 30 phần trăm. Vợ tôi thực sự lo sợ rằng con gái của chúng tôi sẽ không bao giờ được nhận vào một trường tư, do đó, cô ấy bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để kiểm tra cháu về từ mới cũng như các bài toán từ những cuốn sách tham khảo cho kỳ thi. Cô cũng bắt con gái của chúng tôi dành nhiều thời gian học với các gia sư hơn.

Một tuần sau, chúng tôi được thông báo rằng đề thi đã có trục trặc. Con gái tôi đáng lẽ phải làm bài kiểm tra lớp 08, nhưng do sơ xuất họ đã phát bài kiểm tra lớp 11! Tất nhiên, điều này đã ảnh hưởng lớn đến các học sinh, tất cả các em đều nhận điểm số rất thấp và thậm chí bây giờ còn lo lắng hơn về bài thi.

Một học viên khác nói với tôi một vài điều đã làm tôi sốc: “Nếu anh không luyện công hoặc học Pháp, anh là một người thường làm những việc Đại Pháp. “Tại thời điểm này, tôi ngộ ra rằng con gái tôi đã buông lơi học Pháp và luyện công. Tôi ngồi xuống và nói với cháu rằng tôi sẽ giúp cháu. Tôi nhận ra rằng mẹ cháu, người mới chỉ bắt đầu là một học viên, đã làm cháu quá bận bịu với những việc bình thường như chuẩn bị cho kỳ thi, làm bài tập về nhà, và các môn thể thao đến nỗi cháu không có thời gian để học Pháp và luyện công. Điều này thực sự khó khăn cho các học viên trẻ của chúng ta. Tuy nhiên, chúng được an bài ở cùng với chúng ta  để chúng ta có thể trông chừng chúng và tạo dựng một môi trường tu luyện tốt ở nhà.

Tôi chia sẻ với vợ tôi rằng chúng tôi không nên lo lắng về kỳ thi này và con gái của chúng tôi sẽ đâu vào đó, miễn là cháu tuân theo sự an bài của Sư phụ và tinh tấn trong tu luyện. Tôi biết rằng chúng tôi phải từ bỏ bất kỳ chấp trước nào vào trường mà cháu sẽ nhập học. Tất cả đều đã được Sư phụ an bài, và con gái của chúng tôi sẽ phải đề cao bản thân mình, giữ tâm tính đạt chuẩn cao hơn để theo con đường này.

Mặc dù con gái tôi và tôi đã nói chuyện về việc này và thống nhất về việc đó, tôi cảm thấy chúng tôi vẫn không đủ tinh tấn.

Đó là như Sư phụ giảng:

“… rất nhiều người cho rằng Pháp này tốt lắm nhưng thực hiện lại khó quá..” (Chuyển Pháp Luân)

Cơ hội tiếp theo để làm bài kiểm tra chẳng mấy chốc đã tới. Kết quả thi của con gái tôi thậm chí còn tệ hơn. Cháu được tổng cộng 13 phần trăm và 09 phần trăm đối với môn toán. Việc này như thể cháu đã không đến trường trong vài năm qua! Điểm số này tồi đến nỗi vợ tôi thậm chí khôngcho con gái của chúng tôi biết kết quả. Đến lúc này, vợ tôi đã bỏ cuộc và chấp nhận để con gái của chúng tôi vào một trường công lập. “Các trường công lập cũng tốt không kém,” cô ấy bắt đầu nói.

Giờ đây vợ tôi đã mệt mỏi với hết thảy các phương pháp ôn thi bình thường, mọi việc đều tùy thuộc vào tôi. Tôi bắt đầu xem qua những cuốn đề thi. Các bài thi này rất khó, và khi tôi thử trả lời một số câu hỏi, tôi cũng làm sai khoảng một nửa trong số đó. Sau khi xem xét kĩ hơn, tôi nhận ra rằng dụng ý đằng sau mỗi câu hỏi không phải là để kiểm tra kiến ​​thức hay khả năng. Thay vào đó, những câu hỏi đánh giá cao tư duy thông minh và cố gắng đánh lừa học sinh.

Tôi nhận ra rằng những bài thi này được an bài bởi cựu thế lực để khuyến khích mọi người trở nên thực dụng và nhạy bén hơn trong việc đoạt được những thứ mà họ không xứng để có được chúng. Loại tâm lý này cũng làm lệch lạc cách người ta nghĩ về người khác. Thay vì nhìn vào tư cách đạo đức của một người bằng cách sử dụng các tiêu chuẩn của Pháp (cách tốt nhất để đánh giá xem liệu một người là tốt hay xấu) các bài kiểm tra đánh mất nhân cách của học sinh, biến họ thành một con số, và kéo họ chệch khỏi Pháp. Bởi vì rất nhiều điều trong cuộc sống của một người hiện nay dựa trên thành tích của các bài kiểm tra, điều này đã góp phần gây ra suy thoái xã hội chúng ta.

Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Tôi nói rằng nếu chiểu theo chủ nghĩa duy vật mà xét, thì tri thức tích luỹ trong đời của con người ấy, nếu tri thức tích luỹ càng nhiều, đại não của con người càng dùng nhiều thì càng linh hoạt.”

Những người bình thường đang bị mắc kẹt trong chủ nghĩa vật chất này. Để minh họa vấn đề này cho con gái tôi, tôi hỏi cháu một câu hỏi mẹo: “Một ounce vàng với một ounce bạc, cái nào nặng hơn?” Nhiều người sẽ chọn cái này hay cái kia, và con gái tôi cũng vậy. Tuy nhiên, đó là một câu hỏi mẹo bởi vì cả hai đều là một ounce, do đó, chúng nặng bằng nhau.

Làm thế nào để con gái tôi có thể làm tốt trong bài thi mà không cần sử dụng những phương cách thông minh của xã hội bình thường và hạ thấp tầng thứ của cháu? Lẽ ra cháu phải ngộ được một số nguyên lý nhất định theo Pháp, để nhờ thế mà có thể đạt được trí huệ cần thiết để qua được kỳ thi. Chúng tôi bắt đầu luyện công và học Pháp hàng ngày. Chúng tôi cũng nghe các bài giảng của Sư phụ khi tôi đưa cháu đến trường bằng xe ô tô mỗi ngày, và tâm trí cháu bắt đầu trở nên thuần tịnh và minh bạch.

Khi tôi lái xe đưa con gái tôi đến trường vào buổi sáng diễn ra bài thi cuối cùng, tôi nhắc cháu coi bản thân là một học viên và chỉ tuân theo sự an bài của Sư phụ. Tôi cũng dặn cháu phát chính niệm mạnh mẽ trước khi mở bài thi để loại bỏ bất kỳnhân tố tà ác nào có thể can nhiễu đến cháu. Trong khi cháu đang làm bài thi, tôi đã phát chính niệm mạnh mẽ từ nhà để giúp tiêu trừ bất kỳ sự can nhiễu nào đối với cháu.

Một tuần sau, vợ tôi gọi cho tôi và hào hứng nói với tôi, “Con được 96 phần trăm môn toán và 86 phần trăm tổng thể các môn!” Tôi nói với vợ: “Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là phép màu của Đại Pháp!” Cô ấy đã đồng ý. Giáo viên của con gái tôi cũng rất kinh ngạc trước sự tiến bộ của cháu; chắc chắn việc này đã được an bài để giúp con tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho họ và mời họ đi xem Thần Vận.

Những kết quả này là đủ để con gái tôi có thể vào được bất kì trường nào cháu muốn, nhưng cháu sẽ học ở ngôi trường Sư phụ đã an bài cho cháu.

Con xin cảm tạ Sư phụ!


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/28/137273.html

Đăng ngày 11-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share