Tiếp theo phần 1: https://vn.minghui.org/news/30363-duy-tri-chinh-niem-va-giai-the-su-an-bai-cua-cuu-the-luc.html
Bài viết của một học viên ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-10-2012] Tôi bị đau đầu khủng khiếp vào ngày hôm sau tại nơi làm việc. Tôi nhận ra rằng các cựu thế lực đang lại gây rắc rối. Tôi ngay lập tức phát chính niệm và một lúc cơn đau đỡ hơn trước. Sau đó, răng của tôi bắt đầu bị đau. Tôi chưa bao giờ bị đau răng như vậy. Răng tôi đau đến mức tôi thậm chí không thể uống được nước. Lúc đầu, tôi cầu xin Sư phụ trợ giúp. Sau đó, tôi quyết định không làm như vậy, vì Sư phụ đã chịu rất nhiều cho tôi. Vì tôi là người gây ra toàn bộ những vấn đề này, tôi nên tự mình chịu trách nhiệm cho những vấn đề ấy và không để Sư phụ phải gánh chịu nhiều hơn nữa.
Tôi tiếp tục phát chính niệm cho đến giờ ăn trưa. Ngay khi tôi nghĩ đến việc mua cháo từ một nhà hàng, cơn đau răng của tôi trở nên tồi tệ hơn. Sau đó, tôi nhận ra rằng dùng cháo để giảm đau là giải pháp của một người thường. Tôi là một người tu luyện và không nên suy nghĩ như một người thường. Tôi chỉ nên ăn bất cứ thứ gì đang được phục vụ tại quán ăn ở nơi làm việc. Vì vậy, tôi gọi một suất ăn nhiều món kèm với cơm trắng. cựu thế lực tiếp tục gây rắc rối cho tôi. Cơm thì giòn và cay. Tôi vừa ăn trưa vừa chịu đau, nhưng không gặp khó khăn khi nhai hay nuốt thức ăn. Có vẻ như là chừng nào tôi không có ý niệm người thường, cựu thế lực sẽ không thể lợi dụng bất kì sơ hở nào.
Tôi tiếp tục phát chính niệm cho đến buổi chiều, nhưng răng của tôi vẫn tiếp tục bị đau. Sau đó, tôi đột nhiên ngộ ra rằng: tôi bị đau răng ở cơ quan nhưng không bị ở nhà. Có lẽ đó là do tôi đã tu khẩu chưa tốt ở cơ quan, vì thế cựu thế lực đã lợi dụng điều này. Ngay sau khi tôi hướng nội để xem mình có nói điều gì chưa phải, cơn đau giảm bớt. Sau đó, tôi nhớ rằng thực sự tôi đã buông lơi việc nói năng của mình. Trước đó, lãnh đạo đơn vị của tôi đã yêu cầu các đồng nghiệp khác theo dõi và tránh xa tôi, nhưng sau khi tôi phát chính niệm và giảng chân tướng cho họ, hầu hết các đồng nghiệp của tôi thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Một số người trong số đó cũng bắt đầu tìm hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp và thân thiện với tôi hơn. Vì thế, tôi đã buông lơi và bắt đầu nói về nhiều chuyện phiếm với họ, nó đã trì hoãn những gì mà tôi thực sự phải làm.
Người phụ trách bộ phận của tôi, người đã nhận lệnh từ Phòng 610 để theo dõi tôi và thường xuyên lĩnh thưởng cho việc báo cáo tôi cho các cơ quan chức năng, gần đây đã bị loét dạ dày, viêm phế quản, và bệnh tim. Tôi đã nghĩ đến việc giảng chân tướng cho anh ấy, nhưng vì tôi hơi có ác cảm với anh ta, tôi đã thốt ra những lời không phải. Tôi nói với anh ta rằng: “Anh không tin vào thiên thượng và chỉ tin vào khoa học. Không có gì lạ khi anh mắc đủ các loại bệnh này. Nhìn anh kìa, anh vẫn còn trẻ nhưng phổi và tim của anh đang bị hỏng. Anh thật đúng là “Lòng lang dạ sói” (một thành ngữ Trung Quốc dùng để chỉ một người độc ác và vô đạo đức).” Anh ta nhìn tôi sững sờ. Ngay sau khi tôi nói xong, tôi biết rằng tôi đã nói những điều không phải. Khi tôi ngẫm lại, tôi biết rằng mình không nên cư xử như vậy. Một người tu luyện cần có tâm từ bi. Anh ta là nạn nhân của tuyên truyền của chế độ cộng sản, và là một chúng sinh đang chờ được cứu. Tại sao tôi lại nói chuyện với anh ta như vậy? Tôi đã không từ bi.
Răng tôi không còn đau như trước sau khi tôi tìm thấy những sai lầm của mình. Tôi tiếp tục hướng nội cả buổi chiều và tìm thấy rất nhiều chấp trước. Ví dụ, tôi có tâm hoan hỉ khi tôi làm tốt ba việc, tôi muốn thể hiện khi tôi viết một bài chia sẻ tốt, và tôi đã buông lơi khi trường năng lượng của tôi được cải thiện. Tôi cảm thấy xấu hổ vì có một đống chấp trước! Dần dần, cơn đau răng của tôi gần như biến mất. Tôi nói với Sư phụ trong tâm, “Con xin cảm ơn Sư phụ! Sư phụ đã sử dụng can nhiễu của cựu thế lực và các khổ nạn để giúp con loại bỏ các nhân tố xấu và vì vậy cho phép con được thanh lọc và đề cao tầng.”
Đêm hôm đó, khi tôi đang ngồi đả tọa ở nhà, “bóng đen” của cựu thế lực lại xuất hiện. Vì tôi trở nên lớn hơn, ông ta teo lại. Ông ta chỉ cao có vài cm. Ông ta nói một cách miễn cưỡng, “Ngươi khá đấy. Ta sẽ không can nhiễu ngươi nữa.” Ông ta vẫy cuốn sách trước mặt tôi, ám chỉ rằng ông ta sẽ tiếp tục thu thập thật nhiều “lớp da người,” và biến mất.
Bởi vì tôi đã sử dụng chính niệm mạnh mẽ để loại bỏ can nhiễu của cựu thế lực và tiêu diệt các phần tử xấu, con đường tu luyện trở nên bằng phẳng hơn. Học viên B đã đến nhà tôi vào ngày hôm sau. Cô ấy cho biết cô đã không tu luyện tốt và do đó cho phép cựu thế lực lợi dụng sơ hở của mình.Vì vậy, cô ấy luôn luôn ở trong trạng thái “tiêu trừ nghiệp lực” và gần như rơi vào cái bẫy của cựu thế lực.
Chúng tôi chia sẻ về cái chết của một học viên lớn tuổi từ nhóm học Pháp của cô ấy, và tôi nhắc nhở cô phải hướng nội. Sau đó, cô ấy nói cô ấy đã nhìn ra vấn đề. Cô ấy cảm thấy rằng cô ấy cần phải chịu trách nhiệm một phần vì cái chết của người học viên lớn tuổi. Vì cô ấy chấp vào việc truy cầu đức và sợ bị bắt giữ, cô đã quyên góp rất nhiều tiền cho các địa điểm sản xuất tài liệu dưới danh nghĩa người học viên cao tuổi, cũng như cho người học viên này khá nhiều tiền và tài vật. Tuy nhiên, những gì cô ấy làm đã vi phạm yêu cầu của Sư phụ là các trung tâm hỗ trợ không được quyên góp tài vật. Hơn nữa, nỗi sợ bị bắt của cô cũng là một biểu hiện của việc không có chính niệm, điều này có thể mang lại nhiều khổ nạn hơn. Cô lầm tưởng rằng mình sẽ tích được đức bằng cách ủng hộ một số tiền lớn cho các địa điểm sản xuất tài liệu, và cô ấy có thể đã làm người học viên lớn tuổi kia ấp ủ những chấp trước mà đáng lẽ ra bà ấy không có.
Sau đó, Pháp thân của Sư Phụ an bài cho chúng tôi gặp vài học viên cao tuổi. Một số người đã tham dự các buổi hội thảo Sư phụ tổ chức tại Quảng Châu trong những năm 1990. Ban đầu, họ khá tinh tấn trong tu luyện, nhưng trong những tháng gần đây họ không thể thấu hiểu Pháp khi đọc Chuyển Pháp Luân. Trong khi học Pháp, họ sẽ ngủ gật, trở nên bồn chồn, hoặc không thể nhớ những gì họ vừa đọc. Họ không thể phát chính niệm với một tâm thuần tịnh và thường bị can nhiễu. Trước đó, họ có thể luyện tĩnh công trong hai giờ, nhưng bây giờ họ thậm chí không thể ngồi ở song bàn. Họ cũng cảm thấy thất vọng bởi tình trạng này.
Khi chúng tôi đến thăm nhà của một học viên, chúng tôi thấy rằng người thân của ông ấy có biểu cảm rất lạ, bao gồm cả người cháu trai của ông ấy, những người nhìn chúng tôi đầy ác ý. Tôi cảm thấy rằng có nhiều nhân tố xấu đứng đằng sau họ, người thân [của họ] cư xử như vậy là do cựu thế lực đứng đằng sau họ căm ghét chúng tôi. Chúng tôi phát chính niệm cho người học viên lớn tuổi để loại bỏ những nhân tố xấu đằng sau ông ấy. Chúng tôi cũng đã quyết định thanh lọc môi trường xung quanh và lập một nhóm học Pháp tại nhà của ông ấy.
Sau đó, tôi phát hiện ra rằng tình hình trong vùng của chúng tôi còn nghiêm trọng hơn. Cách đây không lâu, những tình huống tương tự cũng xảy ra ở vùng xung quanh. Một điều phối viên của một nhóm học Pháp đột ngột qua đời sau một cơn đột quỵ. Anh ấy mới có bốn mươi năm tuổi. Bởi vì anh ấy thất bại trong việc giảng chân tướng cho gia đình mình, cha mẹ anh đã gây ra một chút rắc rối; các học viên trong vùng đã phát chính niệm để xử lý vấn đề.
Sư Phụ đã giảng,
“Chính Pháp tại giai đoạn cuối cùng rồi; những nhân tố can nhiễu ấy trong vũ trụ cũng đang từ những học viên mà lôi ra những [ai] không thể tinh tấn; ví như: (1) lý trí không ‘thanh’, (2) ngôn hành lộn xộn mãi, (3) tâm chấp trước không tống khứ, ngày càng phình to lên, tạo thành việc nhìn ra ngoài, cầu bên ngoài rất mãnh liệt, mất cả lý trí.”(Đào Sa)
Từ những sự kiện gần đây, tôi đã ngộ ra rằng tu luyện Đại Pháp là điều tuyệt vời nhất và trang nghiêm nhất trong vũ trụ. Nếu tâm của chúng ta không chính, hoặc các chấp trước ẩn dấu chưa được loại bỏ, đám hắc thủ sẽ bám vào chúng để bức hại chúng ta. Chúng không chỉ ngăn cản chúng ta trở về nhà mà còn gây ra nhiều thiệt hại không thể khắc phục được đến toàn nhóm. Do đó, những học viên lâu năm và những học viên mới trong vùng của chúng tôi cần phải tập trung vào vấn đề, thực sự hướng nội và có được những nhận thức riêng của mình dựa trên Pháp của Sư phụ.
Trước hết, để ngăn chặn cựu thế lực lợi dụng sơ hở của chúng ta, chúng ta phải thực tu bản thân. Hãy nhớ những gì Sư phụ giảng:
“Là người tu luyện, ‘tìm bên trong’ là một Pháp bảo.” (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Washington DC [2009])
Sư phụ cũng giảng,
“Đều là đang nghĩ như vậy, niệm đầu tiên nghĩ chính mình, nghĩ vấn đề, ai không như vậy thì chư vị không phải là một người tu luyện Đại Pháp chân chính. Đây là Pháp Bảo của tu luyện, đây là một đặc điểm của tu luyện của đệ tử Đại Pháp chúng ta. Bất cứ gặp phải chuyện gì, niệm đầu tiên trước hết xét về mình, cái này gọi là “hướng nội tìm.”(Thế nào là đệ tử Đại Pháp)
Hướng nội và tu luyện bản thân bất cứ khi nào chúng ta gặp phải vấn đề là một pháp bảo trong tu luyện. Nếu chúng ta quên hướng nội, chúng ta sẽ dễ gặp phải vấn đề trên con đường tu luyện của chúng ta.
Tôi nhớ một điều gì đó đã xảy ra một thời gian trước đây. Để hoàn thành một bài viết, một số học viên trong vùng của chúng tôi có tranh luận với nhau và tạo ra nhiều chấp trước giữa bản thân họ, những thứ đã ảnh hưởng tiêu cực đến những học viên khác. Một nhóm về phe một người có thiên mục mở. Họ khẳng định rằng bất cứ ai tham gia vào hạng mục này sẽ nhận được rất nhiều đức. Điều này đã làm tăng chấp trước vào truy cầu danh và lợi cá nhân. Họ thậm chí còn nói rằng người này người kia không thực tu, và, vì thế không được phép tham gia vào hạng mục. Nhóm còn lại đứng về phía một người học viên lâu năm đã được gặp Sư phụ từ trước. Họ khẳng định rằng nhóm kia có đặc vụ và họ đang lầm đường lạc lối. Hai nhóm tranh luận không ngừng. Tôi nghe kể họ thậm chí đã viết thư cho biên tập viên trang web Minh Huệ để khiếu nại.
Cả hai nhóm đều biết một học viên 40 tuổi, người đã chết vì nghiệp bệnh vì cô ấy không thể từ bỏ những chấp trước người thường của mình. Khi điều đó xảy ra, họ không thể hướng nội, rút kinh nghiệm từ bài học, hoàn toàn phủ nhận sự an bài của cựu thế lực, và đi theo an bài bởi Sư phụ. Cả hai bên đều sử dụng trường hợp của học viên này để buộc tội lẫn nhau. Không ai nghĩ về những gì họ đã làm. Họ có đang tu luyện không? Liệu những người tu luyện có đấu tranh với nhau không? Chẳng phải Sư phụ yêu cầu chúng ta tự tìm chấp trước của mình khi gặp phải mâu thuẫn. Chẳng phải những học viên này bị ảnh hưởng bởi văn hóa độc hại của Đảng Cộng sản, thứ đã gây ra tâm tranh đấu sao? Chẳng phải họ đang bước đi trên con đường do cựu thế lực an bài? Các bạn học viên, chúng ta thực sự cần phải thức tỉnh!
Thứ hai, chúng ta nên coi trọng việc phát chính niệm, nhìn nhận mọi việc bằng chính niệm và chính niệm chính hành hàng ngày.
Sư phụ đã giảng,
“Nhưng đối với việc Chính Pháp chúng còn làm những chiếc đĩa đặc thù; mỗi không gian chúng đều có thao túng; hơn nữa liên quan cả đến con người thế gian, thậm chí nó còn cài đặt loại đĩa ấy trong thân thể con người; do vậy nó hễ [chuyển] động là con người trên Trái Đất sẽ xuất hiện biến hoá về hình thế; chính là do những thứ đó đang khởi tác dụng. Trong Chính Pháp, những thứ đó đều đang bị thanh lý, chúng đã không còn có tác dụng quyết [định] nữa.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])
Sư phụ cũng giảng,
“[Cái] công mà tôi lưu tại vũ trụ, khi mà công và năng lượng lưu tại trong tam giới thực hiện sự việc, [nếu] học viên hành xử không chính, thì cựu thế lực sẽ chống đối, sẽ xuất hiện trạng thái trở ngại. Do vậy tôi dặn dò rằng học viên phải tiến bước cho chính, đừng để chúng tìm thấy lý [do] nào cả. Chúng hễ nắm được [chỗ sơ hở nào lớn] thì chúng liền huỷ hại chư vị. Đặc biệt [là bây giờ] đã đến cuối rồi, chúng đang [cố hết sức]. Khi chúng không tìm được lý [do], thì chúng không dám phá hoại, là vì đó là chúng phạm pháp; chúng cũng hiểu rõ minh bạch [như thế], nên không cần tôi tiêu trừ chúng nữa, mà [Pháp] lý của cựu vũ trụ tiêu trừ chúng, là vì chúng là cựu sinh mệnh nên tuyệt đối phải lấy việc duy hộ [Pháp] lý nguyên lai làm căn bản.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây ở Mỹ quốc vào tiết Nguyên Tiêu, 2003)
Nhận thức của tôi từ các bài giảng của Sư phụ là cựu thế lực an bài theo những gì học viên đã đồng ý trong quá khứ và theo chân ngã của các học viên. Cựu thế lực đã sử dụng lý do khảo nghiệm các học viên để đạt được những gì chúng muốn, và đồng thời tạo ra những trở ngại nghiêm trọng. Vì vậy, một số học viên đã bị bắt giữ và bị bức hại vì chính niệm của họ yếu, trong khi những người khác bị đuổi việc sau một thời gian dài. Một số cũng bị gánh nặng bởi nghĩa vụ gia đình, mất rất nhiều thời gian chăm sóc người thân bị bệnh, chăm sóc cháu của mình, hoặc hàng ngày dính dính mắc quá nhiều việc nhà, ảnh hưởng đến khả năng thực hiện tốt ba việc. Một số học viên không thể xả bỏ tâm ích kỷ và cái tôi của họ, các nhân tố của cựu vũ trụ, và những kẽ hở được tạo ra giữa các học viên. Một số học viên cũng không xử lý các quỹ được sử dụng cho các tài liệu giảng chân tướng một cách hợp lý.
Gần đây trong vùng của chúng tôi, một số học viên trẻ, những người đã theo con đường tà ngộ đã được thân nhân của các học viên thuyết phục quay trở lại với Đại Pháp. Tuy nhiên, một số người trong số họ không thể tuyệt đối tin tưởng vào Đại Pháp và Sư phụ, do đó, chết vì nghiệp bệnh. Nhiều thân nhân của học viên không nhìn nhận vấn đề một cách đúng đắn và gặp rắc rối vì chấp trước vào tình. Do đó, họ đã tạo ra những kẽ hở và can nhiễu tới các học viên khác, bởi vì tâm họ không thể tĩnh.
Theo quan điểm của tôi, thuyết phục người khác tu luyện trong Đại Pháp là tốt, nhưng chúng tôi không thể ép buộc người khác. Nó sẽ không khởi tác dụng nếu người ta không muốn đồng hóa với Pháp và tin tưởng hoàn toàn vào Sư phụ và Đại Pháp. Lòng từ bi của những người chân tu vượt trên cái tình của người thường. Chúng ta không nên kéo người ta vào tu luyện bởi vì họ là thân nhân của chúng ta, vì chúng ta không thể ép buộc bất cứ ai tu luyện. Chúng ta phải nhớ lời dạy của Sư phụ, đo lường mọi việc dựa trên Pháp, chính niệm chính hành, không để cho cựu thế lực lợi dụng những sơ hở.
Sư phụ đã giảng,
“Không được để tà ác lại dùi vào chỗ sơ hở nữa, không được để chấp trước của con người can nhiễu nữa. Hãy thực hiện tốt các việc mà các đệ tử Đại Pháp cần làm, hãy đi cho tốt đoạn đường cuối cùng, chính niệm chính hành.”(Chính niệm trừ hắc thủ)
Trên đây là nhận thức hiện tại của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp. Hợp thập.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/30/清醒正念–保持正念(2)-264606.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/10/136226.html
Đăng ngày 7-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.