Một học viên ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-01-2010] Năm 1996, khi tôi chưa đầy 30 tuổi, tôi đã bắt đầu tập Pháp Luân Công. Vì thế, tôi coi mình là một học viên lâu năm. Trước khi tôi bước vào tu luyện, tôi chịu nhiều bệnh nghiêm trọng, gồm đau đầu, sa dạ dày, huyết áp thấp và bệnh tim. Trong thể trạng ốm yếu tôi hiếm khi nói chuyện. Bà con bên vợ của tôi, một học viên, đề nghị tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân. Cô ta ca ngợi cuốn sách này và yêu cầu tôi cố gắng đọc nó một lần. Nhưng, tôi mất khá nhiều thời gian để đọc hết cuốn sách. Tôi cảm thấy nó khá hay, nhưng không hiểu nhiều lắm. Sau đó, tôi cũng nghe băng ghi âm các bài giảng của Sư Phụ và học các bài công pháp, nhưng ngộ tính của tôi thấp đối với các nguyên lý trong sách đã làm tôi viện cớ để không tu luyện. Tôi nghĩ rằng các con tôi còn nhỏ và cần tôi, nên tôi sẽ tu luyện sau. May mắn thay, Sư Phụ đã không từ bỏ tôi và sắp xếp các cơ hội cho tôi trở thành một học viên của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi học lại Pháp, tôi nhận ra rằng nhiệm vụ của một người là quy chân. Tôi may mắn được theo Đại Pháp và có thể tu luyện trong môn thực hành tâm linh này.

1. Thăng tiến bản thân và chăm sóc cho gia đình tôi

Tôi đã bỏ qua nhiều cơ hội để trở thành một học viên siêng năng trong nhiều năm, vì tôi đã không làm bất kỳ các việc mà một học viên Pháp Luân Đại Pháp nên tham gia. Cho nên, hầu hết thời gian tôi đối mặt với các khảo nghiệm của gia đình. Tôi may mắn rằng tất cả các bệnh đều biến mất vì việc học Pháp và tôi đã tiết kiệm nhiều tiền cho thuốc men và bác sĩ. Bất hạnh thay, chồng tôi trở thành một người khác hoàn toàn. Anh ấy không còn chăm sóc cho gia đình, và tốn nhiều tiền cho chính anh ta, gồm có việc ăn ở ngoài, uống rượu, chơi bời và cờ bạc. Anh bắt đầu đánh tôi tàn bạo sau khi uống nhiều rượu. Tôi phải đối mặt với nhiều thử thách, tự mình nuôi bọn trẻ và kiếm tiền trên đồng ruộng. Khi tôi không đủ tinh tấn, tôi cảm thấy một chút bất cân bằng và sai lệch. Thỉnh thoảng, tôi nghĩ rằng tôi đã nợ anh ta từ một kiếp trước! Tôi đã quyết định học Pháp kỹ càng, tu luyện tốt và trả những món nợ, để tôi có thể quay trở về nguồn gốc thật của mình.

Dần dần tôi đã hiểu làm thế nào để nhìn vào trong và thăng tiến bản thân. Tôi nhận ra rằng khi nói với giọng to, không hòa ái và tôi thường giữ một giọng buộc tội, với những người xung quanh. Sau đó, tôi cố kiềm chế bản thân mình lại và nói với một giọng hòa bình và thân ái. Khi tôi muốn nói, đầu tiên tôi bình tĩnh lại và nghĩ những gì phải nói. Tôi ngăn mình nói bất cứ những điều có thể tạo nên xung đột. Kết quả của những lời nói của tôi đã làm thay đổi môi trường quanh tôi.

Ngoài ra, tôi vẫn có một khái niệm mạnh mẽ rằng đàn ông nên nuôi gia đình của họ. Chồng tôi đã xài hết tiền anh ấy kiếm, điều này làm tôi bực mình. Tôi đã hiểu rằng tôi nên bỏ đi suy nghĩ này và làm việc chăm chỉ, nhưng chỉ là bề mặt. Tâm tôi vẫn nặng trĩu. Khoảng 2 năm trước, mẹ chồng tôi hấp hối. Khi tôi thấy chồng mình, tôi hỏi anh ấy đang làm gì. Anh ta nói rằng anh đang mượn tiền từ người khác vì tôi không đóng góp gì. Điều này làm tôi khá buồn. Anh kiếm được hơn 10,000 nhân dân tệ mỗi năm và không đưa tôi và bọn trẻ xu nào, vì vậy làm sao anh ấy có thể yêu cầu tiền! Sau khi về nhà tôi đã gặp bác của chồng tôi. Ông nói với tôi: “Cháu đã sai. Cháu nên đóng góp vào đám tang của mẹ chồng. Chị chồng cháu bảo bác rằng cháu từ chối đóng góp tiền. Tôi nghĩ rằng tôi không sai, nhưng mọi người vẫn đổ lỗi cho tôi. Tôi bối rối và khóc. Không ai xem xét rằng tôi đã nuôi sống gia đình này trong nhiều năm. Sao họ có thể chỉ trích tôi? Nếu tôi không phải là một học viên, tôi đã li dị anh ta nhiều năm trước.

Sau đó, tôi bình tĩnh lại, nhận ra rằng vấn đề này xảy ra vì một lý do, cho tôi gỡ bỏ chấp trước vào quyền lợi bản thân. Tôi không nên hành động và cư xử như một người thường và thay vào đó nên làm mọi việc theo tiêu chuẩn của một học viên. Tôi quyết định không giữ chấp trước và tiền bạc. Nếu họ muốn, họ có thể có tiền của tôi. Tôi nhờ Sư Phụ an bài. Tôi sẽ không làm dơ Pháp.

Sau đó, tôi hội ý với một người bà con của mình, cũng là một học viên. Anh ấy đề nghị rằng tôi nói với gia đình chồng sự thật về chồng tôi, cách mà anh ta đối xử với tôi và bọn trẻ. Sư Phụ yêu cầu chúng ta nghĩ đến người khác trước. Nếu tôi làm điều này, tôi sẽ không mất mặt, nhưng chồng tôi sẽ chắc chắn mất mặt và anh ta không thể tha thứ điều đó. Điều đó sẽ làm xấu thêm xung đột giữa chúng tôi. Vì vậy, tôi đã quyết định một cách khác. Đầu tháng sau tôi đến nhà bác của anh ta và kể ông chi tiết những việc xảy ra giữa vợ chồng tôi qua nhiều năm. Tôi yêu cầu ông xử lý và đề ra cách làm thế nào tôi có thể xử lý tình huống. Sau khi bác anh ta nghe tất cả ông ta trở nên giận dữ cực độ, khâm phục sự nhẫn nại của tôi và từ chối không lấy một xu từ tôi.

Siêng năng trong việc học Pháp, tôi có thể đối mặt với bất cứ tình huống đương đầu. Như Sư Phụ đã nói trong Chuyển Pháp Luân, “Tu tại tự kỷ, công tại Sư Phụ.”

Sư Phụ nói rằng người tu luyện phải tu suy nghĩ của họ. Giây phút tôi buông bỏ tình cảm, mọi thứ đi qua êm ả. Trong thời gian xung đột, tôi tự hỏi rằng tại sao tôi đến thế giới con người này. Vì tình cảm hay tiền bạc? Nếu chồng tôi đưa tôi một núi vàng, tôi vẫn tu luyện chứ? Tôi tự nói rằng tôi sẽ tu luyện đến cùng. Đây là điều tôi đã chờ đợi hàng triệu năm. Khi đó tôi cảm thấy tim mình trong sạch hơn và tôi không giữ bất kỳ sự oán hận nào. Trái lại, tôi nhận ra chồng mình thì hèn mọn, mất mát và chứa đầy sự cay đắng.

Sau khi từ bỏ tình cảm của mình, tình trạng gia đình tôi đã cải thiện. Chồng tôi trở thành một người tốt và gia đình này đã được cứu. Tôi đã hiểu rằng Đại Pháp đã thay đổi tôi và cứu gia đình này. Đây là bằng chứng của sự thiện, kết quả của nhìn vào trong, như Sư Phụ nói.

2. Cứu độ chúng sinh và tu luyện tốt

Là một học viên, nhiệm vụ của chúng ta là trợ Sư và chứng thực Pháp. Tôi cố hết sức làm 3 việc tốt. Kinh nghiệm của tôi giúp tôi nhận ra rằng học Pháp liên tục giúp mình gia tăng chính niệm, chứng thực Pháp và giảng rõ sự thật tốt hơn, và cứu nhiều chúng sinh hơn.

Tôi không phải là một người nói nhiều; thật ra tôi rất rụt rè. Đây là một trở ngại cho việc nói với mọi người về Pháp Luân Công. Tôi quyết định phá vỡ chướng ngại này và không còn nghĩ đến việc giữ thể diện. Từ đó Sư Phụ đã sắp đặt nhiều cơ hội cho tôi. Tôi đã dùng tất cả cơ hội để nói về Pháp Luân Công, như khi thăm bà con và bạn bè, đi mua sắm và dự các đám cưới. Tôi giữ chính niệm và bảo trì lòng từ bi khi tôi nói với mọi người Pháp Luân Đại Pháp tốt thế nào, và tại sao họ cần thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên hệ của nó. Hầu hết mọi người đều thoái ĐCSTQ và bày tỏ sự cám ơn của họ.

Thông thường tôi giảng sự thật từ quan điểm của người thứ ba. Trước khi tôi bắt đầu nói, tôi phát chính niệm để tiêu diệt tất cả nhân tố tà ác. Sau đó, tôi dùng các sự kiện hàng ngày làm cơ sở cho cuộc thảo luận và chầm chậm chuyển đến tin tức về Pháp Luân Công. Khi họ nghe “thoái khỏi ĐCSTQ,” họ hỏi tôi có phải là một học viên Pháp Luân Công không. Sau đó, tôi nói với họ về lợi ích của những người tập Pháp Luân Công, và tất cả bệnh của tôi đã biến mất sau khi tôi thành một học viên. Dĩ nhiên có người không muốn nghe tôi nói và dự định gây rắc rối. Khi đó, tôi hỏi một vài câu hỏi, thay đổi chủ đề và rời đi.

Trong cuộc nói chuyện của tôi về Pháp Luân Công, tôi chú ý rằng chúng sinh đang chờ được cứu. Một lần, tôi gặp 2 phụ nữ mặc đồ hiện đại. Lúc đầu, tôi không muốn nói chuyện với họ và nghĩ rằng thật khó để làm điều đó. Nhưng, tôi đã thay đổi suy nghĩ. Ngoài sự mong đợi của mình, họ rất thích nghe những gì tôi nói và đã thoái ĐCSTQ. Khi đó họ tin tôi và thậm chí kể cho tôi về gia đình và các ước mơ của họ.

Lúc khác, tại một siêu thị, tôi đã giảng sự thật cho một phụ nữ đang bán rau. Chị ta nói rằng chị chỉ tin vào Chúa và không nghe người khác. Tôi bảo rằng tôi chỉ muốn nói chuyện về cách làm thế nào thành một người tốt và có một cuộc đời tốt hơn, không làm gì chạm đến niềm tin của cô ta. Sau đó cô mỉm cười và vui mừng khi nghe. Cô đã thoái ĐCSTQ.

Tôi nghĩ đó cũng là một phần của tu luyện và tôi viết bài chia sẽ này. Trong khi viết, nhiều suy nghĩ xấu đã được thanh lọc và tôi đã thăng tiến.


Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2010/1/22/216653.html
Bản tiếng Anh https://en.minghui.org/html/articles/2010/2/10/114541.html
Đăng ngày: 23–2–2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai cho sát với nguyên bản.

Share