Bài viết của một học viên ở Trung Quốc 

[MINH HUỆ 01-10-2012] Chán nản là một cảm giác tiêu cực. Khi một người bị chi phối bởi loại tình cảm này, tâm trí người đó sẽ trở nên lờ đờ hoặc lơ đãng khi làm các dự án. Họ không thể nói chuyện với bất cứ ai và cảm thấy buồn chán, dễ dàng tin rằng không ai có thể giải quyết vấn đề của họ và không có gì có thể làm cho họ hạnh phúc. Nguyên nhân của trạng thái này là vì họ không nhận ra được các chấp trước mạnh mẽ đang nổi lên trong quá trình tu luyện.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có những loại cảm giác tiêu cực này. Bất cứ khi nào tôi cảm thấy điều đó, tôi ngủ trong một thời gian dài và sau khi tỉnh dậy, tôi đã quên tất cả mọi thứ. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, loại cảm giác này dần dần biến mất. Tuy nhiên, vì một lý do nào đó, khoảng hai tháng trước đây, nó bắt đầu xuất hiện trở lại. Tôi muốn tìm ra điều gì đang gây nên sự buồn chán này.

Với người thường, phiền muộn là một thứ tình cảm con người đến từ cuộc sống không thoải mái, hoặc từ lý do nghiệp lực. Đồng thời tồn tại cùng với buồn chán là tình cảm hưng phấn của con người, làm cho người ta cảm thấy rằng cuộc sống là thú vị. Với những đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tình là một con quỷ, chúng cố gắng can nhiễu một người tu luyện bằng cách làm suy yếu quyết tâm của họ trong tu luyện, với mục tiêu cuối cùng là hủy hoại người tu luyện. Chán nản là một tình cảm nội tại, do đó nó có thể được che giấu trước những người khác.

Chán nản được gây ra bởi các chấp trước kéo dài mà một người không thể giải quyết. Khi người tu luyện gặp phải những thử thách hoặc khó khăn, họ có thể đánh giá các sự việc với những quan niệm của người thường, bảo vệ tư lợi và tập trung vào những gì họ muốn. Loại tâm lý này làm cho người ta cảm thấy ngày càng tuyệt vọng hơn. Người này có thể trở nên khủng hoảng vì tình thế tiến thoái lưỡng nan, thay vì chủ động loại bỏ các chấp trước. Trong suốt thời kỳ Chính Pháp, nếu chán nản không được loại bỏ một cách kịp thời, cựu thế lực chắc chắn sẽ can nhiễu, do đó làm cho nó thậm chí còn khó khăn hơn để loại bỏ chấp trước này.

Lấy trường hợp của tôi như một ví dụ. Tôi có một công việc nhẹ nhàng, nhưng tôi không hài lòng. Một số công nhân, mà tôi không thân thiện, lại thân thiết với những người khác mà không thích tôi. Tôi cảm thấy khá cô đơn và điều này là do chấp trước được yêu quý của mình. Tôi đã lo lắng về điều này thay vì suy nghĩ về việc làm thế nào để cứu họ. Đào sâu hơn, tôi tìm thấy các chấp trước bảo vệ bản thân. Tôi muốn tốt với họ để tôi không có nguy hiểm khi giảng chân tướng cho họ. Tôi đã không đặt việc cứu độ chúng sinh là quan trọng nhất, và chỉ nghĩ về những cảm giác cá nhân và sự ích kỷ của mình.

Càng suy nghĩ bằng quan niệm người thường, tôi càng thêm chán nản. Bằng cách nhìn vào trạng thái hiện thời từ quan điểm của một người tu luyện, tôi luôn có thể đối đãi với nó như là một điều tốt và một cơ hội để đề cao bản thân. Vậy thì làm sao trạng thái tiêu trầm, chán nản có thể tiếp tục tồn tại?

Khi chúng ta tập trung vào việc cứu độ chúng sinh và tinh tấn làm tốt ba việc, sẽ không còn trạng thái tiêu trầm, chán nản nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/1/解体消沉-精進起来-263367.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/12/135830.html

Đăng ngày 4-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share