Bài viết của Tân Vũ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 1-12-2017] Cha tôi từng hợp tác với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và phối hợp với họ khi họ sách nhiễu tôi. Bây giờ, ở tuổi 80, ông từ chối phối hợp và bảo vệ tôi. Tôi đã nghĩ sẽ không bao giờ thấy được sự cải biến này của cha mình.
Tôi có một anh trai và cả hai chúng tôi nghĩ rằng cha chỉ quan tâm đến bản thân và bọn trẻ chúng tôi chỉ là một niềm vui thoáng qua. Và chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có huyền năng để cải biến một người bảo thủ thế này.
Giờ cha tôi đã gầy yếu, trong khi trước đây ông thích gây gổ, bảo thủ và ngoan cố. Tôi thấy những tính cách cá nhân này của ông là do bị ảnh hưởng tiêu cực từ ĐCSTQ.
Cha tôi từng tham dự buổi ra mắt cuốn Chuyển Pháp Luân ở Bắc Kinh và kính cẩn lắng nghe Sư phụ Lý Hồng Chí giảng Pháp. Ông đã lên bục để nhìn Sư phụ gần hơn và nghĩ Sư phụ chỉ trông như 30 tuổi. Một vài tháng sau đó, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng cha tôi thì không bước trên con đường này.
Vài học viên mà cha tôi quen biết, trong đó có mẹ tôi, đã qua đời sau năm 1998, khiến cha tôi có một số suy nghĩ tiêu cực về Đại Pháp. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu một chiến dịch truyền thông với quy mô toàn diện để phỉ báng và công kích Pháp Luân Đại Pháp, cha tôi đã hợp tác với cảnh sát khi họ đến sách nhiễu tôi.
Anh trai tôi nói: “Cha, cha đã biết tất cả về Pháp Luân Đại Pháp, và giờ một người thân trong gia đình đang bị bức hại. Tại sao cha không thể phân biệt đúng sai?”
Bên ngoài thì cha tôi ủng hộ ĐCSTQ, thế nhưng ông biết rằng sự trượt dốc đạo đức xã hội là do nó gây ra. Mặt khác, dù ông chỉ trích Pháp Luân Đại Pháp, nhưng ông lại nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt. Tôi dám đảm bảo điều này!”
Pháp Luân Đại Pháp bảo hộ cha tôi
Tôi tin rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng sống cha tôi nhiều lần. Ông bị một chiếc xe tải đâm và văng xa ba đến bốn mét, thế nhưng ông không bị thương. Ông nằm bất tỉnh hơn 10 phút ở lề đường vào giữa đêm mùa đông, sau đó tỉnh dậy rồi trở về nhà, và ông vẫn ổn. Một lần khác ông ngã sấp mặt xuống rồi sau đó đứng dậy ngay được.
Anh trai tôi nói: “Ngay cả ở tuổi anh, nếu bị ngã như vậy thì cũng là điều khủng khiếp. Nhưng cha thực sự đã già yếu, ấy vậy mà ông vẫn ổn. Điều này vô cùng siêu thường. Anh nghĩ ông đã được ban phúc bởi có người trong gia đình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”
Thay đổi thái độ
Tôi đã buông bỏ được nhiều lớp chấp trước danh lợi trong quá trình giảng chân tướng cho cha mình, và cuối cùng tôi trở nên từ bi hơn.
Khi còn khỏe mạnh thì cha tôi ủng hộ ĐCSTQ. Tôi biết mình không thể chấp trước vào sự cải biến thái độ của ông, nhưng tôi sợ rằng ông sẽ bị bệnh nếu vẫn tiếp tục ủng hộ ĐCSTQ. Tôi nhận ra rằng mình cần điều chỉnh tư tưởng và buông bỏ tình. Tôi không thể để chấp trước của mình can nhiễu việc minh bạch chân tướng của cha tôi.
Khi cha tôi không khỏe, bơ phờ và không thể nói được, tôi biết là do ông đã bảo vệ ĐCSTQ. Vì vậy tôi nói với ông: “Cha không thể tổn đức của mình và trả giá cho những hành động xấu của ĐCSTQ. Cha không thể gánh nổi đâu.”
Thời điểm đó, tôi cảm thấy rằng ông có thể lắng nghe và tiếp thu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và ĐCSTQ. Ông trở nên khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng, ông đã ra ngoài đi tản bộ một giờ sau khi nói chuyện với tôi.
Tuy nhiên, do những can nhiễu, tác động từ xã hội, cha tôi vẫn lưỡng lự giữa chấp nhận và nghi ngờ Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi bắt đầu tự hỏi liệu ông đã từng thay đổi chưa. Tôi biết rằng chấp trước vào tình của mình là do an bài của các nhân tố phản diện. Tôi cần buông bỏ nó và tập trung vào giúp ông thay đổi tâm trí. Dường như cha tôi cảm nhận được sự thay đổi thái độ của tôi. Tôi nhã nhặn và thể hiện sự tôn trọng, đồng thời thỉnh thoảng cũng chủ động nói về các khía cạnh công lý.
Anh trai bảo tôi rằng tôi không được từ bỏ ông. Tôi đã bị sốc. Tôi cảm thấy như thể Sư phụ đang thông qua anh ấy để nói với tôi và rằng tôi cần dùng từ bi đối đãi với tất cả chúng sinh.
Sau đó, tôi chỉ giảng chân tướng cho ông và để ông tự nhận định và đưa ra kết luận. Tôi không còn bình phẩm phê phán nữa. Dần dần ông thay đổi và có nhận thức tích cực về Đại Pháp. Tôi đề nghị ông hãy chân thành niệm hàng ngày: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Ông cũng có nhận thức sâu hơn về ý nghĩa của những chữ này. Tôi còn giúp cha mình hiểu các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp, và ông đã có nhận thức chân chính về tu luyện và hình thức của tu luyện, đồng thời buông bỏ được sự oán hận mà ông đã tích tụ trong nhiều năm qua.
Đến tháng 8 năm 2016, cha tôi không còn cần tôi nhắc để niệm những câu đó nữa. Ông nói với giọng cẩn trọng nhưng bình thản: “Giờ cha ngủ tốt hơn nhiều. Có lẽ là nhờ cha ăn mật ong.”
Tôi bật cười: “Cha đã dùng mật ong hàng chục năm mà không chút hiệu quả. Tại sao cha không thừa nhận là nhờ niệm những chữ đó.”
Ông cười vui vẻ và nói: “Mỗi ngày cha đều chăm chỉ niệm những chữ đó.”
Chứng suy nhược thần kinh của cha tôi (một dạng trầm cảm) là một mối bận tâm lớn và khiến ông có nhiều lo âu. Ông đã chịu đựng nó hơn 50 năm và đã thử nhiều phương thuốc dân gian và tìm cách điều trị ở bệnh viện nhiều lần, nhưng không hiệu quả. Vì thế, sự cải thiện của ông là một minh chứng cho hiệu quả siêu thường của Đại Pháp.
Tôi đã không nghĩ rằng sẽ có một mối quan hệ tốt đẹp với cha mình như vậy. Trong quá trình này, tôi đã ngộ ra thêm một chút về những gì Sư phụ giảng về sức mạnh của từ bi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/1/349428.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/29/166917.html
Đăng ngày 27-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.