Bài viết bởi Đông Mai, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 15-10-2014] Vào tháng 07 năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và liên tục từ đó cho tới nay đã được hơn 10 năm. Pháp Luân Đại Pháp đã ban cho cha mẹ tôi và tôi sức khỏe tốt, vì vậy tôi có những trải nghiệm trực tiếp về tác dụng kỳ diệu của môn tu luyện này với sức khỏe mà không cần dùng thuốc. Tôi đã được trải nghiệm trạng thái vô bệnh.
Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, dù mới ngoài 30 tuổi, nhưng tôi đã phải nghỉ ở nhà dưỡng bệnh trong suốt tám năm. Tôi đã bị chứng đau dạ dày kinh niên, bệnh thiếu máu cơ tim, bệnh thiếu máu não, bệnh hạ đường huyết, đau lưng, đau đầu, bệnh đông cứng khớp vai, các bệnh thường gặp ở phụ nữ, và một loạt những bệnh khác. Tôi cũng bị chứng mất ngủ hành hạ. Và vì không ăn được nhiều, nên tôi đã phải bổ sung rất nhiều thực phẩm chức năng. Khi bệnh của tôi trở nên nghiêm trọng, thậm chí tôi còn không thể tự chăm sóc bản thân mình.
Những điều kì diệu bắt đầu xuất hiện
Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một phép lạ đã xảy ra khi tôi mới đọc qua cuốn Chuyển Pháp Luân và luyện các bài công pháp được một vài ngày.
Một hôm vào buổi trưa, tôi cảm thấy rất buồn ngủ khi đang đọc sách Đại Pháp, vì vậy tôi đặt người xuống và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Tôi mơ thấy mình đi vào phòng tắm để tắm. Khi tỉnh dậy, tôi cảm thấy rất nhẹ và thoải mái, một cảm giác phi thường mà tôi chưa bao giờ có trong đời.
Tối hôm đó, sau bữa ăn, tôi tham gia nhóm học Pháp và chia sẻ những gì đã xảy ra với các học viên khác. Từ đó, tôi đã hiểu được rằng Sư phụ Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã tịnh hóa thân thể cho mình.
Từ đó về sau, tôi không còn sử dụng thực phẩm chức năng nữa. Mỗi buổi sáng tôi đi khoảng ba dặm để tới điểm luyện công tập thể. Sau khi ăn tối, tôi đi bảy hay tám dặm để tham gia nhóm học Pháp. Hàng ngày, sau khi làm xong việc nhà, tôi đều đọc sách Đại Pháp, hoặc đi ra ngoài để giúp đỡ người khác luyện các bài công pháp. Tôi không còn cảm giác mệt mỏi nữa. Tôi đã trực tiếp được trải nghiệm thế nào là vô bệnh.
Chồng tôi đã nói với mọi người rằng: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Ngay sau khi vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả các bệnh cũ của cô ấy đều biến mất. Bây giờ, cô ấy có thể làm bất kỳ công việc gì mà không gặp vấn đề nào cả.”
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, theo thời gian, có một hay hai triệu chứng bệnh cũ của tôi xuất hiện trở lại, nhưng dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tôi luôn tin tưởng Đại Pháp, tin rằng đó là Sư phụ đang giúp tôi tịnh hóa thân thể, sau ba đến năm ngày mọi triệu chứng bệnh đều biến mất.
Vào một ngày mùa xuân năm 2002, tôi đạp xe một quãng đường dài 80 dặm (cả đi lẫn về) để tới nói chuyện với một đồng nghiệp về Đại Pháp. Tôi không hề cảm thấy mệt mỏi. Tuy nhiên, ngày hôm sau, lưng và chân của tôi bắt đầu bị tổn thương, theo đó là cảm giác nhức đầu, sốt, thường xuyên đi tiểu và đau đớn. Sang ngày tiếp theo, tôi cảm thấy tồi tệ hơn.
Vào ban đêm khi đi ngủ, tôi bất ngờ cảm thấy rét run. Ngay cả khi đắp hai chiếc chăn liền, tôi vẫn run rẩy. Sau khi bớt lạnh, cơ thể của tôi lại nóng lên như đang ở trong lửa. Tôi thấy rất nóng và khó chịu. Vào lúc đêm khuya, tôi bỗng toát mồ hôi lạnh. Đồ lót của tôi bị ướt đầm.
Triệu chứng đó kéo dài trong nhiều ngày đêm. Tôi đã không thể ngủ được, và cũng không thể ăn được gì.
Tôi tin chắc rằng Sư phụ đang điều chỉnh cơ thể của mình, giúp tôi thoát khỏi tất cả các bệnh tật. Tôi nhắc nhở bản thân mình về những lời giảng của Sư phụ:
“khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Tôi tin vào những gì Sư phụ đã giảng:
“Khi chư vị càng thấy khó chịu thì tức là ‘vật cực tất phản’, toàn bộ thân thể chư vị cần được tịnh hoá hết, cần phải được tịnh hoá toàn bộ.” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Tôi chắc chắn Sư phụ đang loại bỏ tất cả gốc rễ gây nên các căn bệnh của tôi, vì vậy tôi nói với Sư phụ từ trái tim mình: “Con sẽ chịu đựng tất cả mọi thứ.”
Trong nhiều ngày, tôi không có cảm giác ngon miệng khi ăn, tôi cũng không có sức để làm bất kỳ công việc nhà nào. Chồng tôi muốn đưa tôi đến bệnh viện nhưng tôi đã giải thích với anh ấy rằng: “Một học viên sẽ không thể bị bệnh. Sư phụ đã loại bỏ các căn bệnh cho em rồi. Sư phụ chỉ đang loại bỏ gốc rễ các căn bệnh cũ của em mà thôi. Anh biết em đã tu luyện trong những năm qua và đã không phải dùng bất kỳ một viên thuốc nào. Em trân trọng sự quan tâm của anh dành cho em, nhưng em không sao cả. Em sẽ không uống thuốc và cũng không cần đi đến bệnh viện.”
Tôi khăng khăng đòi đọc sách Đại Pháp và luyện công. Không lâu sau, sức khỏe của tôi đã được phục hồi. Kể từ đó, không có bất kỳ bệnh cũ nào của tôi tái phát. Tôi biết Sư phụ đã thay tôi gánh chịu rất nhiều. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, hơn 10 năm qua, tôi đã không thể có được sức khỏe tốt như vậy.
Chồng tôi thường nói với những người khác: “Vợ tôi đã không cần uống bất kỳ loại thuốc nào trong khoảng 15 hay 16 năm nay. Cô ấy đã không mất một xu nào cho chi phí y tế.”
Cha tôi được nghe các bài giảng Đại Pháp và ông đã ra đi nhẹ nhàng bởi căn bệnh ung thư giai đoạn cuối
Vào tháng bảy năm 1998, khi tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cha tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối. Ông không thể ngủ được và liên tục bị các cơn đau hành hạ. Ông phải dùng rất nhiều thuốc giảm đau. Tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân cho ông nghe. Sư phụ giảng rằng:
“Đọc cho người bệnh cuốn sách này, nếu như người bệnh có thể tiếp thu, thì có thể trị bệnh, tuy nhiên hiệu quả đối với những người có nghiệp lực to nhỏ khác nhau là khác nhau.” (Bài giảng thứ bẩy, Chuyển Pháp Luân)
Cha tôi đã rất vui khi nghe tôi đọc sách. Ông nói rằng lời giảng của Sư phụ rất tốt. Nhờ lắng nghe những lời giảng trong Chuyển Pháp Luân, ông không hề cảm thấy đau đớn. Ông thậm chí đã ngừng uống thuốc giảm đau. Cuối cùng ông đã qua đời trong một trạng thái nhẹ nhàng.
Mẹ tôi đã hồi phục khỏi căn bệnh ung thư thực quản
Sau cái chết của cha tôi, mẹ tôi được chẩn đoán bị ung thư thực quản giai đoạn cuối.
Trong bệnh viện, tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân cho bà. Mẹ tôi đã lắng nghe và tin vào những gì nghe được, vì vậy bà không cho rằng tình trạng của bà là không thể chữa khỏi. Một tuần sau, mẹ tôi mơ thấy Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho mình. Ngày hôm sau, bà đã có thể uống một chút nước. Hai tuần sau đó, bà đã có thể ăn một ít cháo. Sau đó, bà đã có thể ngồi dậy để tập ngồi đả tọa.
Sau 20 ngày, bà đã có một giấc mơ khác. Bà mơ thấy rằng Sư Phụ đã dùng một ống kim dài để chọc qua cổ họng mình. Sau đó, bà đã có thể ăn cơm mềm và bánh mì, đồ hầm và một số loại rau. Ngay sau khi có thể ra khỏi giường, bà đã bắt đầu luyện các bài tập đứng.
Một tháng sau đó, bà được xuất viện. Bác sĩ và những bệnh nhân khác đã ngạc nhiên khi thấy một người bị ung thư thực quản giai đoạn cuối không cần phẫu thuật hay hóa trị liệu lại có thể bắt đầu ăn uống và rời bệnh viện sau khi lắng nghe cuốn sách Đại Pháp và luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp.
Đó thực sự là một phép lạ! Bạn bè, người thân và hàng xóm của chúng tôi cũng đã được chứng kiến sức mạnh huyền diệu phi thường của Đại Pháp.
Kể từ đó, tôi đã kể câu chuyện của bản thân và của cha mẹ tôi cho những người tôi gặp như một cách để chứng thực Pháp và để họ biết rằng bằng việc thực hiện theo “Chân-Thiện-Nhẫn” sẽ giúp họ trở thành người tốt, họ cũng sẽ có được trạng thái hoàn toàn vô bệnh, như Sư phụ đã giảng:
“Thoải mái không bệnh duy nhất mà chư vị [có thể] tìm thấy, có thể đạt được mục đích giải thoát thật sự, chỉ có ‘tu luyện’!” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bạn sẽ thật sự đạt được trạng thái vô bệnh.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/2/我尝到无病一身轻的滋味-296810.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/15/146387.html
Đăng ngày 28-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.