Bài viết của Tuyết Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đại Khánh, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 1-12-2017] Chồng tôi năm nay 67 tuổi và rất ngoan cố. Trước khi về hưu, ông ấy là một kỹ sư điện bậc cao và có thể dễ dàng xử lý những vấn đề mà người khác không thể. Ông ấy là người rất thông minh và có năng lực. Tuy nhiên, bởi trường kỳ thụ nhận giáo dục chủ nghĩa duy vật và Thuyết vô thần của ĐCSTQ, nên ông ấy tin rằng trên đời này không có Thần Phật, và cười giễu tôi mỗi khi tôi đề cập đến chủ đề này.
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp năm 1997. Không lâu sau mọi bệnh tật khiến tôi phải khổ sở trong suốt 25 năm đều biến mất, trong đó có bệnh đau đầu, đau chân, dạ dày, đau vai, phụ khoa và dị ứng. Giờ đây mặc dù đã ở tuổi 66, nhưng tôi luôn khỏe mạnh và tràn đầy sức sống .
Tôi bảo chồng: “Pháp Luân Đại Pháp thật là tuyệt vời. Không tốn một xu mà mọi bệnh tật của tôi vốn bệnh viện bó tay nay lại không cánh mà bay chỉ vỏn vẹn chưa đầy một tháng sau khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”
Ông ấy đáp: “Bà trước giờ đâu có bệnh tật gì, thân thể vốn khỏe mạnh mà.” Chúng tôi từng có rất nhiều cuộc trao đổi kiểu như vậy.
Trong mắt ông ấy, tôi làm gì cũng không nên, nói gì cũng không đúng, ngay cả khi điều tôi nói hoặc làm là có lợi cho ông ấy. Ông ấy biết rằng tôi trở nên khỏe mạnh hơn sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng khi nói chuyện với tôi thì cứ phải nói phủi đi như vậy.
Tuy nhiên khi ra ngoài, ông ấy thường nói với người khác rằng: “Vợ tôi trở nên khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Giờ đây bà ấy không còn bệnh tật gì nữa, thậm chí huyết áp cũng trở lại bình thường rồi. Cả ngày đều tràn đầy năng lượng. Bà ấy xem nhẹ bạc tiền, không chiếm tiện nghi của người khác. Bà ấy đối xử với cha mẹ tôi rất tốt.”
Chồng tôi khích lệ hai em trai và bốn em gái của ông ấy: “Các em nên theo chị dâu mà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bệnh gì cũng sẽ khỏi!” Họ cũng khuyên ông ấy như vậy, và rằng ông ấy nên tu luyện cùng tôi. Ông ấy nói rằng ông ấy không đủ kiên trì để có thể tu luyện được.
Thoái xuất Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội thiếu niên
Chồng tôi từng gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên từ khi còn trẻ. Nhiều lần tôi gắng sức khuyên ông ấy thoái xuất khỏi chúng, nhưng ông ấy không nghe. Ông ấy nói: “Có gì to tát chứ. Nếu tôi không thoái thì sao nào? Nhiều năm qua tôi đã không tham gia rồi đấy thôi.”
Tôi cố gắng giải thích cho ông ấy hiểu hậu quả của việc không thoái xuất, nhưng căn bản là ông ấy vẫn không nghe. Tôi nhờ học viên khác đến thử khuyên ông ấy. Sau khi khuyên vài lần, cuối cùng ông ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn, Đội.
Tôi đã ba lần đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp và yêu cầu trả lại thanh danh cho Sư phụ, nhưng lần nào tôi cũng bị bắt giữ và kết án phi pháp: một năm lao động cưỡng bức, rồi ba năm lao động cưỡng bức, và tôi cũng bị cầm tù ba năm. Tôi bị bắt giữ nhiều lần vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mỗi lần sau khi tôi được trả tự do trở về nhà, chồng tôi đều nói: “Đừng có châu chấu đá xe, chấp nhận thực tế đi, đừng có tự chuốc lấy rắc rối!” Ông ấy còn nói thêm: “Để Đảng lãnh đạo đi.”
Ông ấy xem TV cả ngày và thỉnh thoảng hét lên “Đảng vạn tuế.” Tôi không chắc rằng nếu ông ấy thoái xuất khỏi Đoàn Đội thì có được tính và được cứu không nữa. Nhìn ông ấy như vậy tôi không muốn quản và không muốn nói chuyện với ông ấy nữa.
Sau nhiều lần học Pháp, tôi ngộ ra rằng không quản ông ấy nữa là không đúng, vì trên đời này ai cũng là thân nhân của Sư phụ, vì vậy cũng là thân nhân của đệ tử Đại Pháp, hơn nữa ông ấy và tôi-một đệ tử Đại Pháp tổ thành một gia đình thì còn là có duyên phận nữa.
Khi tâm trạng ông ấy vui vẻ thì tôi lại tiếp tục giảng cho ông ấy về vẻ đẹp của Đại Pháp và Đảng Cộng sản tồi tệ đến mức nào.
Tôi nói: “Thế hệ chúng ta đã nếm trải đủ mọi thứ: chiến dịch tam phản, ngũ phản, Đại Cách mạng Văn hóa, và bức hại người tu luyện Pháp Luân Công,…
“Để sinh đứa con thứ hai của chúng ta, tôi đã phải che giấu việc mình mang thai. Khi cái thai được sáu tháng thì chính quyền ép tôi phá thai. Tôi không nghe theo và nhất quyết sinh con, nhưng họ không cấp hộ khẩu cho con chúng ta.”
“Tà đảng nói rằng mỗi cặp vợ chồng có thể sinh hai con miễn là hai đứa trẻ cách nhau ba năm là được. Các con của chúng ta còn cách nhau đến hơn ba tuổi, vậy mà họ lại phạt chúng ta bằng cách cắt giảm tiền lương và giữ chín tháng tiền lương của tôi!”
Lần này ông ấy đã lắng nghe và nói: “Đảng cộng sản chưa làm được điều gì tốt cho tôi. Tôi sẽ không tin nó nữa. Nó quá xấu xa!”
Ký tuyên bố thanh minh và ký đơn kiện Giang Trạch Dân
Nhiều năm trước chồng tôi từng xé sách Đại Pháp. Thêm vào đó khi tôi nói Pháp Luân Đại Pháp là tốt, thì ông ấy sẽ nói điều ngược lại. Có một nữ học viên bị chết khi cuộc bức hại mới bắt đầu, ông ấy liền nói: “Chẳng phải người luyện Pháp Luân Công cũng chết đấy sao? Tốt cái gì mà tốt?”
Tôi đáp: “Ai nói người luyện Pháp Luân Công sẽ không chết? Với logic đó, thì bác sỹ sẽ không mắc bệnh và không chết sao?”
Tôi nói với ông ấy: “Sư phụ Lý đã dạy chúng tôi gặp sự việc hãy suy nghĩ cho người khác trước, tự yêu cầu bản thân hành xử theo Chân-Thiện-Nhẫn và ‘tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã’, điều này có gì sai nào?”
Tôi nói tiếp: “Một số học viên không nghe theo lời Sư phụ nói, họ đã không hành xử theo tiêu chuẩn của Đại Pháp. Thay vào đó lúc nào cũng nghĩ đến lợi ích cá nhân. Họ không phải là người luyện công chân chính. Vì vậy, họ sẽ phải lìa đời theo đúng như số mệnh đã được đặt định cho họ từ trước.”
Chồng tôi hiểu ra và không còn nói này nọ như vậy nữa. Ông ấy cũng viết một bản nghiêm chính thanh minh vì đã từng bất kính với Đại Pháp và xin tạ lỗi vì những lời nói và hành vi không đúng trước kia của mình.
Ngay khi các học viên Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu kiện Giang Trạch Dân, cựu Tổng Bí thư ĐCSTQ vì đã bức hại Pháp Luân Đại Pháp, ngày càng nhiều người dân ở địa phương chúng tôi ủng hộ phong trào kiện Giang này và dùng tên thật để ký tên thỉnh nguyện đề nghị truy tố ông ta. Chồng tôi cũng ký tên.
Cuối cùng chồng tôi đã ủng hộ Đại Pháp
Tôi thường nhắc chồng hãy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” Tôi bảo rằng nó sẽ mang lại sự tốt lành cho ông ấy và ông ấy sẽ gặp dữ hóa lành. Nhưng ông ấy không niệm dù tôi có nói gì đi chăng nữa.
Tôi tải các bài chia sẻ audio trên Minh Huệ Net nói về câu chuyện của những người thân thể mang bệnh mà nhờ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” mà thực sự khỏi bệnh. Tôi thường nghe các câu chuyện đó trong khi dọn dẹp nhà cửa và ăn cơm và ông ấy cũng nghe cùng. Tôi phát hiện rằng ông ấy nghe rất nhập tâm. Cuối cùng ông ấy đã hiểu và thành kính niệm những chữ này.
Tôi đưa cho ông ấy một tấm bùa hộ mệnh Đại Pháp và bảo ông ấy luôn mang theo bên mình, tôi nói: “Ông thật may mắn khi có Đại Pháp và Sư phụ bảo hộ!” Nghe vậy ông ấy rất cao hứng và để một tấm bùa hộ mệnh vào túi xách, một tấm bỏ vào ví, và một tấm bỏ vào lưng điện thoại di động.”
Một hôm, chúng tôi cùng nhau tham dự đám tang của một người họ hàng. Ông ấy phát hiện mình đã quên mang theo bùa hộ mệnh Đại Pháp liền vội vàng quay sang hỏi tôi xin một cái. Trước kia thì điều này không bao giờ xảy ra. Sự thần kỳ của Đại Pháp đã cải biến người chồng ương ngạnh của tôi thành như bây giờ; thực sự là có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ tới!
Sư phụ bảo hộ ông ấy khỏi nguy hiểm
Tháng Năm năm nay chồng tôi bị ngã ba lần rất nặng nhưng không bị thương tổn gì. Tôi biết ông ấy không gặp nguy hiểm gì là bởi ông ấy thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”
Trong tháng Bảy, ông ấy bị ngã xe đạp. Mọi người vây quanh ông ấy và không ai dám giúp nâng ông ấy đứng dậy. Họ nói: “Chúng tôi không thể giúp ông được, ông phải tự mình đứng dậy.” Ông ấy dần dần đứng dậy, dựng chiếc xe đạp lên, và đạp xe về nhà.
Đầu tháng Chín, ông ấy đi câu cá ở nông thôn, và trèo lên một con đập cao hơn 6 mét. Khi đi xuống, ông ấy không hãm được chân và bắt đầu lăn xuống. Bạn bè của ông ấy đều hoảng sợ, nghĩ rằng ông ấy sẽ bị thương nặng hoặc tử vong.
Sau khi chạm đáy, ông ấy tự mình đứng dậy, cử động tay chân, và thấy không bị sao cả. Ông ấy trở về nhà và kể cho tôi nghe về tai nạn này, và nói: “Tôi quá may mắn! Lăn xuống con đập cao hơn 6 mét mà không bị thương tích gì.”
Tôi nói: “Ông mang theo bùa hộ mệnh của Đại Pháp bên mình mà. Đó là Sư phụ Đại Pháp đã bảo hộ ông đấy! Ông nên cảm tạ Sư phụ đi!” Ông ấy mỉm cười.
Ông ấy cũng có lần bị trượt chân ngã vào một buổi tối mưa gió và toàn thân dính đầy bùn đất. Ông ấy đứng phắt dậy và cũng không bị thương ở đâu cả.
Ông ấy từng bị loét dạ dày nghiêm trọng cũng một số bệnh khác. Giờ đây tất cả đều biến mất. Mỗi lần kiểm tra sức khỏe, các chỉ số sức khỏe đều bình thường.
Cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại đã cứu độ người chồng không tu luyện của con!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/1/357361.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/27/166890.html
Đăng ngày 26-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.