Bài viết của một học viên ở thành phố Thiên Tân

[MINH HUỆ 22-06-2009] Hơn một nửa thành viên trong gia đình tôi là những người tu luyện Đại Pháp. Vì tất cả chúng tôi đều là người tu, đáng lẽ chúng tôi phải có ít mâu thuẫn, nhưng bố tôi và chị dâu tôi, cả hai đều là người tu, lại có quan hệ căng thẳng. Là một thành viên trong gia đình và bạn đồng tu, tôi rất lo lắng và cố gắng khuyên họ cải thiện tình hình. Tuy nhiên, những cố gắng của tôi đều vô ích vì nó chỉ có hiệu quả tạm thời. Trong thiền định, tôi luôn cảm thấy rằng họ đã không làm tốt, đặc biệt là bố tôi, vì họ đã không hành xử theo yêu cầu tiêu chuẩn của Pháp.

Ngoài vấn đề gia đình, là một điều phối viên trong vùng, tôi cũng lo lắng về những vấn đề khác trong địa phương chúng tôi. Một vài bạn đồng tu đã bị bắt, một vài người đã lệch khỏi Pháp vì những chấp trước của họ và một số người đã biểu hiện những triệu chứng nghiệp bệnh. Lúc đó, tôi thường nghĩ về lời của Sư Phụ:

“Sẽ tốt hơn nếu họ có thể tìm bên trong bản thân họ những thứ mà họ thấy ở người khác.” (“Đối Thoại Với [thần] Thời Gian” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi nhận ra rằng Sư Phụ đang điểm hóa cho tôi và chỉ ra rằng tôi đã không làm tốt việc hướng nội nhìn vào bên trong. Tôi nhìn nhìn vào bên trong vô điều kiện khi gặp bất kể vấn đề gì và thực sự giữ vững chính niệm. Tôi lo lắng về những mâu thuẫn xung đột của những thành viên trong gia đình tôi và luôn nghĩ rằng họ đã không hành động theo những nguyên lý của Pháp. Tôi đã không suy nghĩ từ quan điểm của họ hoặc trách nhiệm với họ.

Khi tôi có thể hiểu bố tôi và chị dâu tôi từ quan điểm của họ, tôi đã thăng tiến tâm tính của mình và không để lại khe hở nào cho ma quỷ lợi dụng. Ngay sau đó, mối quan hệ của họ đã được cải thiện.

Vào thời gian đó, Sư Phụ cũng an bài một cơ hội cho tôi để chia sẻ kinh nghiệm với các bạn đồng tu. Chúng tôi đã có một hội thảo chia sẻ kinh nghiệm nhỏ trong vùng chúng tôi, và tôi đã nhìn ra chấp trước của mình rõ ràng hơn. Tôi cảm thấy rất hối hận khi nhìn lại những chấp trước của tôi.

Nhiều năm dưới văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi luôn cảm thấy tự hào khi tôi tìm thấy và chỉ ra những thiếu sót của người khác. Vì nó có vẻ như tôi đã làm khá tốt trong xã hội người thường, tôi đã quá chấp trước vào những quan niệm của cá nhân mình, ít nhất là trong đầu tôi. Sư Phụ đã chăm lo cho tôi rất nhiều để tôi buông bỏ chấp trước này.

Tôi đã mang theo chấp trước này và khăng khăng ý kiến của mình khi nói chuyện với các bạn đồng tu mà đã từng đi lệch khỏi Pháp, những người mà tôi đã nghĩ họ không ở trong trạng thái tu luyện đúng đắn, hay những người mà tôi nghĩ họ có chấp trước. Tôi luôn luôn cảm thấy rằng họ sai. Ví dụ, có một học viên chấp trước vào việc tìm kiếm những hiểu biết nhận thức cao hơn về những nguyên lý của Pháp. Tôi nghĩ rằng anh ta sẽ ảnh hưởng tới các học viên khác, nên tôi và các học viên khác thường xuyên nói chuyện với anh ấy và trực tiếp chỉ ra chấp trước của anh ấy.

Anh ấy đã không thể chấp nhận lời khuyên của chúng tôi. Sau đó, để anh ấy chấp nhận lời khuyên của tôi, tôi đã nói chuyện với anh ấy một cách gián tiếp như là nói về những kinh nghiệm cá nhân của tôi. Tuy nhiên, sự truy cầu của tôi là để thay đổi anh ấy và tôi đã muốn anh ấy chấp nhận những hiểu biết của tôi. Tôi đã không bao giờ nghĩ về việc thay đổi bản thân mình trước và luôn nghĩ rằng anh ấy sai.

Sư Phụ đã nói về vấn đề hướng nội nhìn vào bên trong nhiều lần. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nhìn sâu vào bên trong để tìm ra chấp trước của bản thân mình. Sư Phụ nói:

Người phụ trách có vấn đề [thì] khẳng định là trách nhiệm lớn; điều này mọi người biết rồi, Sư phụ có vô số Pháp thân đều đang quản, khẳng định sẽ không bỏ qua vấn đề của họ, bỏ qua cơ hội đề cao của họ. Nhưng chư vị nếu quá chấp trước vào vấn đề của họ, thế cũng sẽ thông qua sự việc này mà bộc lộ vấn đề của chư vị, cũng sẽ để chư vị thông qua sự việc ấy mà khiến chư vị thấy vấn để của bản thân mình, [từ đó] khiến vấn đề của họ có thể là vì tâm chư vị chưa bỏ được nên tạm thời không giải quyết. Vậy có nhiều người hơn nữa đều bị tác động đến tham dự vào việc đó; tốt thôi, vậy sẽ thông qua sự việc ấy, mà đưa tất cả các vấn đề bộc lộ hết ra, khiến chư vị nhìn thấy. Sẽ có sự việc như vậy, không phải là không giải quyết vấn đề, không phải là Pháp thân của Sư phụ không quản.” (“Giảng Pháp tại Pháp Hội New York 2007”)

Qua học Pháp và chia sẻ với các bạn đồng tu, tôi đã thấy những học viên mà tinh tấn tu luyện bản thân, họ luôn tiếp thu những ý kiến của người khác và nghĩ về người khác với tâm từ bi. Sự hiểu biết và lòng khoan dung của họ làm tôi cảm động sâu sắc và đã giúp tôi nhìn thấy những thiếu sót của mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/6/22/203210.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/5/108855.html
Đăng ngày 12-07-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share