[MINH HUỆ 01-03-2013] Tôi sinh ra trong một ngôi làng nhỏ ở miền Đông Bắc Trung Quốc. Tôi chỉ là một người nông dân thông thường, cũng chỉ là một trong số hàng 100 triệu nông dân ở Trung Quốc. Nhưng cũng không phải là bình thường bởi vì vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi cũng tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Trong 14 năm qua, mặc dù Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Đại Pháp, tôi vẫn giữ vững suy nghĩ thuần chính. Tôi vẫn duy hộ Đại Pháp, ủng hộ Đại Pháp, và ủng hộ vợ tu luyên Đại Pháp. Tôi luôn giúp cô ấy phát các tài liệu giảng chân tướng và nói với mọi người sự thật về Đại Pháp. Và cũng nhờ vợ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cuộc sống của chúng tôi ngày một trở nên tốt hơn ngay cả khi chúng tôi xuất thân là những người nông dân bình thường. Chúng tôi đã được trải nghiệm nhiều điều thần kỳ.

Tôi chỉ muốn kể lại một điều thần kỳ mà tôi đã trải qua năm ngoái. Tôi vô cùng cảm tạ Đại Pháp và hồng ân của Sư phụ!

Hơn 20 năm trước, tôi đã bị một tai nạn khiến mắt cá chân của tôi bị nứt. Vì không có tiền và phải lao động chân tay nhiều, nên tôi đã không thể có được thời gian nghỉ dưỡng như lời dặn của bác sĩ. Vào mùa xuân năm 2012, mắt cá chân của tôi thực sự đã bắt đầu bị tổn thương. Tôi đã đến một vài bệnh viện. Tất cả các bác sĩ đều nói với tôi rằng chân tôi đã bị hoại tử ở xương mắt cá và không còn có thể chữa trị được.

Tôi có khả năng chịu đau rất tốt, nhưng cái đau từ trong xương là khác biệt với cái đau từ một vết thương trên da thịt. Nó thật dữ dội và liên tục. Mỗi lúc nó trở nên tồi tệ, áo sơ mi và quần của tôi đều ướt đẫm mồ hôi vì đau. Đôi môi của tôi bầm tím và nứt nẻ vì những cơn đau và sốt cao. Tôi không thể chịu đựng được mỗi khi đặt chân xuống sàn nhà. Hàng ngày tôi phải trải qua sự đau đớn không thể chịu nổi.

Gia đình chúng tôi có hơn 100 mẫu (xấp xỉ 40 ha) đất nông nghiệp. Vợ tôi đã phải rất bận rộn để lo cho công việc đồng áng và chăm sóc tôi cùng một lúc. Cô ấy đã bị sút cân đi rất nhiều. Dù rất áy náy và lo cho cô ấy, nhưng tôi không có khả năng làm được bất cứ điều gì cả.

Một đêm tôi đã không thể ngủ được bởi cơn đau. Vì sốt cao, tôi đã ở trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh. Tôi không thể ngừng rên rỉ vì đau đớn. Vợ tôi đã nói với tôi: “Anh có thể thiện giải với các món nợ nghiệp này. Những chủng nghiệp lực này chúng là các linh thể. Anh có thể nói với chúng để chúng có thể đợi anh trong trường không gian của anh. Khi anh viên mãn, anh có thể thiện giải được với chúng.”

Trong trạng thái mơ mơ tỉnh tỉnh của mình, tôi đã nói chuyện với căn bệnh của tôi như thể đó là một sinh vật sống có thể trò chuyện. Tôi đã nói: “Tại sao không đợi tôi ở trong trường không gian của tôi. Nếu tôi viên mãn, tôi sẽ thiện giải với bạn.” Điều kỳ lạ đã xảy ra, cơn đau đã dứt và cơ thể của tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn, thậm chí ngay cả ý thức tôi cũng khá tỉnh táo hơn.

Nhưng thật không may, điều đó đã không kéo dài được lâu. Chỉ mười đến hai mươi phút sau, mắt cá chân của tôi bắt đầu đau trở lại, và thậm chí còn tồi tệ hơn trước. Tâm trí tôi cũng mơ hồ trở lại, tôi cảm thấy căn bệnh của tôi, như một sinh vật sống, đã trở lại với tất cả các những mối quan hệ [hận thù] của nó với tôi. Nó nói: “Tôi chẳng tìm thấy nơi mà anh nói đâu cả, vì vậy tôi mang tất cả trở lại đây.” Tôi đã phải chịu đựng một đêm thống khổ vô vọng.

Sáng hôm sau, vợ tôi đã giúp tôi lau rửa vệ sinh, sau bữa sáng, cô ấy đi ra đồng để làm việc. Tôi đã phải chịu đựng những cơn đau và âm thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi cầm quyển Chuyển Pháp Luân mà vợ tôi đã để lại cho tôi lên đọc.

Thật là ngạc nhiên, khi không để ý đến những tạp niệm và chuyên tâm đọc sách, tôi không còn cảm thấy đau nữa. Trong quá khứ, tôi đã biết rằng Đại Pháp có thể giúp nhân tâm hướng thiện, trở thành một người tốt và có được một cơ thể khỏe mạnh. Tôi cũng nghe nói rằng nhiều căn bệnh nan y đã được chữa khỏi thông qua tu luyện Pháp Luân Công. Tôi mới chỉ đơn thuần là tin vào nó.

Một đêm, sau chỉ có hai hay ba ngày đọc cuốn sách của Đại Pháp, tôi đã có một giấc mơ thật sinh động, tôi là một cỗ máy, nhưng là một cỗ máy có tư tưởng. Tôi có bánh răng ở khắp mọi nơi trong cơ thể của mình. Một chiếc bánh răng đã bị hỏng, vì thế các bánh răng khác đã gặp khó khăn khi chuyển động qua nó, và tôi đã cảm thấy đau đớn không thể chịu nổi khi điều đó xảy ra.

Có một người có thể sửa chữa những chiếc máy. Tôi không biết liệu đó có phải là Sư phụ không, nhưng ông [người sửa chiếc máy] đã thay chiếc bánh răng hỏng bằng một cái mới cho tôi. Ông ấy đã lặng lẽ hỏi tôi: “Ta đã ban cho con một cái bánh răng mới, con có còn đau nữa không?” Tôi vô tình di chuyển chân của tôi và tỉnh giấc. Mắt cá chân của tôi đã không còn đau đớn như trước nữa! Nước mắt tôi bắt đầu chảy ra.

Tôi thực sự đã trải nghiệm được sự tồn tại và sự thần kỳ của Đại Pháp. Tôi đã đọc sách Đại Pháp một cách vững vàng, và lặng lẽ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Trong khoảng 10 ngày, tôi đã có thể đi được mà không cần dùng bất kỳ viên thuốc giảm đau nào, mặc dù các bác sĩ ở một số bệnh viện đã nói với tôi rằng chân tôi đã không thể chữa trị được nữa.

Một tháng sau tôi đã có thể lái xe. Hai tháng sau đó tôi hoàn toàn giống như một người bình thường. Tôi rất cảm tạ lòng từ bi và sự bảo hộ của Sư phụ. Tôi rất tự hào về những người đang tu luyện Đại Pháp, tôi vui mừng cho những người đã minh bạch chân tướng về Đại Pháp, tôi cũng cảm thấy tiếc cho những ai không biết được chân tướng [của Đại Pháp] và vẫn tham gia vào cuộc bức hại. Hàng nghìn năm luân hồi và chờ đợi, giờ đây chúng ta đang tự lựa chọn vị trí cho chúng ta. Mọi người đều có quyền lựa chọn. Khi bạn bước lầm lối, vẫn còn thời gian để có thể quay lại. Nhưng nếu bạn biết đó là sai, mà vẫn còn tiếp tục tiến bước, bạn sẽ bước trên một vách đá và Trời sẽ không hề chiếu cố bạn đâu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/3/1/我因妻子修大法而得福报-270501.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/21/141148.html

Đăng ngày 10-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share