Bài viết bởi một học viên từ Winnipeg, Canada

[MINH HUỆ 07-09-2012] Tôi đắc Pháp vào năm 2001. Đi trên con đường tu luyện, tôi đã trải nghiệm được quyền năng siêu thường của Đại Pháp.

1. Trở thành điều phối viên tốt

Nhiều năm trước, chỉ có vài học viên trong thành phố chúng tôi. Vào lúc đó, chỉ có hai học viên tham gia các hoạt động Đại Pháp. Tuy nhiên, Sư phụ đã chăm lo cho khu vực của chúng tôi. Khi tôi là học viên duy nhất giảng chân tướng trong khu vực, Sư phụ đã an bài để một học viên khác đến Winnipeg để chúng tôi có thể làm việc chung với nhau. Khi chỉ có vài học viên thì không cần phối hợp nhiều. Mỗi khi các học viên khác đến thành phố chúng tôi, chúng tôi hợp tác với họ rất tốt. Chúng tôi cũng sử dụng các phương tiện truyền thông để  báo cáo về các hoạt động, khiến cho cư dân vùng sở tại có thể hiểu được chân tướng cuộc bức hại ở Trung Quốc.

Mỗi khi chúng tôi dùng chính niệm để thực thi các công việc Đại Pháp thì Sư phụ đều giúp chúng tôi đạt được kết quả tốt. Ví như vào năm 2006, một số học viên từ thành phố khác đến vùng chúng tôi giảng chân tướng. Chúng tôi đi đến văn phòng chính quyền thành phố, nói chuyện với hội đồng nhân dân, và nêu quan ngại về nạn mổ cắp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc. Hội đồng nhân dân đã kinh ngạc và quyết định kiến nghị lên hội đồng liên bang lên án chính phủ Trung Quốc về tội ác mổ cắp nội tạng và kiến nghị chính quyền địa phương xem xét việc thay đổi quy định liên quan đến cấy ghép nội tạng để ngăn cản việc buôn bán nội tạng. Chính quyền thành phố  cũng nhất trí thông qua bản kiến nghị này, và thị trưởng thành phố cũng viết thư trực tiếp đến người đồng nhiệm ở thành phố Thành Đô (thủ đô vùng Tứ Xuyên, Trung Quốc) bày tỏ lo ngại về vấn đề mổ cắp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Trong những năm gần đây, ngày càng nhiều học viên chuyển đến thành phố chúng tôi, và tôi trở thành một điều phối viên. So với các học viên lâu năm từ Trung Quốc, tôi chỉ mới tu luyện một thời gian tương đối ngắn. Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy như mình không thể làm mọi việc tốt. Tôi nghĩ rằng một số động tác trong các bài công pháp không được chính xác, vì không có ai sửa cho tôi trước đó cả, đồng thời tôi cũng cảm thấy mức độ hiểu Pháp của mình không thâm sâu như các đồng tu khác.

Tôi tuân theo những gì Sư phụ giảng trong: “Phụ đạo như thế nào” trong tập Tinh tấn yếu chỉ. Tôi không coi bản thân mình tốt hơn các học viên khác, tôi thành tâm đối đãi với mọi người, và lắng nghe ý kiến của các đồng tu khác.

2. Điều phối Thần Vận là một phần của tu luyện

Thành phố chúng tôi đăng cai tổ chức Thần Vận năm 2010, đây quả là khảo nghiệm thực sự đối với tôi. Đây là lần đầu tiên thành phố chúng tôi tổ chức Thần Vận, các học viên trong đó có tôi không hề có kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Chúng tôi không có chuyên gia marketing và chỉ đơn giản là vừa làm vừa học. Chúng tôi biết rằng Sư phụ an bài hạng mục này để cứu độ chúng sinh, nên chúng tôi cảm giác rõ ràng rằng phải đi làm. Tôi không hề có một suy nghĩ nào khác và đã thế chấp căn nhà của mình để có thể giải quyết vấn đề tài chính.

Lúc ban đầu, tôi hợp tác rất tốt với các học viên khác. Tôi có một vài kỹ năng cá nhân rất tốt, trong khi các học viên khác lại có chính niệm. Do đó, chúng tôi có thể thuê một khách sạn với giá vừa phải. Tuy nhiên sự hợp tác này không kéo dài được bao lâu. Do cả hai chúng tôi đều là giáo viên, nên khi học kỳ bắt đầu vào tháng 09, công việc trở nên rất bận rộn. Do đó, chúng tôi chỉ có thể làm công tác chuẩn bị cho Thần Vận riêng rẽ với nhau. Tôi đi công tác trong hơn một tháng và phải nhờ học viên còn lại đảm nhận phần trách nhiệm của tôi. Sau này, tôi thấy rằng việc này đã gia tăng rất nhiều áp lực cho anh. Tuy nhiên, tôi lại không cảm nhận hay chú ý đến cảm giác của học viên kia. Tôi chỉ làm việc như thường lệ sau khi trở về. Khi người học viên đó thể hiện ra một số biểu hiện không hài lòng, tôi không đổ lỗi cho anh, mà lại chỉ tiếp tục làm {công việc như thường lệ}. Tuy nhiên, tôi cảm thấy mình bị hiểu nhầm. Từ đó trở đi, giữa chúng tôi đã hình thành một khoảng cách.

Sư phụ giảng trong: “Thế nào là Nhẫn?” trong Tinh tấn yếu chỉ:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.”

Do đó, tôi thực sự đã không nhẫn bởi vì tôi mang nỗi bất bình {với người học viên đó} trong tâm và không hướng nội chút nào. Tôi đã bỏ lỡ cơ hội Sư phụ cấp cho để đề cao tâm tính.

Trong 05 tháng quảng bá Thần Vận, tôi đảm nhận nhiều hạng mục, trong đó có liên lạc với nhà hát, đặt quảng cáo, mời các khách VIP. Để có thể đáp ứng các nhu cầu đa dạng, tôi phải giảm thời gian ngủ của mình. Tôi có thể học Pháp hàng ngày, nhưng không có thời gian luyện công. Khi thời gian quảng bá chỉ còn sáu tuần trước buổi diễn, phần lớn các học viên đều hỗ trợ tối đa. Vào lúc đó, tôi kiệt sức và không còn sức để làm gì nữa. Tuần cuối cùng, tôi cảm thấy như năng lượng của mình biến mất hết.

Thấy rằng tôi không còn sức lực nữa, vài học viên khác nói rằng tôi không cảm thấy tính cấp thiết.  Tôi không còn biết mình nên nói gì nữa. Ở bề mặt, tôi thừa nhận  là tu luyện không tinh tấn. Tuy nhiên, bên trong tôi lại cho rằng các học viên khác không hiểu tôi đã làm việc vất vả thế nào. Thêm vào đó, tôi không vượt qua được các khảo nghiệm tâm tính trên phương diện của Pháp. Đây quả thực là một khảo nghiệm xét xem tôi tu luyện vững vàng thế nào. Sau đó tôi nhận ra rằng mặc dù đã làm rất nhiều, nhưng đây chính là môi trường tu luyện của bản thân tôi. Các học viên đã có ý tốt khi nhắc nhở tôi có trách nhiệm với Đại Pháp và chúng sinh.

Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”

 

“Cần bản thân chư vị tự thân đi làm, đi tu, đi thực tế, khổ khó ấy là một phần của tu luyện của chư vị, chư vị cần nghĩ biện pháp tìm tới người mà chư vị cần cứu”

Mỗi nỗ lực đều được bù đắp, điều này phản ánh rõ ràng trong quá trình quảng bá Thần Vận. Lần tổ chức đầu tiên {số lượng khán giả đã} không đạt được đầy rạp. Tuy nhiên, rất nhiều các vị khách VIP và quan chức chính phủ đã đến xem. Nhiều khán giả cũng gửi thư ủng hộ. Theo lời mời của một người bạn từ khối cộng đồng Trung Quốc, người thị trưởng tiền nhiệm thành phố chúng tôi đã đến xem buổi diễn. Các thành viên của hiệp hội Trung Quốc địa phương cũng tham gia xem buổi diễn. Tuy nhiên, tôi vẫn cảm thấy rằng chúng tôi không làm đủ tốt và đã không đáp ứng được mong đợi của Sư phụ là phối hợp như một chỉnh thể.

Khi tôi do dự, can nhiễu xuất hiện. Một phóng viên của tờ báo lớn nhất ở địa phương muốn phỏng vấn chúng tôi. Tuy nhiên, người phóng viên lại thu thập những lời bình luận từ các phương tiện truyền thông khác và viết một bài báo trình bày sai về Thần Vận. Tôi thấy mình rất có lỗi và sau đó đã nhận ra rằng tôi có lẽ cần phải trượt ngã thì mới có thể hiểu được chân lý.

Nửa năm sau khi chúng tôi kết thúc quảng bá Thần Vận, Sư phụ trao cho chúng tôi một cơ hội chứng thực Pháp khác. Qua việc nâng cao nhận thức đối với sự thật về “Triển lãm về cơ thể người”, triển lãm đưa ra những cơ thể {người chết đã qua xử lý} từ Trung Quốc, chúng tôi cảm nhận được từ bi to lớn của Sư phụ. Dựa trên thông tin mà chúng tôi thu nhận được, thì các cơ thể này có nguồn gốc từ các phòng công an ở Trung Quốc. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp, những người đã từng là sinh viên đại học, đã nhân cơ hội này đề cao nhận thức cho người dân về {tình trạng} vi phạm nhân quyền đối với Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.

Chúng tôi đều giữ chính niệm mạnh. Trong vài tuần, chúng tôi đã thu thập được hơn 1.000 chữ ký từ người dân phản đối triển lãm này. Điều thú vị là người phóng viên viết bài tiết lộ tội ác phía sau: “Triển lãm về cơ thể người” lại là người đã từng viết bài báo sai về Thần Vận. Do các học viên đã giảng chân tướng kỹ lưỡng cho người phóng viên, nên cô đã viết một bài báo về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc. Điều này mang lại ảnh hưởng lớn đến toàn thành phố, đồng thời các phương tiện truyền thông khác cũng tham gia nghiên cứu cẩn thận hơn về {thông tin của} triển lãm.

 

 

Nỗ lực này đã làm nổi lên nhiều cuộc thảo luận trong thành phố và giúp mọi người hiểu được bản chất của chính phủ Trung Quốc. Ông David Matas, luật sư đã điều tra tội ác mổ cướp nội tạng của chính quyền Trung Quốc  từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang còn sống, đã đưa một người Mỹ vốn là người phụ trách triển lãm ra tòa. Một ngày trước khi phiên tòa bắt đầu, công ty {tổ chức triển lãm} thông báo rằng họ hủy chuyến lưu diễn này.

Tháng trước, một tờ báo địa phương, tờ báo đầu tiên đăng tin về tội ác đằng sau triển lãm, đang làm một clip đặc biệt về cộng đồng Trung Quốc. Họ nhớ đến những nỗ lực của chúng tôi hai năm về trước và gửi một phóng viên đến phỏng vấn tôi. Người phóng viên đề nghị con gái tôi, cũng là một học viên, viết một bài nêu lý do tại sao cháu lại tham gia thỉnh nguyện chống lại “Triển lãm về cơ thể người” hai năm về trước. Bài báo tích cực trong clip đặc biệt này lại tiếp tục giúp cộng đồng người dân Trung Quốc hiểu được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.

Từ trải nghiệm này, tôi nhận ra rằng tôi không nên tập trung vào vấn đề rằng các học viên làm được ít, nhiều ra sao. Xem xét tính toán là chuẩn mực của người thường. Phật, Đạo, Thần chỉ xét nhân tâm. Vậy tại sao tôi lại bị chấp trước vào suy nghĩ này cơ chứ.

3. Học Pháp là nền tảng cho các công việc Đại Pháp

Ngay sau khi kết thúc buổi diễn của Thần Vận, trạng thái tu luyện của các học viên trong thành phố chúng tôi rất thấp. Rất nhiều học viên chìm đắm trong cuộc sống bận rộn hàng ngày. Thỉnh thoảng chỉ có hai người, một học viên lớn tuổi và tôi, tham gia lớp học Pháp và luyện công hàng tuần. Tuy nhiên, chúng tôi không bỏ cuộc. Bất kể có bao nhiêu người có mặt, chúng tôi kiên định học Pháp và quyết tâm phải học thật tốt.

Trong một khoảng thời gian, nhóm chúng tôi học Pháp mỗi khi chúng tôi có thể, cho dù chỉ có hai hay ba người.  Đôi lúc tôi có ba hoặc bốn buổi học Pháp trong một tuần. Học Pháp thường xuyên giúp chúng tôi rất nhiều. Từ đó, trạng thái tu luyện của chúng tôi thay đổi. Những người mới tham gia nhóm học Pháp. Môi trường tu luyện cũng thay đổi. Hiện giờ, chúng tôi học Pháp hai buổi một tuần. Ở điểm luyện công có khoảng 10 học viên tham gia. Một học viên lớn tuổi nói với tôi rằng bà có thể cảm nhận điều này thông qua môi trường tu luyện, chúng tôi có thể giúp đỡ lẫn nhau đề cao trong tu luyện, và cũng có thể đối chiếu với nhau việc học Pháp và tu luyện.

Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp”:

“Một quãng thời gian trước bởi vì có một số đệ tử Đại Pháp chưa bước ra, nên cần chờ đợi, cố gắng bảo họ bước ra. Thời gian ấy cũng càng ngày càng ít đi rồi. Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất.”

Một số học viên hiểu được sự khẩn thiết này và chúng tôi cố gắng kêu gọi các học viên chưa bước ra tham gia. Là một điều phối viên, tôi tổ chức các buổi học Pháp và luyện công ở các địa điểm khác nhau, để khuyến khích những học viên này học Pháp. Gần đây, tôi nhận thấy có sự cải thiện ở các học viên này.

Lễ Giáng sinh năm ngoái, chúng tôi tham gia đoàn thuyền diễu hành lớn nhất trong thành phố. Đây là lần đầu tiên chúng tôi tham gia {diễu hành}. Các học viên mất hơn 30 giờ mới mang được chiếc thuyền đến đó. Chúng tôi thực sự cảm động. Sau đó, chúng tôi quyết định tự làm một chiếc thuyền. Giờ đây, mỗi khi có các hoạt động hay hạng mục Đại Pháp, các học viên chủ động tham gia, và tôi không còn phải thúc ép nữa. Tôi học được cách nhìn nhận vào những điểm mạnh của các học viên chứ không chăm chăm vào yếu điểm của họ nữa. Là một điều phối viên, tôi cần tìm được những vốn quý ở các học viên  và hỗ trợ để có được môi trường có lợi cho việc tu luyện vững vàng.

 

Tôi mong rằng, cùng với các học viên khác, chúng tôi có thể làm những điều tốt nhất, có trách nhiệm với Đại Pháp, với chúng sinh đang đợi chúng ta đến cứu, mà xét lại thì đó là trách nhiệm đối với chính chúng ta. Tôi cũng mong rằng chúng ta có thể tránh được những gián đoạn trong tu luyện để chúng ta không phải hối tiếc.

Xin hãy chỉ ra những sai sót nếu có.

(Bài báo cáo từ Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp 2012 tại Toronto)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/7/在协调中修炼-262479.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/14/135851.html
Đăng ngày 24-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share