Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-04-2019] Tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp suốt 20 năm qua. Sau khi bước vào tu luyện Đại Pháp, tất cả bệnh tật của tôi đều được chữa khỏi, sức khỏe đã khôi phục. Mặc dù vậy, trong khoảng hai năm rưỡi, tôi đã trải qua quan nghiệp bệnh nghiêm trọng mà tôi phải chật vật mới vượt qua được. Tôi muốn chia sẻ một chút về câu chuyện của mình.

Vượt quan nghiệp bệnh

Vào tháng 3 năm 2016, trong 10 ngày liên tiếp, tôi đi tiểu ra máu, lượng máu khá lớn. Nếu điều này xảy ra đối với người thường thì họ sẽ tới bệnh viện để truyền máu. Nhưng với tôi, ngoại trừ việc đi tiểu ra máu, mọi thứ khác đều hết sức bình thường, và tôi vẫn làm ba việc mà các đệ tử Đại Pháp cần làm. Sau đó, trong hai năm tiếp theo, mặc dù vẫn có máu lẫn trong nước tiểu nhưng tôi không cảm thấy quá khó chịu.

Nhưng đến tháng 8 năm 2018, tôi bị ra kinh nguyệt tổng cộng 82 ngày. Trước đó hai năm, tôi chỉ đi tiểu ra máu, nhưng lần này kinh nguyệt ra nhiều bất thường. Tôi cảm thấy choáng váng và thân thể rã rời.

Sư phụ Lý giảng:

“Ngoài ra những phụ nữ cao tuổi sẽ có kinh nguyệt trở lại; bởi vì công pháp tính mệnh song tu yêu cầu khí của kinh huyết để tu luyện mệnh. Kinh nguyệt sẽ trở lại, nhưng không nhiều; giai đoạn này chỉ có một chút thôi, vừa đủ; đây cũng là hiện tượng phổ biến.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Trong trường hợp này của tôi, đó là một lượng máu lớn và không phải là một chu kỳ kinh nguyệt như bình thường. Sau khi máu ngừng chảy, tôi luôn cảm thấy muốn đi tiểu nhưng lại không thể, thay vào đó là một số viên sỏi nhỏ màu đen rơi ra. Tôi đã sốc, băn khoăn không biết tại sao lại có nhiều sỏi trong cơ thể tôi đến vậy! Tôi tiếp tục đi tiểu ra máu và bài tiết ra sỏi trong khoảng hai tháng, đau đớn không thể chịu nổi. Tôi gặp khó khăn khi ăn hoặc ngủ, thậm chí tôi còn không thể ngồi bình thường được. Tôi thường xuyên nhẩm đoạn Pháp sau:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cũng tăng cường phát chính niệm và hướng nội tu tâm tính của mình.

Trong suốt khoảng thời gian đó, hậu môn của tôi đã bị chảy máu trong năm ngày. Thuở nhỏ, tôi thường xuyên bị chứng táo bón hành hạ. Nhưng sau khi tu luyện, bài tiết của tôi đã trở lại bình thường.

Tôi cũng đã trải qua tình trạng tiểu tiện mất kiểm soát. Tôi rất bối rối và tự hỏi: “Tại sao thân thể tôi lại có nhiều nước tiểu đến vậy? Phải chăng tôi đang được thanh lý làm sạch đường niệu?” Tôi lo lắng không biết sau này tôi có thể kiên trì ra ngoài tham gia học Pháp nhóm và giảng chân tướng Đại Pháp cứu chúng sinh được hay không nữa.

Tôi băn khoăn rằng liệu tôi có thể sống một cuộc sống bình thường nữa hay không. Trong quá trình vượt quan tiêu nghiệp thống khổ này, chính Sư phụ và Đại Pháp đã giúp tôi thoát khỏi khổ nạn đau đớn này.

Tu luyện bản thân trong khi vượt quan

Tôi kiên trì học và ghi nhớ Pháp, luyện công và làm ba việc trợ giúp cứu độ chúng sinh. Tôi nghiêm túc hướng nội; Tôi biết tu luyện tinh tấn không chỉ là những lời nói suông – mà đó là sự đảm bảo cho việc vượt quan thành công.

Có nhiều trường hợp các học viên lớn tuổi khi họ nói với các thành viên trong gia đình họ về các “triệu chứng bệnh tật” của họ, sau đó, gặp can nhiễu nghiêm trọng. Họ bị người nhà ép dùng thuốc hoặc tới bệnh viện để kiểm tra và điều trị. Một số trường hợp đã mất đi mạng sống.

Con gái tôi là một bác sỹ. Mỗi lần con gái mua đồ ăn đến và hỏi thăm tình hình sức khỏe của tôi, tôi luôn đáp lại rằng: “Mẹ rất khỏe, không có vấn đề gì!” để đảm bảo rằng sẽ không bị can nhiễu. Tôi nghĩ rằng việc không bị thân nhân can nhiễu là một yếu tố quan trọng để vượt qua những quan nạn như vậy.

Năm 2016, sau 10 ngày tiểu tiện ra nhiều máu, tôi đã quyết định tăng thời gian luyện công và tăng cường hướng nội để đề cao tâm tính của mình. Tôi luyện tĩnh công sau khi phát chính niệm vào buổi sáng, sau đó luyện năm bài công pháp như thường lệ. Như vậy mỗi ngày tôi luyện công khoảng ba giờ đồng hồ.

Một tháng sau, tôi cảm thấy có một thứ vật chất gì đó rơi ra khỏi thân thể tôi khi tôi đang luyện tĩnh công. Sau đó, chỉ cần hễ tôi xếp chân song bàn đả tọa, tôi liền lập tức có thể tĩnh lại, và tất cả những tạp niệm, tư tâm đều biến mất. Cảm giác kỳ diệu đó đã khắc sâu vào tâm trí tôi!

Đại Pháp thật thần kỳ và Sư phụ luôn ở bên cạnh tôi. Tôi quỳ trước ảnh của Sư phụ và cầu xin Ngài bảo hộ mỗi khi tôi cần phải ra ngoài để học Pháp, làm các việc Đại Pháp trong những khoảng thời gian đặc biệt khó khăn này. Sau đó, [khi ra ngoài] về cơ bản trạng thái của tôi hoàn toàn chính thường và không cần phải chạy thục mạng vào nhà vệ sinh. Nhưng khi tôi về nhà, tôi lại bắt đầu ở trạng thái tiêu nghiệp như vậy. Thật là kỳ diệu!

Tiêu hủy hết thảy sách và tài liệu của đảng cộng sản

Khổ nạn này đã can nhiễu đến tôi vô cùng nghiêm trọng khiến tôi tự hỏi tôi đã có sơ hở lớn gì trên hành trình tu luyện chăng? Đầu tiên tôi gỡ bỏ WeChat, là công cụ trước đây tôi dùng để liên lạc với người thân, nhưng không thấy có chuyển biến gì cả. Sau đó, nhờ được Sư phụ điểm hóa, tôi đã nghĩ ra là mình vẫn còn giữ những cuốn sách của những ma đầu của tà đảng.

Nhiều năm trước, tôi đã tặng chồng mình một bộ sách bìa cứng của các lãnh đạo đảng cộng sản. Chồng tôi vẫn đặt những bộ sách đó tại vị trí cao trên giá sách lớn, và ông ấy không cho tôi tiêu hủy chúng. Tôi nhận ra rằng đây là một sơ hở lớn.

Một đồng tu đã nhắc nhở tôi rằng, là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp, tôi cần phải là người định đoạt. Tôi lấy hơn 20 cuốn sách từ giá sách xuống và mỗi quyển xé một vài trang. Khi chồng tôi đi làm về, ông ấy thấy các cuốn sách đã bị làm rách và cũng im lặng đồng ý.

Tiếp đó, tôi đốt thư giới thiệu khi tôi được kết nạp vào Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các vật phẩm văn hóa của tà đảng như bằng khen “Đảng viên thành phố xuất sắc”, và bốn bản sao bằng khen “Đảng viên xuất sắc” của cơ quan chính quyền nơi tôi từng làm việc trước kia. Triệu chứng tiểu tiện mất kiểm soát của tôi ngay lập tức biến mất sau khi tôi hủy hết các tài liệu có liên quan tới ĐCSTQ. Thật thần kỳ!

Qua lần giáo huấn này, tôi thật sự hiểu được rằng tu luyện là nghiêm túc! Tôi khuyên tất cả các học viên còn đang làm việc cho chính quyền Trung Quốc hãy tiêu hủy tất cả các tài liệu và vật phẩm của đảng cộng sản để loại bỏ những can nhiễu không cần thiết này, không nên hại mình hại người.

Loại bỏ chấp trước nghiệp bệnh

Tôi đã từng cho rằng mình không có chấp trước vào “bệnh” trong hai năm khi tôi bị đi tiểu ra máu. Ban đầu, tôi không hề lo lắng, vững tâm, nhưng sau đó do bị cơn đau hành hạ trong quá trình tiêu nghiệp, nên trong tâm trí tôi cứ lởn vởn hai chữ “nghiệp bệnh”. Chính là Pháp lý của Sư phụ đã giúp tôi minh bạch ra rằng đó không phải là “bệnh”, mà là quá trình tiêu trừ nghiệp lực. Tôi dần dần ổn định lại tâm thái trong quá trình vượt “quan tiêu nghiệp”.

Sư phụ giảng:

” Khi tôi bắt đầu đưa chư vị lên cao, bắt đầu thanh lý thân thể chư vị, ứ huyết, phế huyết, và những thứ xấu trước đây đều được bài xuất, [nhưng] ngay lập tức chư vị cho rằng thân thể có vấn đề. [Chư vị] không thể kiên định chính niệm, không tin rằng Sư phụ đang thanh lý cho chư vị trong tu luyện. Tu luyện là một việc nghiêm túc như vậy, nhưng chư vị lại cho đó là bệnh;” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

”[Khi chư vị] không thể ở trong Pháp mà nhận thức được những vấn đề này, quá trình thanh lý thân thể của chư vị sẽ kéo dài, lâu cũng không hết, trạng thái đó kéo dài đã vài tháng. Tư tưởng chư vị càng bất ổn hơn, thời gian trôi qua khó nạn dường như ngày càng lớn hơn, chính là càng khó vượt qua hơn; [chư vị nghĩ:] “Tại sao nó kéo dài như vậy mà vẫn không hết?” Tư tưởng chư vị bắt đầu lay động: “Môn tu luyện này có phải không hiệu quả? Sư phụ không quản mình nữa chăng? Điều gì đang diễn ra vậy?” Nó đã ảnh hưởng đến thân thể chư vị rồi. Trong vấn đề này chư vị đã không tự xem mình là người luyện công.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Đoạn Pháp này của Sư phụ khiến tôi cảm thấy hổ thẹn trong tâm! Chẳng phải Sư phụ đã loại bỏ máu bẩn và tẩy tịnh những thứ xấu cho tôi hay sao? Sư phụ trông nom các đệ tử Đại Pháp với sự từ bi vô hạn, và Ngài đã cho tôi có thể sống tới ngày hôm nay!

Pháp lý mà Sư phụ giảng đã giúp tôi hiểu rằng quá trình tiêu trừ nghiệp lực có thể lặp đi lặp lại. Vì vậy, chúng ta cần đột phá qua quá trình này bằng chính niệm. Chúng ta không biết được mình đã nợ bao nhiêu nghiệp lực qua nhiều kiếp sống; Nợ thì phải trả, làm sao chúng ta có thể không trả nợ để loại bỏ nghiệp lực đây? Sau khi biết đây là quá trình tiêu nghiệp, tâm thái tôi đã ổn định trở lại.

Kiên định tín niệm để trở thành một đệ tử Đại Pháp tinh tấn

Sư phụ cũng giảng về vấn đề nghiệp bệnh:

”Có Đại Pháp ‘ở đây’, [tức là] chư vị thật sự học Đại Pháp vào [người] rồi, thì mới thực sự ‘ở đây’. Thật sự tu vào rồi, thật sự thành một đệ tử chân tu, thì mới là có Đại Pháp ở đây và không sợ gì cả.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

”Nhưng vẫn luôn có một điều, tôi bảo mọi người này, có Đại Pháp ở đây, chư vị đã đắc Pháp rồi, sinh mệnh chư vị đã thuộc về Đại Pháp rồi, chư vị đã lựa chọn hàng ngũ rồi, chính niệm chính hành, chiểu theo Sư phụ nói mà làm.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Hiểu Pháp lý của đoạn Pháp này giúp tôi cảm thấy tin tưởng và biết rằng, có Đại Pháp ở đây thì không có gì phải sợ cả. Tôi sẽ không lo lắng miễn là tôi duy trì được chính niệm.

Tuy nhiên, chỉ nghĩ vậy thôi thì chưa đủ nếu chúng ta không đạt tới một cảnh giới cao hơn. Tôi vẫn còn nhiều thiếu sót và khoảng cách trong tu luyện. Do vậy, tôi cần phải học Pháp và luyện công tốt hơn, tu luyện tinh tấn để trợ giúp [Sư phụ] cứu thêm nhiều chúng sinh hơn nữa!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/4/20/384618.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/15/179885.html

Đăng ngày 14-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share