Bài viết của Yu Xing từ thị xã Wei, Trương Gia Khẩu, tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ  24-09-2013] Bố mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công khi tôi còn nhỏ. Tôi đã học các bài giảng của Sư phụ và luyện công cùng bố mẹ, nhưng bị cuốn theo xã hội người thường khi tôi lớn lên. Tôi dừng tu luyện vào tháng 7 năm 1999 khi cuộc đàn áp của chế độ cộng sản Trung quốc đối với pháp môn tu luyện bắt đầu. Tuy nhiên, tôi đã không quên những nguyên lý chỉ đạo của Pháp Luân Công: Chân – Thiện – Nhẫn.

Mặc dù tôi không còn tu luyện Pháp Luân Công, Sư phụ đã cứu sống con trai tôi trước khi cháu tròn 01 tuổi.

Mẹ tôi, em trai tôi, con trai nhỏ của tôi và tôi tới nhà bác tôi thì chúng tôi gặp người anh trai thứ ba của tôi vào ngày 05 tháng 9 năm 2012. Anh đề nghị chở chúng tôi đi bằng xe ô tô của mình. Khi chúng tôi tới nơi, tôi thấy dì tôi qua cửa kính xe ô tô. Tôi đã không để ý bước chân mình và đột ngột rơi xuống một hố nước bẩn.

Mọi thứ trở nên tối đen. Con trai tôi và tôi nhanh chóng bị chìm khi chúng tôi rơi xuống hố nước. Tôi thấy khó thở và cảm thấy như mình sắp chết. Tôi bắt đầu hoảng sợ. Đột nhiên tôi nhớ tới Sư phụ. Tôi bắt đầu la lên: “Sư phụ! Xin hãy cứu con, Sư phụ!” Tôi không nghe thấy tiếng mình nhưng bắt đầu tìm kiếm con trai tôi. Làm thế nào mà con tôi có thể sống sót sau cú ngã và ngập trong nước lạnh?

Trong khi tôi đang kêu gọi Sư phụ xin cứu giúp, tôi cảm thấy bản thân mình nổi trên mặt nước và có thể thở được. Tôi cũng nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của con trai tôi và cảm thấy bớt lo lắng vì biết rằng cháu vẫn còn sống. Sau đó tôi nhìn thấy ánh sáng. Đó là khi tôi nhận ra rằng tôi đã rơi vào một hố nước cùng con trai mình trong tay. Tôi thấy có những chỗ trên các bức tường để bước lên, nhưng tôi không biết chúng đến từ đâu hay tôi đã làm thế nào để tìm thấy chúng. Tôi biết chính là Sư phụ đã cứu mẹ con tôi. Mọi người nhìn thấy chúng tôi và tìm dây để kéo mẹ con tôi lên.

Sau đó tôi được biết rằng có một hố nước lộ thiên và tôi đã rơi vào đó. Ngay sau khi gia đình tôi kéo mẹ con tôi ra khỏi hố nước, đất xung quanh đó đã sụt xuống và mọi người nhìn thấy cảnh đó đều khiếp sợ.

Có bùn bẩn và cát trong mắt, mồm và mũi con trai tôi và cháu khóc yếu ớt. Mặt cháu vàng bệch và môi tím tái. Tôi liên tục gọi tên cháu vì tôi sợ cháu bị giảm thân nhiệt. Mẹ tôi và tôi cùng cầu khẩn Sư phụ giúp đỡ. Sau đó đột nhiên cháu ho khạc ra một thứ chất lỏng cùng đờm và bắt đầu khóc to. Chúng tôi biết rằng cháu đã ổn. Mọi người xung quanh đã được chứng kiến điều kỳ diệu xảy ra sau khi mẹ tôi và tôi kêu gọi sự giúp đỡ từ người sáng lập Pháp Luân Công!

Không từ ngữ nào có thể diễn tả lòng biết ơn to lớn của tôi đối với Sư phụ!

Tôi quyết định chia sẻ câu chuyện này để mọi người ở Trung Quốc sẽ biết Pháp Luân Công không phải là những gì mà chiến dịch tuyên truyền của Đảng cộng sản Trung Quốc từng rêu rao. Mọi người có quyền được biết sự thật về Pháp Luân Công.

Tôi muốn nhân cơ hội này để chúc Sư phụ một dịp lễ Trung Thu vui vẻ!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/16/命悬一念-井中生还-279570.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/3/142507.html

Đăng ngày 17-10-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share