Bài viết của Tử Yên

[MINH HUỆ 06-11-2012] Trong năm 2011, Ông Diệp Thượng Đạt, họa sĩ tranh sơn dầu đã tham gia cuộc thi vẽ tranh toàn cầu Trung Quốc do Đài truyền hình Tân Đường Nhân tài trợ. Bức họa “Sự chuẩn bị” của ông đã giành được giải Bạc. Ông đến Mỹ vào tháng 12 năm 2011 để nhận giải thưởng. Gia đình ông rất mừng cho ông. Ông đã tuyên bố, “Cho dù có khó khăn đến mấy, tôi sẽ tiếp tục bước đi trên con đường này!” Hẳn ông không thể tưởng tượng được điều này chỉ cách đây tám năm.

Tác phẩm “Sự chuẩn bị” của ông Diệp Thượng Đạt giành giải Bạc trong cuộc thi hội họa toàn cầu Trung Quốc.

Đột ngột mắc bệnh

Năm đó, khi mới chỉ 28 tuổi, ông Diệp Thượng Đạt đột nhiên mắc phải một loạt các triệu chứng kỳ quặc trên thân thể.

Ông cảm thấy rằng ông luôn phải chống chọi với bệnh cảm lạnh. Nếu ông tiếp xúc với bất cứ ai đang bị bệnh, ông chắc chắn cũng mắc bệnh dù đó là bệnh gì chăng nữa. Ông cũng hay bị đau dạ dày và phân có màu đen. Ban đêm nằm trên giường, ông cảm thấy tê tay. Đôi khi tình trạng tê ​​rất dữ dội đến mức ông không còn cảm giác về tay của mình, và khi ông thay đổi tư thế, ngay sau đó tay ông tiếp tục tê cứng lại. Điều này đã diễn ra liên tiếp hàng đêm.

Ông đã đến nhiều bệnh viện và tìm cách chữa trị cả ở Đông y lẫn Tây y. Chẳng có kết quả gì và tình trạng của ông chỉ trở nên tồi tệ hơn.

Sau một thời gian, ông rất chán nản:“Tôi thực sự cảm thấy cuộc sống thật mong manh và không thể đoán định.”

Một Đạo sĩ đã chữa cho ông

Sau đó, ông gặp một người bạn đã kể với ông, “Từ các triệu chứng của ông, ông có thể đã bị ma ám.” Ông đáp: “Tôi đã thử mọi phương cách rồi , tại sao vẫn không khỏi?” Vì vậy, ông đã đi theo bạn mình tới rất nhiều đền chùa, trải qua nhiều nghi lễ và trừ tà, đến một hôm ông gặp được một Đạo sư đã nói với ông, “Có thứ gì đó đã bám vào thân thể ông. Ông đã đối xử không tốt với nó trong kiếp trước và nó đến để đòi nợ.” Ông Diệp đã yêu cầu Đạo sư gỡ bỏ nó cho ông. Ông Diệp nói, “Sau đó, Đạo sư bắt đầu lẩm nhẩm gì đó sau lưng tôi. Tôi không thể hiểu nổi một điều gì. Một lúc sau, tôi cảm thấy bắt đầu tê ở phía sau đầu và di chuyển xuống lưng. Cảm giác tê cứng càng ngày càng nặng hơn cho đến khi đột nhiên biến mất.”

Sáng hôm sau khi ông thức dậy, ông cảm thấy thoải mái, và thậm chí tràn đầy năng lượng! Trước đây thậm chí ngay cả sau giấc ngủ 10 tiếng, ông luôn luôn cảm thấy mệt mỏi, như thể là ông không hề ngủ được chút nào. “Tôi không thể tin nổi một Đạo Sư đã chữa khỏi cho tôi!” Sự việc này làm cho ông tin vào sự tồn tại của một thực thể, mặc dù ông không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Khổ nạn của ông đã qua, nhưng ông vẫn còn yếu. Ông nghĩ rằng ông cần phải tập khí công để trở nên khỏe mạnh như trước.

Khí công chính xác là gì? Phải chăng là thể dục và sức khỏe? Ông đã tìm kiếm nhiều sách về khí công, nhưng  tất cả chúng đều rất mơ hồ và huyền bí, không ai mô tả được một cách hệ thống khí công thực chất là gì. Ở đâu có môn khí công chân chính?

Cuối cùng tôi đã tìm được

Rồi một ngày, ông Diệp Thượng Đạt đã nhìn thấy cuốn sách trong một cửa hàng, cuốn sách đã mô tả “”Các tầng không gian” rất đầy đủ và chi tiết. Đây là điều mà không cuốn sách khí công nào khác đã từng giải đáp rõ ràng như vậy. Đó là cuốn sách Chuyển Pháp Luân “Cuối cùng mình đã tìm thấy!” Ông rất vui mừng. Ông đã đọc xong cuốn sách chỉ trong một vài ngày. “Cuốn sách này đã trả lời rất nhiều câu hỏi mà tôi đã đặt ra trong nhiều năm.  Thậm chí cuốn sách đã thay đổi quan điểm của tôi về thế giới! “

Đặc biệt cuốn sách đã nói rằng tu luyện chân chính có nghĩa là tu luyện bên trong bản thân, chứ không phải hướng ra ngoài mà tìm, và sự nhất thiết phải tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Chỉ sau đó bạn mới có thể đề cao tâm tính và đề cao tầng thứ của mình. Cuốn sách này đã lý giải vấn đề cốt lõi là làm thế nào để tu luyện và đề cao tầng.

Sức khỏe đã hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Công

Ông Diệp Thượng Đạt cùng vợ

Ông Diệp Thượng Đạt và vợ mình chia sẻ: “Khi tôi mới bắt đầu học các bài công pháp Pháp Luân Công, tôi cảm thấy đầy năng lượng. Nó rất là mạnh mẽ. Các động tác rất  trang nghiêm và thần thánh, tôi cảm thấy ấm lên và dễ chịu.” Sau ba tuần, trong lúc tập bài công pháp thứ hai, đột nhiên ông cảm thấy có một Pháp Luân xoay bên trong cơ thể mình – nó đã di chuyển từ tay tới bụng của ông. Ông nghĩ thật là kinh ngạc. “Có thật không hay mình tưởng tượng nhỉ?” Trong vài tháng tiếp theo, ông vẫn có thể cảm thấy Pháp Luân quay trong bụng mình. Sức khỏe của ông cũng đã được cải thiện. Ông đã tin. “Điều đó có thực!”

Bây giờ ông rất khỏe mạnh. “Trước đây tháng nào tôi cũng bị cảm lạnh. Các bác sĩ nói với tôi rằng đó là do thể tạng tôi yếu. Tôi đã nghĩ rằng  đó là trạng thái đó sẽ luôn theo tôi trong suốt cuộc đời. Tôi khó có thể tin rằng sau khi luyện Pháp Luân Công mọi bệnh tật của tôi đã biến mất.” Bây giờ hơn bảy năm, ông đã không phải sử dụng đến bảo hiểm để đi khám bác sĩ hoặc uống bất cứ loại thuốc nào. Ông không chỉ được ban phúc về mặt sức khỏe: khả năng vẽ tranh sơn dầu của ông cũng được cải thiện.

Con đường của một nghệ sĩ

Ông Diệp Thượng Đạt không chú ý nhiều đến việc học khi ông còn nhỏ. Ông đã dành rất nhiều thời gian chơi trò chơi điện tử. Khi ông học lớp tám, trong thời gian nghỉ hè, mẹ đỡ đầu của ông đã đưa ông đến một lớp mỹ thuật. Ông đã dành toàn bộ tâm trí cho hội họa kể từ mùa hè năm đó. Ông rất biết ơn mẹ đỡ đầu vì đã đưa ông tới với hội họa.

Ông đã học trường Cao đẳng mỹ thuật Đài Loan, chuyên ngành hội họa phương Tây. Ông nói ông không quan tâm đến bất cứ điều gì khác ngoài việc vẽ tranh. Sau khi tốt nghiệp, ông đã  lập một xưởng vẽ cùng với bạn bè. Ông dạy vẽ tranh, và trong thời gian rảnh rỗi, ông sáng tạo nghệ thuật riêng cho mình. Thật là khó để ông tập trung vào việc vẽ tranh, bởi vì ông có quá nhiều dục vọng và bị chúng lôi cuốn, cho đến khi ông bắt đầu tu luyện. Ông chia sẻ, “Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, bây giờ thì việc định tâm dễ dàng hơn đối với tôi rồi.”

Bước đột phá trong sáng tạo

Làm thế nào người ta có thể định tâm và trở nên an hòa sau khi tu luyện Pháp Luân Công?

“Bất cứ khi nào chúng ta gặp một vấn đề nào đó, chúng ta đánh giá  liệu thế là đúng hay sai thông qua các quan niệm mà chúng ta đã tích lũy qua một quãng thời gian dài. Sau khi tu luyện, chúng ta tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Chúng ta nhìn vào vấn đề đó và rút ra các kết luận khác nhau. Phải mất một thời gian, nhưng, qua thời gian, tôi bắt đầu để tâm vào những gì tôi muốn làm để xem liệu những điều đó  có phù hợp với những nguyên lý mới này hay không. Nếu chúng không phù hợp, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để không làm những điều đó nữa. Tôi phát hiện ra rằng tôi đã thay đổi.”

Sau một thời gian tu luyện, ông đã phát hiện ra rằng ông quan tâm ít hơn đến của cải vật chất hoặc truy cầu an dật. “Tôi cảm thấy việc loại bỏ các chấp trước là rất quan trọng”. “Chúng tôi dành thời gian dài học Pháp và luyện các bài công pháp hàng ngày. Điều đó giúp người ta định tâm một cách tự nhiên và có thể tĩnh tâm.”

“Với việc vẽ tranh, bạn cần phải cảm nhận được nó bằng tâm của mình. Nếu  bạn không thể tĩnh tâm, bạn sẽ không thể cảm nhận và trải nghiệm được âm điệu. Bạn phải thực sự chú ý, thì khi bạn bắt đầu vẽ, nó sẽ có sự khác biệt. Tôi đã không thể đạt được trạng thái như vậy trước đó, và bức tranh của tôi rất hời hợt. Tôi đã không thể chú ý tới từng chi tiết. Nhưng khi tôi có thể tĩnh tâm lại, tôi có thể xử lý được các chi tiết phức tạp nhất.”

Tìm được chân ngã của mình

Ông Diệp Thượng Đạt nói: “Tôi đã từng nghĩ vẽ tranh là thể hiện chính mình, cảm nhận, và cảm xúc của mình. Sau khi bắt đầu tu luyện, mong muốn của tôi là để thể hiện lòng từ bi qua các bức tranh.” Trước đây, mục tiêu của ông là sáng tạo một cái gì đó khác với các họa sĩ khác, đơn thuần là tạo ra sự khác biệt. “Tôi không nghĩ theo cách đó nữa. Chừng nào bạn hướng nội, tìm thấy chính mình, và biết chính mình, tác phẩm của bạn sẽ khác. Mỗi cá nhân đều có tính cách riêng, và miễn là  bạn có thể tìm thấy chính  mình, bức tranh của  bạn sẽ mang dấu ấn của chính bạn.”

“Tôi đã tìm thấy chính mình, tự ngã của tôi! Tôi sẽ tiếp tục học tập và cố gắng hết sức của mình.”

Tác phẩm “Sự chuẩn bị” đạt giải Bạc – kinh nghiệm sáng tạo đã đi sâu vào [chủ đề]

Cuộc thi vẽ tranh toàn cầu của Trung Quốc đã hội tụ các chuyên gia vẽ tranh hiện thực từ khắp nơi trên thế giới. Giành được giải bạc trong cuộc tranh tài này là một vinh dự lớn.

Ông Diệp nói: “Người trong bức tranh là em họ của tôi đang luyện giọng. Tôi muốn thể hiện của người em họ; sự chuẩn bị của cậu ấy trước màn biểu diễn; trạng thái tập trung, an hòa và chuẩn bị kỹ càng của cậu ấy.” “Tôi đã mất sáu tháng để hoàn thành bức tranh này.”

Ở trường cao đẳng nghệ thuật hiện nay, hầu hết mọi người tập trung vào vẽ tranh hiện đại. Tại sao ông chọn vẽ tranh hiện thực cổ điển? “Tôi thích những bức tranh cổ điển. Chúng rất thú vị và khiến bạn phải suy nghĩ. Bạn có thể thấy được những suy nghĩ và cảm xúc qua bức tranh, và thấy được bố cục của chúng. Thêm nữa chúng lại phù hợp cho mọi lứa tuổi. Tất cả họ đều biết những gì bạn đang cố gắng thể hiện.”

Trong thời Trung Quốc cổ đại, Trung Quốc đã tuân theo truyền thống, theo Đạo, bất kể là đối với một thương gia hay một bác sĩ. Vẽ tranh cũng là một hình thức tu luyện. “Tôi đã từng quan tâm quá nhiều đến sản phẩm cuối cùng mà không quan tâm quá trình sáng tác. Sau khi tu luyện, tôi nhận ra sản phẩm chỉ là kết quả cuối cùng trong quá trình vẽ. Trong quá trình này, khi một người vượt qua được hết khó khăn này đến các khó khăn khác, thì bạn đang đề cao tâm tính của mình. Thậm chí nếu sản phẩm không phải là lý tưởng, tôi vẫn tin rằng đó là một tác phẩm tuyệt vời. Bởi vì ‘thành quả’ không tạo thành bức tranh, nó giống như thành quả trong tu luyện: quan trọng là đề cao tâm tính trong cả quá trình. Đó là sự thay đổi lớn nhất về nhận thức của tôi trong việc sáng tạo ra các bức tranh.”

Tôi cảm thấy tâm tính của tôi đã đề cao nhiều trong quá trình thực hiện bức tranh này. Khi tôi hoàn thành tác phẩm, tôi cảm thấy hạnh phúc và có  cảm giác mãn nguyện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/6/艺术创作的大突破(图)-265144.html

Bản tiếng Anh:  https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/17/136347.html

Đăng ngày 6-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share