[MINH HUỆ 16-12-2012]

Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm trên Minh Huệ lần thứ 09 dành cho các học viên ở Trung Quốc bắt đầu vào ngày 8 tháng 11 năm 2012 và kết thúc vào ngày 30 tháng 11 (Lưu ý: Các bài chia sẻ kinh nghiệm tiếp tục được dịch cho các trang Minh Huệ đa ngữ). Trong thời gian khoảng 03 tuần, các học viên địa phương đã đọc các bài chia sẻ trên Pháp hội hằng ngày, cảm thấy biết ơn đối với Sư phụ và kinh ngạc trước sự vô ngã của các đồng tu, cũng như chính niệm của họ và hành động cứu độ chúng sinh. Pháp hội đã cho phép các học viên tìm thấy những sơ hở của mình và sửa chữa thiếu sót, từ đó trở nên tinh tấn hơn trong việc cứu độ chúng sinh.

1. Trở nên tinh tấn hơn trong khi nghiêm túc đối mặt với tâm an dật.

Một học viên nói: “Khi tôi vào trang Minh Huệ (tiếng Hán) vào tối ngày 08 tháng 11, dòng chữ “Pháp hội Minh Huệ. Tôi sẵn sàng ôm chúng sinh trong vòng tay” xuất hiện trước mắt tôi với năng lượng mạnh mẽ. Đọc lần lượt từng bài chia sẻ trong Pháp hội, tôi chấn động trước sự trung thực của các học viên, sự chân thành, vô ngã trong việc cứu độ chúng sinh. Dù họ đã từng sử dụng cách thức nào để cứu độ chúng sinh: viết thư, sử dụng điện thoại di động, hay nói chuyện trực tiếp, các học viên đều đã sử dụng tất cả khả năng và tấm lòng của mình ở tầng thứ của họ. Họ coi chúng sinh còn thân thương còn hơn cả thân quyến của mình. Những con đường đáng quý khác nhau mà các học viên đã bước đi trong quá trình cứu độ chúng sinh hiển hiện trước mắt tôi trong khi tôi đọc các bài chia sẻ. Chỉ có đệ tử Đại Pháp do Sư phụ vĩ đại tạo nên mới có thể thực hiện được những hành động chứng thực Pháp cao quý và nhân từ đến thế trong thế giới này.”

Đêm đó tôi đã có một giấc mơ. Mỗi học viên có một chồng cao các quyển vở bài tập về nhà trước mặt. Quyển vở trên cùng của tôi được chấm chỉ 47 điểm, thấp hơn so với mức đạt. Tôi lo lắng kiểm tra tất cả các quyển vở của mình. Tôi luôn luôn làm tốt trong quá khứ, tại sao tôi lại không đạt lần này nhỉ? Ngay sau đó, một ý nghĩ xuất hiện trong tâm trí tôi: Đó là vì tôi đang buông lơi và lười biếng.

Sư phụ đã nói về chấp trước an dật của các học viên trong bài “Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ chính pháp” trong Tinh tấn yếu chỉ II”:

“Sư phụ vẫn luôn đau lòng trước những vị bị rớt xuống; đa số là bị cái tâm này làm huỷ hại mà rớt xuống.”.

“Tu luyện và Chính Pháp là nghiêm túc; có thể biết quý tiếc giai đoạn thời gian này hay không—trên thực tế—chính là có thể có trách nhiệm đối với bản thân được hay không. Giai đoạn này sẽ không lâu; nhưng nó có thể tôi luyện được những Giác Giả, Phật, Đạo, Thần vĩ đại tại các tầng khác nhau thậm chí cho đến uy đức của Chủ các tầng khác nhau; [nó] cũng có thể làm cho một người tu luyện buông lung bản thân sẽ bị huỷ hại từ một tầng cao phi thường dẫu chỉ trong một buổi sớm.”

Xét bản thân, tôi đã làm ba việc. Nhưng tôi đã nỗ lực cố gắng hết mình chưa? Tôi đã bỏ ra bao nhiêu nỗ lực? Nhận ra những thiếu sót của mình, tôi đã chỉnh lại bản thân. Tôi bắt đầu luyện công lại vào các buổi sáng. Tôi học Pháp, và chăm chỉ thực hiện các việc chứng thực Pháp. Trong thời gian này, tôi đã gặp rất nhiều khách hàng trong công việc của mình. Tôi chuẩn bị “Ấn bản đặc biệt hàng tuần của Minh Huệ 2012” và các tài tiệu thông tin khác về Đại Pháp và đưa cho mỗi người trong số họ một bản sao. Tôi nhận thấy rằng miễn là chủ nguyên thần của một người mạnh mẽ và quyết tâm làm tốt, người đó sẽ cảm thấy Sư phụ luôn bên cạnh và giúp họ.

Trong suốt thời gian Pháp hội, chúng tôi đã  giải cứu được một số học viên địa phương bị bắt giữ bất hợp pháp. Phối hợp với các học viên khác, tôi không còn nghĩ  đến ý kiến cá nhân mình nữa mà theo sự sắp xếp của các học viên, nhưng sâu trong tâm, tôi đã có thành kiến và phàn nàn về họ. Đọc “Hỗ trợ các đồng tu một cách vô ngã và cùng nhau đề cao” và “Xóa  bỏ sự cô lập trong khi hướng nội” và đối chiếu với hành vi của chính mình, tôi thấy mình có chấp trước “chứng thực bản thân” và “truy cầu danh” ẩn sâu. Người học viên viết trong bài chia sẻ: “Trên bề mặt là học viên này lẽ ra không nên làm như vậy và đã không tuân thủ các yêu cầu của Sư phụ, trên thực tế nó là vì chấp trước của  chính tôi. Trong bài “Thắng lợi lớn trong việc giải cứu”, tác giả viết: “Những thất bại trong quá khứ thường vì các học viên không phối hợp đầy đủ. Tất cả họ đều phàn nàn về những thiếu sót của các học viên khác. Trên thực tế, nó là sự phản ánh chân thực về việc họ đã không hướng nội. Hành xử theo cách đó là đang thực sự đi theo các nguyên lý của cựu vũ trụ.”

Sau khi tôi đã tìm ra các chấp trước và loại bỏ chúng, tôi thấy mình không còn sự bất mãn đối với các đồng tu nữa. Tôi chỉ lặng lẽ giúp họ và làm những gì tôi cần phải làm. Một tuần sau đó, người học viên điều phối nói với tôi: “Bạn đã có sự thay đổi lớn. Lần trước tôi có thể cảm nhận mãnh mẽ thứ vật chất tự cho mình là trung tâm của bạn, nhưng bây giờ nó đã biến mất.” Tôi nghĩ chắc hẳn Sư phụ đang khích lệ tôi thông qua miệng một học viên khác. Thời gian không còn nhiều. Chúng ta không có thời gian để chỉnh lại những thiếu sót của minh một cách thư thả nữa. Miễn là chúng ta có ý chí và quyết tâm thay đổi, chúng ta sẽ cảm thấy rằng Sư phụ đang giúp chúng ta loại bỏ các vật chất xấu.

Bây giờ mọi người trong khu vực của chúng tôi phối hợp rất tốt. Tất cả các học viên tham gia và các thành viên gia đình của những người được giải cứu  đã giải quyết bất đồng của họ và đã hợp tác tốt với nhau. Trong quá trình này, nhiều người trong đồn cảnh sát đã được cứu, và các thành viên gia đình học viên cũng tăng cường học Pháp và cải thiện trạng thái tu luyện của họ.

2. Thay đổi các quan niệm và thoát ra khỏi “tâm ích kỷ”

Một học viên khác nói: “Trong khi đọc các bài chia sẻ trong Pháp hội, tôi đã tự hỏi lý do tại sao những học viên khác có thể không hề sợ hãi, tự tin và nhân từ đến vậy trong việc cứu người. Tôi cũng đang cứu người, nhưng suy nghĩ của tôi thì còn kém xa.” Bài chia sẻ ông ấy đề cập tới là của một công chức kiểm toán 63 tuổi đã nghỉ hưu. Ông viết “Trên đường đi nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công, tôi thấy từ đằng xa có một xe cảnh sát với đèn nhấp nháy. Tôi cảm thấy đó là Sư phụ ra hiệu cho tôi tiếp cận họ.” Trong bài“Tranh thủ thời gian cứu người bất kể nắng mưa”, khi người học viên đã sẵn sàng đi giảng chân tướng cho mọi người, con của cô ấy đã nói “Trời đang mưa. Có lẽ mẹ không nên đi.” Người học viên đã nói “Con không nghỉ làm khi trời mưa. Mẹ đang cứu người, việc đó quan trọng hơn nhiều so với công việc của con đấy.”

Đọc những câu thuần khiết và ngay chính này, một tầng vỏ bọc của tôi đã bị phá vỡ. “Cứu giúp chúng sinh” là mục đích cho sự tồn tại của tôi trong vũ trụ. Trong quá khứ, tôi cảm thấy việc tu luyện cá nhân và nói với mọi người về sự thật đã khá mệt mỏi, và tôi đã trở nên tự mãn. Đó là bởi vì tôi đã không hòa tan trong Pháp và tôi đã có sự phân biệt giữa cứu bản thân và cứu chúng sinh. Rốt cuộc thì vẫn là chỉ cho riêng bản thân mình. Khi tôi đặt toàn bộ tâm trí mình vào việc cứu người, tôi đột nhiên thoát ra khỏi sự ích kỷ. Với thay đổi quan niệm này, việc học Pháp và phát chính niệm của tôi hiện có trạng thái hoàn toàn mới. Quan điểm của tôi khi nhìn nhận mọi thứ và  phối hợp với các học viên khác đều đã cải thiện đáng kể.

Người học viên nói rằng trước đây anh ấy có xu hướng trần chừ. Trong việc giảng chân tướng cho mọi người và phối hợp với các học viên khác, anh ấy có một chấp trước ẩn sâu là cố gắng bảo vệ bản thân. Bây giờ anh ấy đơn giản hóa mọi việc và loại bỏ tất cả các suy nghĩ khác nhau. Khi các học viên cần in lịch, anh ấy đã nhanh chóng giúp họ. Khi họ thiếu nguyên liệu, anh ấy đã đi mua chúng ngay thay vì đợi người khác làm. Khi máy văn phòng bị hỏng, anh ấy sửa chúng một cách nhanh chóng. Anh ấy không còn chờ đợi những người khác làm trước, và cũng không còn sử dụng “sự an toàn” như một cái cớ để không hành động. Anh ấy chỉ dùng Pháp để đối chiếu lời nói và hành vi của mình, và đánh giá mọi thứ trong bối cảnh tổng thể. Anh ấy sẽ tiếp tục như vậy chừng nào điều đó là cần thiết cho việc chứng thực Pháp.

3. Đọc các bài chia sẻ trong Pháp hội kịp thời và tu chỉnh bản thân khi nhận ra những thiếu sót.

Một học viên nói rằng vào ngày đầu tiên của Pháp hội, anh ấy đã nghĩ “Thật là tốt nếu những học viên những người không thường xuyên truy cập Internet có thể đọc được những bài chia sẻ này.” Ngày hôm sau là Thứ Sáu và anh ấy không nhìn thấy “Ấn bản đặc biệt của Pháp hội” khi anh ấy đang tải về Tuần báo Minh Huệ. Anh ấy nghĩ rằng cái thế của Chính Pháp tiến tới mỗi ngày, vì thế anh ấy đã chuyển thẻ nhớ cùng với các bài chia sẻ trong Pháp hội lưu trữ trên đó tới nhà học viên A. Học viên A nói rằng từ đó anh ấy đọc tất cả các bài trong Pháp hội. Bài học lớn nhất của anh ấy là “Cứu người là khẩn cấp” và anh ấy đã quá buông lơi, không tham gia học Pháp thường xuyên và không tinh tấn giảng chân tướng cho mọi người. Bây giờ anh ấy đang thành lập một nhóm học Pháp tại nhà của mình, và nỗ lực cứu người cùng với các học viên khác.

Một học viên khác nói rằng anh ấy đã tham dự một nhóm học Pháp vài ngày sau khi Pháp hội bắt đầu. Anh ấy đã đọc một bài chia sẻ từ Pháp hội cho những học viên trong nhóm – những người thường không truy cập Internet. Học viên B thấy chấn động và đã sao chép các bài chia sẻ ngay lập tức. Kể từ đó, anh ấy chú trọng đọc các bài chia sẻ trong Pháp hội một cách cẩn thận. Học viên B nói “Nó làm tôi rất xúc động, đặc biệt khi đọc bài “Bất cứ đến đâu, các học viên đều đóng vai chính”. Chứng kiến trạng thái thuần khiết và sáng suốt trong các hoạt động cứu người trên quy mô lớn của các học viên, tôi thấy những thiếu sót của mình. Vì chấp trước sợ hãi và lười biếng, tôi đã bỏ qua nhiều cơ hội cứu người. Tôi quyết định điều chỉnh lại bản thân ngay lập tức.” Cô và các học viên khác trong nhóm học Pháp đã nghiên cứu một loại điện thoại di động có thể truy cập Internet để giảng chân tướng cho mọi người. Các học viên cũng đã chuyển cho nhau các chỉ dẫn về an toàn và các thông tin kỹ thuật. Cô nói: “Tôi sẽ mua điện thoại di động ngay lập tức và sử dụng nó để giảng chân tướng cho mọi người trên đường đi làm và về nhà.”

Một học viên khác đã luôn bận rộn vì công việc. Cô ấy đã dành thời gian để đọc các bài chia sẻ trong Pháp hội mà người học viên khác copy cho cô ấy. Cô nói “Tôi sử dụng công việc như lý do để bao biện cho chấp trước an nhàn và lười biếng. Sau khi đọc các bài chia sẻ trong Pháp hội, tôi đã cài máy tính và bắt đầu in lịch trước khi tôi đi làm, và trở về nhà để đổi mặt in. Khi tôi kết thúc công việc, việc in cũng hoàn thành xong. Học hỏi từ các học viên khác trong Pháp hội, tôi bắt đầu từ mỗi điều nhỏ nhặt, và trân trọng từng khoảnh khắc tu luyện trong Chính Pháp.”

Một học viên rất nghiêm khắc với chính mình nói: “Sau Pháp hội lần thứ 09, tôi chắc chắn một điều, đó là chúng tôi đang ở đây để đồng hóa với Pháp và cứu độ chúng sinh. Ngoài ba điều, mọi thứ khác là vô nghĩa. Pháp hội đã khuyến khích  các học viên tu luyện bản thân hơn và cứu người tận tụy hơn. Nó cho phép chúng ta trân trọng khoảnh khắc lịch sử tuyệt vời này và hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng của chúng ta.”

Xin gửi lời cảm ơn tới Pháp hội Minh Huệ. Cảm ơn các học viên đã có bài chia sẻ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/4/读大陆法会文章-找出差距再精進-266194.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/16/136678.html

Đăng ngày 12-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share