Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-1-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi chế độ Trung Quốc cấm môn tu luyện vào năm 1999. Nhiều học viên đã phải chịu đựng các khổ nạn trong gia đình, và một học viên thậm chí còn ly dị vì tu luyện Đại Pháp. Vì vậy tôi quyết định rằng điều quan trọng nhất là phải đảm bảo mọi chuyện ở nhà tốt đẹp.
Tôi đã từ bỏ các thói quen xấu và sau đó đưa cho chồng tôi các tài liệu giảng chân tướng. Tuy nhiên, anh ấy rất không vui và nói rằng mặc dù anh ấy không phản đối việc tôi tu luyện Đại Pháp, anh tự hỏi tại sao anh lại nên đọc các tài liệu Đại Pháp.
“Bởi vì chúng ta là vợ chồng, chúng ta nên hiểu nhau và hiểu lập trường của mỗi người,” tôi nói. “Đảng Cộng sản Trung Quốc đã bức hại các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp một cách độc ác. Anh phải biết những gì em đang làm! Em không yêu cầu anh tu luyện Đại Pháp mà chỉ muốn anh đọc Chuyển Pháp Luân để anh có thể hiểu em.”
Sau khi anh ấy đọc Chuyển Pháp Luân, anh không còn từ chối đọc bất kỳ tài liệu thông tin Đại Pháp nào nữa.
Được Đại Pháp cải biến
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện, những điều siêu thường đã xảy ra hàng ngày. Khi chúng tôi cùng dùng bữa, tôi thường chia sẻ với chồng những gì tôi đã trải nghiệm.
Các học viên thường đến nhà tôi để thảo luận về các hạng mục, và chồng tôi biết được nhiều chuyện trong các cuộc đối thoại của chúng tôi. Vì vậy, anh ấy tình nguyện trở thành một kỹ thuật viên cho các hạng mục chứng thực Pháp của chúng tôi và cũng giúp các học viên lắp đặt thiết bị thu sóng truyền hình NTD (Tân Đường Nhân). Cho dù tôi không có ở nhà, anh ấy giúp đỡ bất cứ khi nào cần. Các đồng tu đùa rằng nhà tôi đã trở thành một nhà xưởng “đại khung thể”.
Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mối quan hệ của tôi với nhà chồng rất tệ. Tôi sửa sai bằng cách xin lỗi chị dâu và gửi cho chị những món quà quê nhân dịp tết Nguyên Đán. Tôi mời mẹ chồng và anh chồng tới nhà vào năm mới. Tôi cũng chăm sóc mẹ chồng khi bà phải nằm viện.
Ấn tượng bởi sự cải biến của tôi, chị dâu tôi đã làm mọi việc để giúp chứng thực Đại Pháp và gia đình chị ấy đã được phúc báo: chồng chị có một sự nghiệp thành công, và con trai chị là sinh viên xuất sắc. Chị ấy có một cuộc sống hạnh phúc.
Chịu trách nhiệm với các vấn đề về máy tính
Có vài học viên trong vùng chúng tôi. Phần lớn họ đều cao tuổi và ít được học hành. Những thứ ở nhà không hiệu quả để họ làm các hạng mục Đại Pháp, vì vậy họ chỉ in các tài liệu giảng chân tướng để phân phát.
Vào năm 2010, điều phối viên của chúng tôi đề nghị tôi học kỹ thuật vi tính. Tôi có tài chính ổn định và có nhiều thời gian, nhưng tôi ít được học hành. Tuy nhiên, tôi đã tự tin rằng mình sẽ không gặp khó khăn gì để có thể thành thục các kỹ năng kỹ thuật.
Tôi mất ba tháng để sử dụng thành thạo máy vi tính, lắp đặt phần cứng và phần mềm. Tôi cũng học được cách sửa các lỗi đơn giản của máy in Canon và Epson, cũng như sao chép và làm các đĩa CD-ROM.
Miễn là yêu cầu của người điều phối là hợp lý và có thể trợ giúp các đồng tu, tôi chủ động học bất kỳ kỹ năng nào cần thiết và truyền lại kiến thức cho người khác.
Không bao giờ phí phạm một giây phút nào
Vào năm 2011 nhu cầu lắp đặt các trạm thu sóng truyền hình NTD trở nên rõ rệt. Tôi cầu xin Sư phụ ban cho năng lực để làm việc đó. Nhóm chúng tôi thu chảo vệ tinh NT I,II và III từ các vùng lân cận ở sân sau nhà tôi, một khu vực rộng khoảng 100 mét vuông. Sau đó chúng tôi lắp đặt thêm 20 thiết bị thu sóng và các thiết bị cung cấp khác trong nhà tôi. Nhà tôi biến thành một nhà kho.
Cùng năm đó, điều phối viên chỉ định tôi làm các cuốn tài liệu thông tin; tôi chịu trách nhiệm điều phối việc phân phát tài liệu ở khu vực nông thôn.
Hầu hết các đồng tu đều có nguồn tài chính eo hẹp. Nhưng họ không do dự tham gia vào bất kỳ việc gì khi cần.
Vì vậy với sự ủng hộ của các học viên ở thành phố, chồng tôi và tôi quyết định mua một chiếc xe máy, một chiếc xe ba bánh và xe điện để phân phát tài liệu.
Tôi sản xuất các tài liệu và sau đó chia các đồng tu thành hai nhóm. Trước tiên, chúng tôi tìm hiểu tất cả thông tin địa lý của một khu vực. Sau đó một số người đi đến vùng nông thôn, trong khi các học viên cao tuổi hơn thì đảm nhiệm phân phát tài liệu trong thành phố. Xe điện rất là lý tưởng cho việc này. Xe hơi dùng trong việc phân phát tài liệu Đại Pháp ở các vùng thị tứ xa xôi.
Sư phụ từ bi đã khai mở năng lực cho tôi theo nhiều cách khác nhau, và gần như mỗi an bài đều rất trôi chảy.
Hạng mục gọi điện thoại
Hạng mục mới nhất là dùng điện thoại cầm tay để nói với mọi người về Đại Pháp. Ban đầu chúng tôi không biết cách sử dụng chúng và chỉ gọi từng số riêng lẻ. Để có được các số điện thoại, tôi đạp xe qua các huyện thị và chép chúng lại từ các bảng thông báo.
Đồng thời, tôi bắt đầu học về các ứng dụng khác nhau của điện thoại cầm tay. Chúng tôi mua các điện thoại di động Dopod và in ra các hướng dẫn công nghệ.
Nhưng có một vài vấn đề! Thời điểm đó kỹ thuật gọi điện thoại không hoàn hảo, chữ viết trên điện thoại rất nhỏ, và hầu hết các đồng tu của tôi chưa từng sử dụng điện thoại thông minh trước đây. Các điện thoại thường xuyên không hoạt động, vì vậy kỹ thuật viên trong thành phố chúng tôi liên tục bận rộn.
Điều phối viên của chúng tôi nói với tôi rằng, cho dù chúng ta tham gia nhiều hạng mục, chúng ta cần phải trở nên hiệu quả hơn trong hạng mục gọi điện thoại di động. Anh ấy đề nghị tôi đảm nhận việc điều phối.
Sau đó tôi nhận thấy có một quảng cáo cho điện thoại Android, và có vẻ như chúng có thể được dùng để gửi đi các tin nhắn thoại giảng chân tướng.
Tiếp đó, tôi học tất cả những gì về Androids và nghiên cứu cách cài đặt phần mềm.
Tôi phát hiện ra tôi có thể xóa đi một số phần mềm và có thể dùng điện thoại cho mục đích của chúng tôi. Tuy nhiên, tôi không hiểu đầy đủ cả quá trình. May thay là em rể tôi biết cái gì là cần thiết và đã giúp tôi cài đặt đường dẫn cho thẻ nhớ trong suốt Tết Nguyên Đán. Chiếc điện thoại đã sẵn sàng!
Bước tiếp theo là tìm các số điện thoại. Sư phụ đã giúp chúng tôi tìm được danh bạ của chính quyền địa phương và tôi đã đưa nó vào cơ sở dữ liệu. Tôi tạo ra hàng chục file. Nhưng khi tôi mở chúng ra, các con số đã biến mất. Nhưng với sự trợ giúp của chồng và con tôi, chúng tôi đã giải quyết được vấn đề này.
Điều phối viên đã chia các file ra và chia sẻ chúng cho các nhóm khác nhau. Chúng tôi lặp lại quá trình này với các đồng tu trong thành phố chúng tôi.
Rất ngạc nhiên là khi tôi đi taxi và nghe người tài xế nói rằng các cuộc điện thoại của Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt đến nỗi anh ấy đã ghi âm lại. Một hành khách trên cùng taxi cũng muốn chia sẻ chúng với bạn bè. Khi hành khách này xuống xe, tôi nhận ra rằng đó là một nơi mà chúng tôi chưa thực hiện trong quá trình giảng chân tướng đến tận nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/30/-322870.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/27/155711.html
Đăng ngày 1-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.