Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-07-2012]

Tôi rất ngạc nhiên khi ông chủ thông báo với tôi rằng tôi được chuyển sang bộ phận xuất-nhập khẩu. Có thể do tôi có bằng tốt nghiệp đại học, nhưng vị trí này chẳng hề phù hợp với chuyên ngành học của tôi. Tôi là người hướng nội và không giỏi trong việc hiểu ý người khác và nói đùa. Đội ngũ bán hàng ở công ty chúng tôi gồm những thành viên tích cực nhất. Một số có tửu lượng tốt và một số khác rất xuất sắc trong giao tiếp xã hội. Nhưng còn tôi, tôi đã bỏ uống rượu khi tôi bắt đầu luyện Pháp Luân Công và không hề đủ tiêu chuẩn cho công tác này.

Ông chủ của tôi giải thích rằng, “Công việc này có yêu cầu cao đối với các nhân viên. Khách hàng của chúng ta là nguồn lực quan trọng nhất cho công ty của chúng ta. Chúng ta mà để mất những đối tác thì chúng ta không có cách nào hiệu quả để giữ họ lại. Chính là vì anh luyện Pháp Luân Công và xét về đạo đức có thể trông cậy được mà tôi bổ nhiệm anh vào vị trí này. Tôi tin chắc rằng anh sẽ làm công việc này rất tốt.”

Tôi tự nhủ: “Tôi phải làm thật tốt công việc này để chứng minh rằng Pháp Luân Công là tốt.

Nhưng nó không hề dễ dàng và lúc đầu tôi đã phải đối mặt với rất nhiều thử thách. Trong thời điểm đó tôi đã không tu luyện tốt. Tôi vừa được thả ra khỏi nhà tù sau khi bị bắt vì luyện Pháp Luân Công. Tôi đã buông lơi và đã hiếm khi học Pháp luyện công. Trong khi tôi cứ tự nhận mình là một học viên Pháp Luân Công, tôi lại đang hành xử giống như một người thường không tu luyện vậy. Tôi đã không biết phải làm thế nào để nhanh chóng bắt nhịp với công tác mới của mình. Tôi đã không học bất kì một thứ tiếng nước ngoài nào hay học về thương mại quốc tế ở trường đại học vì thế tôi đã phải nghiên cứu về những lĩnh vực này nhiều hết mức có thể. Tôi đã đi sớm về muộn. Tôi đã học tập siêng năng và nhờ các bạn đồng nghiệp chỉ cho những chiến lược và kĩ năng để phát triển một thị trường quốc tế. Những chuyên gia bán hàng này thường có những kĩ xảo rất giỏi của riêng họ. Tôi đã nghĩ rằng chúng sẽ là vũ khí bí mật của tôi giúp tôi trở thành một người bán hàng giỏi, vì thế tôi đã nỗ lực hết mình để học tập và làm theo họ. Một vài ví dụ là: thiết kế những lá thư đẹp mắt với nội dung tiếp thị, gửi đi những thiệp chúc cho khách hàng vào ngày nghỉ lễ, đáp ứng nhu cầu của khách hàng và trả lời điện thoại của họ, tìm kiếm những khách hàng mới thông qua mạng lưới  và những sự kiện công đồng như các cuộc triển lãm, v..v.

Nhưng sự chăm chỉ của tôi đã không được báo đáp. Tôi đã có một khởi đầu tốt với sự giúp đỡ của những người bạn, nhưng tôi đã tiến bộ rất chậm. Tôi đã làm việc như một cỗ máy mỗi ngày, nhưng tôi đã không có được nhiều khách hàng mới. Tôi gọi điện rất nhiều và trả lời vô số những thư điện tử nhưng doanh số bán hàng của tôi quá ít. Hơn thế nữa, tôi đã gặp các loại mâu thuẫn bởi vì tôi đã không giữ vững tâm tính của mình. Tôi đã lao lực và kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần. Cuối cùng tôi đã nổ tung. Một hôm tôi có một cuộc cãi cọ ầm ĩ với vị quản lý mà tôi đã thấy ác cảm trong suốt thời gian dài. Sau khi cãi nhau tôi mãi chẳng thể buông bỏ được điều đó. Cuối cùng thậm chí là những người bạn của tôi cũng đã bảo tôi rằng tôi hành xử không giống như học viên Pháp Luân Công một chút nào. Tôi phải bình tĩnh lại và suy xét lại bản thân mình. Rốt cuộc vấn đề của tôi là ở chỗ nào đây? Tôi đã làm việc rất chăm chỉ và tôi đã cố gắng để trau dồi kiến thức cũng như các kĩ năng cơ mà. Vậy tại sao tôi không thể có được những thành quả tốt? Nếu như tôi cứ tiếp tục như vậy thì làm sao tôi dám tự nhận mình là một học viên Pháp Luân Công, nói gì đến việc chứng thực rằng Đại Pháp là tốt đây?

Tôi đã bắt đầu dần dần tu chính lại bản thân mình. Tôi trở nên tinh tấn tu luyện hơn. Một hôm tôi bất chợt ngộ ra một nhận thức mới về công việc của tôi trong khi tôi đang học Pháp. Sư phụ đã giảng cho chúng ta phải làm một người tốt cho dù chúng ta ở đâu và làm tốt công việc của chúng ta ở nơi công sở, nhưng Sư phụ cũng giảng rằng,

“Chư vị học tập mà không tốt thì chư vị có thể lên đại học chăng? Chư vị học tập mà tốt thì những gì chư vị đáng được chẳng phải sẽ đạt được? Chư vị tự nhiên học tốt, chư vị sẽ lên đại học, còn cứ mong tưởng, cứ truy cầu, thì đó là chấp trước.” «Chuyển Pháp Luân Pháp giải» «Giảng Pháp tại Diên Cát»  (tạm dịch)

Tôi đã nhận ra rằng tôi đang chỉ nghĩ tới việc chứng thực bản thân mình và làm việc tốt hơn là những người khác. Đây là một tâm chấp trước rất mạnh mẽ vào cầu danh cầu lợi. Tôi đã cãi lộn với quản lý là vì tôi có tâm hiển thị. Anh ấy đã bực mình với sự phô trương của tôi và tôi đã nổi cáu khi anh ấy chỉ ra điều đó. Hơn thế, tôi đã chú trọng vào những kĩ xảo bán hàng nhưng Pháp Luân Công lại chú trọng vào các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi còn thiếu sự nhiệt thành đằng sau những chiến lược và kĩ xảo của tôi. Tôi có từng thật lòng nghĩ cho những khách hàng của mình không? Tôi có từng nghĩ về những vấn đề từ cách nhìn của họ không? Tôi đã không làm thế. Tôi đã khiêm nhường và chu đáo xuất phát từ những chấp trước ràng buộc. Mục đích của tôi là thuyết phục họ mua sản phẩm của mình. Tôi đã thất vọng khi tôi thất bại một thương vụ và mất hứng thú với họ. Sư phụ đã yêu cầu chúng ta loại bỏ tâm hữu cầu. Đây chẳng phải tâm hữu cầu sao? Nếu như tôi thực sự để tâm tới việc chứng thực Pháp, tôi nên mang Chân – Thiện – Nhẫn đến với mọi người. Nếu như tôi thực sự nghĩ đến chúng sinh, tôi nên truyền rộng sự thật về Pháp Luân Công và gieo những hạt giống tốt lành.

Tôi đã không cố phô trương nữa. Tôi cũng không chấp trước vào những doanh số bán hàng. Tôi đã nhận ra rằng “Thiện”có nghĩa là mang lại những điều tốt đẹp nhất cho người khác một cách vô điều kiện và “Chân” là làm những việc cho người khác mà về cơ bản không có tâm hữu cầu. Mặc dù mối quan hệ của tôi với các khách hàng là dựa trên sản phẩm và dịch vụ, tôi sẽ thực sự đối tốt với họ khi giúp họ hiểu được chân tướng về Pháp Luân Công. Thậm chí tôi có thất bại không kí được thỏa thuận, tôi cũng nên cho họ cảm nhận thấy sự tồn tại của Chân – Thiện – Nhẫn qua tôi.

Giờ vì tôi đã không còn ích kỉ nữa, tôi có thể suy nghĩ một cách rõ ràng minh bạch. Tôi luôn gặp khó khăn trong việc hiểu Tiếng Anh nhưng bây giờ đột nhiên tôi có thể thông hiểu. Đột nhiên tôi được ban cho trí huệ để giải quyết các vấn đề mà tôi gặp khó khăn khi giải quyết trong suốt một thời gian dài. Tôi đã giải quyết được mâu thuẫn với ông chủ của mình. Trước khi tôi biết điều đó tôi đã có nhiều khách hàng hơn mà doanh số bán hàng của tôi đã tăng.

Một hôm, một khách hàng người Hàn Quốc gọi điện thương lượng về giá cả bởi vì ông ấy sẵn sàng đặt 2000 tấn sản phẩm. Tự nhiên ông ấy phải so sánh giá cả từ các nguồn cung khác bởi vì khối lượng hàng lớn. Công ty của chúng tôi đã đưa ra một mức giá cao hơn nhiều, vì thế có khả năng không kí được hợp đồng. Nếu chưa tu chính bản thân, tôi sẽ cho ông ấy một con số gần như chính xác bởi vì giờ có rất ít hy vọng để kí hợp đồng. Bây giờ tôi đã thay đổi tâm lý của mình, tôi đối xử với mỗi khách hàng như là một chúng sinh có duyên với tôi và không chỉ là một việc làm ăn buôn bán nữa. Tôi cũng cố gắng thiện chí với mọi người. Tôi đã trình bày một cách nhiệt thành và chân thực về sản phẩm và giá cả sản phẩm của chúng tôi. Một suy nghĩ chỉ ra sự yếu kém của những công ty cạnh tranh với chúng tôi đã lóe lên trong đầu tôi trong suốt phần trình bày, nhưng tôi đã ngay lập tức từ bỏ những suy nghĩ đó. Tôi đã quyết định chỉ giải thích những thế mạnh về các sản phẩm của chúng tôi và để cho ông lựa chọn. Sau cùng thì một người tốt chân chính sẽ không bao giờ dìm bất kì một ai dù là cố ý hay vô ý. Tôi đã ngạc nhiên khi vị khách hàng này nhanh chóng quyết định đặt hàng từ công ty chúng tôi. Ông ấy nói rằng ông tin tôi sau khi lắng nghe phần trình bày của tôi. Ông ấy nói ông ấy phải tìm những sản phẩm tin cậy và một người tin cậy khi đó là một đơn đặt hàng lớn. Ông ấy đã quyết định mua sản phẩm từ phía chúng tôi mặc dù các công ty khác chào giá tốt hơn.

Một ngày nọ tôi đã gọi cho một khách hàng ở miền Nam Trung Quốc, tôi và người này chưa từng gặp nhau trước đó. Anh ấy chưa từng đặt hàng ở chỗ tôi, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục nhờ tôi giúp đỡ “Anh có thể giúp tôi tìm kiếm một vài đại lý tốt ở địa phương không?” “Tôi nghe nói ở thành phố của anh nổi tiếng với đậu phộng. Liệu anh có thể tìm những nguồn cấp đậu phộng cho tôi được không?” Tôi đã nghĩ rằng tôi thật ích kỷ nếu từ chối giúp đỡ anh ấy mà không nhận bất kì một khoản lợi nào. Tác hại của việc giúp đỡ người khác mặc dù họ không nằm trong phần trách nhiệm của mình là gì? Mỗi lần anh ấy hỏi tôi một câu, tôi sẽ kiên nhẫn và chân thành cung cấp thông tin mà anh cần. Anh ấy cuối cùng đã trở thành khách hàng của tôi bởi vì anh ấy thấy tôi rất đáng tin. Những doanh nhân từ phương Nam Trung Quốc nổi tiếng là  tính toán nhưng anh ấy không bao giờ tính toán so đo từng đồng từng hào hay gây khó dễ vì những vấn đề nhỏ nhặt. Anh ấy luôn ân cần bảo tôi: “Tôi sẽ không gây khó khăn cho anh đâu. Tôi biết nếu anh nói không được thì đúng là không được. Tôi tin tưởng ở anh.” Một hôm anh ấy bảo với tôi,“Tôi chưa từng gặp anh nhưng tôi luôn cảm thấy như thể là tôi đang tận hưởng một làn gió mùa xuân khi tôi nghe giọng nói của anh vậy.”Tôi đáp, “Đó có thể là bởi vì niềm tin tinh thần của tôi. Tôi tin vào Chân – Thiện – Nhẫn.” Anh ấy rất ngạc nhiên mừng rỡ. “Tôi biết về nó. Tôi biết về nó! Bà ngoại của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công. Bà được sống thọ và rất may mắn.” Anh ấy gửi những tin nhắn văn bản để chúc tôi một năm mới vui vẻ từ nơi cách xa đến hàng nghìn cây số. “Núi cao sông dài chúng ta có thể cách xa nhau nhưng tôi luôn đánh giá cao sự giúp đỡ chân thành của anh.” Khi tôi lại bị bức hại vì luyện Pháp Luân Công anh cứ hỏi khắp nơi để xem tôi ở đâu và gửi những tin nhắn động viên tôi. “Chừng nào  anh có chính niệm trong tâm, anh đi đến đâu cũng đều là mùa xuân.”

Kể từ khi tôi loại bỏ đi tâm chấp trước về lợi ích cá nhân và tự ngã, tôi đã trở nên hòa ái hơn, thoải mái hơn và thanh tịnh hơn. Tôi vẫn đối xử với mỗi khách hàng hay là khách hàng tiềm năng với thiện tâm như  nhau, cho dù tôi có kí được hợp đồng và đó có phải là một đơn đặt hàng lớn hay không. Tôi đối xử với họ với tâm từ bi và sự chân thành. Tôi đã giành được khách hàng và chiếm lĩnh thị trường mà không có truy cầu nào hết. Sư phụ cũng đã ban cho tôi với trí huệ để tôi đề cao tâm tính của mình. Tôi đã tìm thấy những cách mới để mở rộng quỹ khách hàng, vốn thậm chí còn là một thách thức đối với những người bán hàng dày dặn kinh nghiệm. Tôi cố gắng giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người tôi gặp ở nơi làm việc và đối xử với họ bằng từ bi. Trông tôi không bận rộn nhưng tôi đạt hiệu quả cao trong công việc. Ông chủ của tôi và các bạn đồng nghiệp đánh giá cao về công việc của tôi. Tôi không có bất kì chiêu bán hàng nào đặc biệt. Chính sự thân thiện, chân thành và nhẫn nại tôi thể hiện và đạt được thông qua tu luyện đã trở thành một công cụ bán hàng hiệu quả nhất của tôi. Có lẽ những gì cổ nhân Trung Quốc xưa đã nói rất có ý nghĩa, “Vô chiêu thắng hữu chiêu”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/7/30/最有效的营销技巧-260934.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/8/6/134814.html
Đăng ngày: 23-10-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share