Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Vương quốc Anh

[MINH HUỆ 31-10-2019] Ban đầu, khi đội trống lưng ở Vương quốc Anh mới được thành lập thì đều là những học viên biết chơi dạy những người chưa biết. Một học viên liên tục chỉnh sửa các động tác tay cho tôi, vậy nên ban đầu tôi cảm thấy bản thân mình kém cỏi. Chúng tôi chỉ có một ngày để tập luyện rồi ngày hôm sau đã tham gia biểu diễn ở đoàn diễu hành. Chúng tôi đã chơi rất tốt và mọi người đều cảm thấy hài lòng!

Sau buổi diễu hành, chúng tôi biểu diễn tại Quảng trường Pigeon và ảnh chụp của chúng tôi đã được đăng trên trang web Minh Huệ. Tôi biết những động tác của chúng tôi không hoàn toàn chuẩn xác, nhưng chúng tôi đã làm tốt. Điều này khiến tôi thêm tự tin.

Người điều phối của đội chúng tôi là một học viên cao tuổi. Bà mang cho chúng tôi những đồ ăn nhẹ tự làm để khích lệ chúng tôi và bà đã cố gắng hết sức để chuẩn bị mọi thứ. Sự phó xuất vô ngã và thiện tâm của bà đã giúp tôi nhận ra những thiếu sót và suy nghĩ bất hảo của bản thân. Tôi có đủ loại chấp trước vào danh, lợi và tình. Chúng ẩn giấu rất sâu, và tôi muốn loại bỏ chúng.

Cải thiện kỹ năng của chúng tôi

Tôi đã tham dự Pháp hội New York năm nay. Với sự giúp đỡ của các học viên Hoa Kỳ, tôi đã có thể liên lạc với người điều phối của đội trống lưng New York. Tối đó, tôi đã gặp người điều phối tại nhà của một học viên. Tôi muốn được chỉ dẫn cách chơi trống lưng đúng để có thể hướng dẫn các học viên tại Vương quốc Anh. Tôi lo mình có thể không học đúng nên tôi đã học rất chăm chỉ. Người điều phối của đội trống lưng thành phố New York đã khích lệ tôi.

Ngày hôm sau, hai học viên Hoa Kỳ và một học viên khác đến công viên để dạy tôi cách chơi trống. Vì thời gian eo hẹp và chuyến bay về của tôi là vào buổi chiều nên tôi đã dùng điện thoại di động của mình ghi hình lại.

Sau khi tôi về nhà, người điều phối của đội trống lưng Vương quốc Anh đã đề nghị tôi hướng dẫn các thành viên trong đội chúng tôi cách chơi trống đúng.

Người điều phối của đội trống lưng New York nói với tôi rằng khi họ mới bắt đầu học, họ đã luyện tập hàng trăm lần. Dù họ đã chơi nhiều năm nhưng mỗi tháng họ vẫn luyện tập vài lần. Với tôi, để nắm bắt được cách chơi trong một thời gian ngắn như vậy là vô cùng khó. Tôi đã xin Sư phụ ban cho tôi trí huệ.

Tôi đã xem đi xem lại đoạn video tôi đã quay lại khi các học viên Hoa Kỳ chơi trống lưng. Sau đó tôi đứng trước gương luyện tập lần lượt từng tay một cho đúng. Tôi đã tập luyện hàng trăm, hàng nghìn lần. Tôi hiểu rằng mình có một trách nhiệm lớn. Chúng tôi muốn đội trống lưng của chúng tôi khởi tác dụng thức tỉnh con người và cứu họ. Tôi nhận ra rằng khi bản thân mình dụng tâm nỗ lực, Sư phụ sẽ trợ giúp.

Đội chúng tôi phối hợp với nhau rất tốt và chúng tôi đã chơi trống phía trước Bảo tàng Vương quốc Anh. Bảo tàng này là một điểm du lịch nổi tiếng và có rất nhiều du khách người Trung Quốc. Họ thường tránh nói chuyện với chúng tôi hay nhận những tờ rơi của chúng tôi. Nhưng ngày hôm đó, nhiều người đã chụp hình chúng tôi hay ghi âm lại âm nhạc của chúng tôi. Một số người thậm chí còn muốn học trống lưng.

Những chiếc xe buýt đầy kín du khách Trung Quốc, và họ đều chăm chú nhìn chúng tôi với vẻ đầy kinh ngạc.

Trong khi chơi trống, chúng tôi hát bài “Pháp Luân Đại Pháp hảo” với nét mặt tươi cười. Điều đó thật là hùng tráng. Chúng tôi cảm nhận được uy lực của biểu diễn hợp xướng. Chúng tôi đã chơi từ sáng đến chiều mà không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào. Chúng tôi vô cùng hạnh phúc khi thấy biểu hiện của mọi người.

Việc hướng dẫn những người khác cách chơi trống lưng đã giúp tôi loại bỏ chấp trước của mình. Tôi thường nóng tính và không kiên nhẫn. Việc hướng dẫn người khác đã giúp tôi thay đổi và trừ bỏ những tâm đó. Tôi đã có thể suy xét từ góc độ của những người khác để có thể giúp họ nắm được kỹ năng. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ từ bi của chúng ta đã cho tôi cơ hội này để loại bỏ chấp trước của bản thân và giúp thức tỉnh chúng sinh.

Đối đãi khảo nghiệm bằng chính niệm

Năm nay, Pháp hội Châu Âu được tổ chức tại Vương quốc Anh. Đây là một cơ hội hiếm có để giúp mọi người biết về Đại Pháp. Các học viên địa phương rất trân quý cơ hội này. Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp Vương quốc Anh đã lên kế hoạch cẩn thận và vô cùng chi tiết. Các đồng tu phối hợp tốt với nhau, và mọi người đều chủ động gánh vác trách nhiệm.

Khi đội trống lưng Hoa Kỳ và người điều phối của họ nhận được thông tin rằng Pháp hội năm nay sẽ được tổ chức tại Vương quốc Anh, họ đã đến để hướng dẫn chúng tôi chơi trống.

Sau khi tôi mua vé để đến London tham dự Pháp hội, mẹ tôi gọi điện và nói rằng cha tôi có vài khối u lớn ở cổ cần phải cắt bỏ.

Trong khi cha tôi đang được phẫu thuật, mẹ tôi gọi và nói bà không thể nhìn được và cần đến bệnh viện. Tôi nghĩ có điều gì đó không đúng và tôi cần cẩn trọng suy xét. Trước đó mọi thứ đều ổn – vậy mà sao bây giờ tất cả những điều này lại xuất hiện đột ngột như vậy?

Trong tu luyện không có gì là ngẫu nhiên cả. Khi hướng nội, tôi nhận ra bản thân có chấp trước vào tình thân quyến.

Tôi đã phát chính niệm: “Ta là đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp. Không ai được can nhiễu ta. Ta đang cứu chúng sinh. Không được dùng cái tình của người thường để can nhiễu ta.”

Tôi buông bỏ tâm chấp trước vào tình với cha mẹ và tham gia vào các hoạt động tại London.

Cha mẹ tôi xuất viện không lâu sau khi Pháp hội kết thúc. Họ đều ổn. Những khối u của cha tôi không phải là ung thư và đó chỉ là một ca tiểu phẫu.

Nếu tôi dao động vì tình, tôi sẽ đi trên con đường mà cựu thế lực an bài, điều đó cũng sẽ khiến cha mẹ tôi bị tổn thương. Điều này khiến tôi nhận ra rằng tu luyện là vô cùng nghiêm túc. Cựu thế lực đang tìm mọi cớ để bức hại chúng ta. Học Pháp tốt là vô cùng trọng yếu. Nếu chúng ta có thể nhớ được những điều Sư phụ đã giảng khi khổ nạn tới thì chúng ta mới có thể dùng chính niệm đối đãi mọi việc.

Đội trống lưng của chúng tôi đã chơi rất tốt trong suốt các hoạt động vào cuối tuần đó và thu hút được rất nhiều sự chú ý.

Là các đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, chúng ta cần viên dung lẫn nhau, buông bỏ tự ngã và đồng hóa với Đại Pháp để đạt đến tiêu chuẩn mà Sư phụ yêu cầu. Chúng ta cũng cần làm ba việc thật tốt để có thể cứu được nhiều người hơn nữa.

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn vì có thể tham gia vào đội trống lưng. Người điều phối của chúng tôi đã đề nghị tôi viết về những trải nghiệm của mình. Tôi cứ liên tục trì hoãn vì lười biếng và lo sợ các tâm chấp trước của mình bị phơi bày.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã cho con cơ hội này để giúp chúng sinh được đắc cứu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/31/395235.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/7/182063.html

Đăng ngày 29-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share