Bài viết của Tịnh Sinh, một học viên 80 tuổi ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 25-05-2014] Tôi năm nay 82 tuổi. Vợ tôi 80 tuổi. Chúng tôi bắt đầu học Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 13 tháng 05 năm 1997 tại một hội nghị chia sẻ kinh nghiệm Pháp Luân Đại Pháp, nơi mà các học viên địa phương tổ chức luyện công và mừng sinh nhật lần thứ 46 của nhà sáng lập, Sư phụ Lý Hồng Chí.

Sư phụ đã ban cho chúng tôi một cơ hội thứ hai và kéo dài cuộc sống của chúng tôi thêm 17 năm nữa, và giờ vẫn tiếp tục. Ân huệ vô biên của Sư phụ là điều mà chúng tôi sẽ không bao giờ quên.

Ngày 13 tháng 05 năm 1997 thần thánh này là thời điểm mà cuộc đời đã qua của chúng tôi được gia hạn và cuộc sống mới bắt đầu. 17 năm qua, sức khỏe của chúng tôi đã cải thiện 1.000 lần, không, là 10.000 lần so với trước đây. Vì thế, vào những ngày huy hoàng nhất này khi mà đệ tử Đại Pháp khắp thế giới hết lòng chúc Sư phụ có một mùa sinh nhật vui vẻ nhất và kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, chúng tôi muốn viết ra câu chuyện về lòng từ bi mà Sư phụ dành cho chúng tôi như là một cách để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc.

1. Được cứu khi đã hoàn toàn vô vọng

Trước khi đắc Pháp, sức khỏe của vợ chồng tôi rất kém. Cả hai đều uống nhiều thuốc. Nhà chúng tôi chất đầy các thiết bị y tế cũng như toàn bộ các loại thảo mộc Trung Quốc và thuốc theo toa của Tây y. Chúng tôi đã dùng hàng tấn thuốc nhưng không có cải thiện và hàng năm vẫn phải đến bệnh viện vài lần.

Vợ tôi bị viêm dạ dày, sa mi mắt và tắc xơ cứng động mạch não. Cân nặng của bà ấy giảm xuống còn khoảng hơn 31 kg một chút. Bà ấy đi lại khó khăn và phải nghỉ hưu sớm.

Bản thân tôi còn tệ hơn. Tôi bị hành hạ bởi chứng tăng sản xương cột sống cổ, xơ cứng động mạch, phì đại tuyến tiền liệt nghiêm trọng, đục thủy tinh thể, mờ thủy tinh thể, viêm võng mạc trung tâm, gãy nén đốt xương sống ngực, và một số bệnh khác.

Vào mùa hè năm 1996, tôi suy sụp vì bệnh tim nghiêm trọng, viêm dạ dày teo mòn, u nang thận, và viêm loét đại tràng. Không bệnh viện cấp tỉnh và thành phố nào có thể chữa trị hoặc cho tôi bất kỳ hy vọng nào.

Con trai tôi đi làm xa, nhưng nó về nhà hai lần và đều khuyến khích chúng tôi tập Pháp Luân Công. Nhưng không may, chúng tôi đã bị Đảng Cộng sản nhồi sọ và tin vào thuyết vô thần đến nỗi không chỉ từ chối lời đề nghị của con trai mà còn chỉ trích nó.

Năm 1997, khi 64 tuổi, sức khỏe của tôi tệ đến mức mà tôi cảm thấy có lẽ mình nên kết thúc cuộc đời. Tôi bắt đầu cảm thấy cực kỳ thất vọng. Một thành viên khác trong gia đình đã đến thăm nhiều lần và cũng hối thúc vợ chồng tôi tập Pháp Luân Công. Cuối cùng chúng tôi quyết định thử Pháp Luân Công xem sao.

Vào ngày 13 tháng 05, người nhà đưa chúng tôi đến một hội chia sẻ kia nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp địa phương, nơi mà mọi người đang hân hoan kỷ niệm sinh nhật lần thứ 46 của Sư phụ. Chúng tôi đã nhìn thấy lời chúc mừng của các học viên gửi đến Sư phụ, nghe chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của các học viên, và xem một video giảng Pháp của Sư phụ ở Tế Nam. Chúng tôi rất ngạc nhiên. Càng xem chúng tôi càng muốn xem nhiều hơn.

Sau đó, chúng tôi mượn và nghe một băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ. Từ đó, thế giới quan của chúng tôi đã thay đổi đáng kể. Chúng tôi hiểu rằng bệnh tật là do nghiệp lực gây ra, và người thường không thể thoát khỏi sinh, lão, bệnh, tử, và cách duy nhất để thay đổi vận mệnh là tu luyện. Vợ chồng tôi đã quyết định tu luyện Đại Pháp, phản bổn quy chân, phấn đấu trở nên tốt hơn phù hợp với các yêu cầu của Chân, Thiện, Nhẫn, và kiên định đến cùng.

Vì vậy, vợ chồng tôi bắt đầu tham gia học Pháp nhóm và tập luyện mỗi ngày và mỗi đêm cùng các đồng tu. Chưa đầy một tháng mà chúng tôi đã phát hiện rằng mọi loại bệnh tật đã biến mất không còn dấu vết mà không cần dùng đến thuốc hay thảo dược. Chúng tôi trở nên tràn đầy năng lượng và sức sống như thể đang đi trên không. Nó thật sự là cảm giác nhẹ nhàng không còn bệnh tật.

Trong quá khứ, đôi khi con chúng tôi không thể có một giây phút yên bình với việc tìm kiếm sự giúp đỡ của bệnh viện hay chạy khắp nơi tìm bác sỹ tốt, và chúng vẫn phải đi làm. Thời điểm đó hẳn là vô cùng mệt mỏi. Khi chúng tôi khỏe mạnh, con cái cũng vui mừng khôn xiết. Chúng đã mua cho chúng tôi một đầu xem bằng video (vào thời điểm đó chưa có VCD, DVD, or CD) để chúng tôi có thể xem các bài giảng trên video. Chúng ủng hộ và khuyến khích chúng tôi tu luyện tốt.

2. Sống lâu hơn và khỏe hơn

Tôi đã nhìn lại 17 năm tu luyện. Trước khi đắc Pháp, tôi từng suýt chết. Khi đến bước đường cùng, Sư phụ và Đại Pháp không chỉ cho tôi được sống, mà còn cho tôi sức khỏe để tôi sống một cuộc sống đầy đủ với sức khỏe thậm chí tốt hơn cả những người trẻ. 17 năm qua những căn bệnh bất trị của tôi không còn tái diễn. Tôi thậm chí không bị cảm lạnh. Những người biết tôi nhận xét rằng tôi là một người hoàn toàn khác.

Trước đây, tôi là một bệnh nhân thường xuyên của bệnh viện và cần có sự chăm sóc liên tục từ người khác. Bây giờ, tôi hoàn toàn minh mẫn và đầy năng lượng, đến nỗi tôi có thể chở một người trên xe đạp. Sự thay đổi về thể chất của tôi là bằng chứng cho sự thật rằng Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện cả tâm lẫn thân. Với những người lớn tuổi, nó đúng như lời Sư phụ giảng: “Đồng thời cũng là công pháp tính mệnh song tu, [nên] khi chư vị không ngừng tu luyện, thì sinh mệnh không ngừng được kéo dài; chư vị không ngừng luyện, nó không ngừng kéo dài; nếu người cao tuổi có căn cơ tốt, chư vị vẫn có thể đủ thời gian luyện công.” (Chuyển Pháp Luân)

Người lớn tuổi thường bị huyết áp cao nên họ phải đo huyết áp hàng ngày và dùng thuốc để giữ cho huyết áp ở mức kiểm soát. Vì tôi không dùng thuốc, có hai người không tin rằng huyết áp của tôi bình thường nên họ khăng khăng đòi kiểm tra huyết áp của tôi. Kết quả là 80/120.

Người lớn tuổi đa số phải đeo kính thuốc. Năm 1976, khi mới 40 tuổi, sau khi bị ba loại bệnh về mắt, như tôi đã kể ở trên, tôi phải đeo hai cặp kính luân phiên, một cho nhìn xa, một cho nhìn gần. Tôi phải phụ thuộc vào kính trong 40 năm.

Năm 80 tuổi, một ngày kia khi tôi đang đạp xe đạp trong mưa thì đột nhiên mắt kính bị rơi vào một vũng bùn. Đó là lúc mà tôi ngạc nhiên phát hiện rằng mình có thể nhìn rõ ràng hơn mà không cần kính, và tôi có thể đọc mà không cần kính. Tôi thật lòng cảm tạ Sư phụ.

Trước khi đắc Pháp, tôi từng bị bệnh tim. Bác sỹ khuyên tôi không nên tự ý ra ngoài vì cần có người để mắt đến tôi. Bây giờ tôi có thể lái xe máy nhanh như những người trẻ.

Mọi người đều đánh giá rằng bề ngoài hay hành vi của tôi trông không giống người hơn 80 tuổi, và, dù là tôi đã 82, tôi không cảm thấy mình lớn tuổi như vậy.

Tôi hoàn toàn cảm nhận được rằng Sư phụ từ bi của chúng ta đã cho vợ chồng tôi sống khỏe mạnh trong 17 năm và còn tiếp nữa. Mỗi khi nghĩ về điều này, nước mắt của tôi tuôn rơi và tôi nghẹn ngào.

Trong 17 năm này, mỗi khi ngày 13 tháng 05 đến, vợ chồng tôi đều tỏ lòng tôn kính đến Sư phụ với mặt đẫm nước mắt.

Ngày 13 tháng 05 năm 2014 đang đến. Chúng tôi chỉ có thể cố gắng trả ơn cứu độ sâu nặng của Sư phụ bằng một hành động thống nhất: toàn bộ gia đình tôi quỳ trước ảnh của Sư phụ để thể hiện lòng biết ơn và tôn kính sâu sắc. Xin cảm tạ Sư phụ!

3. Chồng hồ sơ y tế chứng minh khả năng chữa bệnh của Đại Pháp

Khi vợ chồng tôi bị những căn bệnh mãn tính, chúng tôi có hồ sơ y tế bệnh nhân ngoại trú và nội trú của các bệnh viện chính, cộng thêm báo cáo hội chẩn và báo cáo chẩn đoán từ các bác sỹ uy tín. Chúng tôi cũng có một chồng toàn hồ sơ lựa chọn phương pháp điều trị và báo cáo chữa trị.

Chúng tôi là viên chức hưu trí có hóa đơn y tế được chính phủ chi trả. Tuy nhiên, chúng tôi phải trả tiền trước và sau đó được trả một phần. Vì bị nhiều bệnh nên chi phí của chúng tôi rất cao và khoản nợ y tế cao, nhưng tình trạng của chúng tôi vẫn như cũ hoặc là tệ hơn.

Một lần, đơn vị lãnh đạo thấy sự khó khăn của tôi nên ông ấy đã viết một báo cáo đặc biệt trình lên chính quyền về việc giải quyết những hóa đơn y tế của tôi. Mặc dù báo cáo không có tác dụng gì, nó vẫn là một bằng chứng về trình trạng thể chất khốn khổ của tôi 17 năm trước, trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Vào lúc mà những căn bệnh mãn tính gần như đẩy tôi xuống mồ, Sư phụ từ bi đã cứu vớt tôi. Tôi từ một người tuyệt vọng phải dùng thuốc mỗi ngày và nhập viện mỗi năm đã trở thành một người vui vẻ không cần dùng thuốc hay đi khám bác sỹ.

Sức khỏe tuyệt vời của vợ chồng tôi là bằng chứng chứng minh rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Pháp Luân Đại Pháp cứu độ con người.

Vào Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới thiêng liêng nhất này, vợ chồng tôi xin mượn một góc nhỏ của Minh Huệ Net để gửi lời chúc chân thành đến Sư phụ Lý Hồng Chí và hô to với thế giới: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/25/师父给我新生-一摞档案可以见证-292332.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/17/1680.html

Đăng ngày 02-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share