Bài viết của Văn Dĩ Minh

[MINH HUỆ 01-09-2025]

(Tiếp theo Phần 1)

Trong các phim ảnh, truyền hình phát ở Trung Quốc đại lục, thì “Phim cung đấu” của cung đình triều Thanh đã từng trở thành bộ phim nóng được mọi người yêu thích một thời, các phim như “Chân Hoàn truyện”, “Diên Hi công lược” v.v., thậm chí còn nóng ở Đông Nam Á, Đài Loan, Nhật Bản. Ấn tượng được mặc định của mọi người trong những hình ảnh ấy là: Trong cung đình triều Thanh đầy rẫy những cuộc đấu tranh quyền lực tanh máu, trong cung đình ẩn chứa đủ các loại đấu đá.

Trong cung đình có tranh đấu không? Khẳng định là có. Từ xưa đến nay, đều là thiện ác cùng tồn tại, trung thần gian thần cùng tồn tại, thậm chí ở một thời kỳ nào đó, mặt ác còn chiếm chủ đạo, che lấp mặt trời, không phân biệt được trắng đen, đó đều là có khả năng. Nhưng, người cổ đại Trung Quốc tin rằng, Trời đang làm chủ hết thảy, “người đang làm, Trời đang nhìn”, những sự việc rời xa “Đạo Trời” sẽ không thể tồn tại lâu được. Hạ Kiệt mê đắm Muội Hỉ nên mất nước, Thương Trụ bị Đát Kỷ mê hoặc, nên phải tự thiêu ở Lộc Đài.

Trong Đạo lớn lễ Trời, Kính Trời, cung đình cũng sắp xếp có trật tự. Thông thường, chức trách của hoàng hậu chính là giữ gìn hình tượng phụ nữ truyền thống đạo đức, thiện lương, hiền thục, và đóng vai trò quan trọng trong đại lễ tế Trời, và phải chủ trì lễ nuôi tằm, lễ trồng dâu vào mùa xuân hàng năm.

Nuôi tằm, lấy từ ý trai cày ruộng, gái nuôi tằm, làm nổi bật chức trách của phụ nữ trong nền văn minh nông nghiệp. Hoàng hậu phải làm người chủ tế lễ. Ở hậu cung, hoàng hậu phải làm tấm gương hiền lương, là mẫu nghi thiên hạ. Hoàng hậu Hiếu Trang của Thanh Thái Tông, Hoàng hậu Tiêu Xước của Liêu Cảnh Tông, Hoàng hậu Đậu Y Phòng của Hán Văn Đế, Hoàng hậu Lưu Thị của Tống Chân Tông, Hoàng hậu Âm Lệ Hoa của Hán Quang Vũ Đế, Hoàng hậu Trưởng Tôn Thị của Đường Thái Đông, Hoàng hậu Mã Tú Anh của Minh Thái Tổ v.v., đều là những hoàng hậu hiền đức nổi tiếng trong lịch sử.

Nhà Thanh lấy chữ Hiếu để trị vì thiên hạ, hoàng hậu giống như cô con dâu trong gia đình kiểu xưa, chồng hàng ngày bận rộn bên ngoài, nhiệm vụ trông coi chăm sóc cha mẹ già tự nhiên sẽ do hoàng hậu đảm nhiệm. Lúc bình thường, hàng ngày hoàng hậu đều phải dẫn các cung phi đến vấn an thái hậu, gọi là sớm tối hỏi han, ít nhất là một ngày hai lần. Như thời Càn Long, Thái hậu Sùng Khánh hàng ngày đều đến Viên Minh Viên du lãm, đều ở trong Trường Xuân Tiên Quán của Hoàng hậu Hiếu Hiền. Hoàng hậu nhất định phải làm tấm gương thờ mẹ hiếu thảo nhất.

Trong những phim ảnh cung đấu chiếu ở Trung Quốc Đại lục, sự “hận thù” trong hậu cung tràn đầy màn ảnh, mỗi một tập phim, mỗi một cảnh quay, đều đầy rẫy hận thù. Nhân vật trong phim đều dựa vào hận thù, và những thủ đoạn xấu xa nhất để lừa lọc và tranh đoạt ngôi hoàng hậu, và cuối cùng giành thắng lợi.

Trong các phim cung đấu, cung phi cao cấp xử tử cung phi cấp thấp. Trên thực tế, ngoài hoàng đế ra, thì bất kỳ người nào cũng không thể tùy ý đánh chửi họ được. Cho dù là cung nữ, phi tần, thì cũng không thể tùy tiện trừng phạt.

“Thanh sử cao” đã ghi chép một sự kiện như sau. Khi 60 tuổi, Càn Long từng sủng ái Đôn Phi trẻ, và rất yêu thương Hoàng Thập Nữ mà bà sinh ra. Công chúa Hoàng Thập Nữ này sau này được phong làm Công chúa Cố Luân Hòa Hiếu, được gả cho con trai của sủng thần Hòa Thân. Đôn Phi cậy mình được Càn Long sủng ái, đã đánh chết một cung nữ. Sau khi biết chuyện, Càn Long nổi giận lôi đình, viết một chỉ dụ hơn 1.000 chữ để xử lý việc này. Chỉ dụ có viết rằng: “Xưa nay chưa từng có chuyện cung phi đánh chết cung nữ. Ngày nay Đôn Phi gây án này, nếu không xử lý nặng, thì không công bằng và xác đáng cả về tình và về pháp luật”. Có thể thấy, trong hậu cung triều Thanh, đánh chết cung nữ là việc cực kỳ hiếm thấy. Trong chỉ dụ, Càn Long đã thuật rằng, cho dù bản thân bị cung nữ, thái giám làm cho tức giận, thì chẳng qua cũng chỉ đánh 20 gậy trách phạt, tối đa thì cũng không được quá 40 gậy”. Càn Long cho rằng, tội lỗi của Đôn Phi nghiêm trọng, cho dù phế truất danh hiệu thì cũng không quá đáng. Nhưng niệm tình Đôn Phi sinh ra công chúa, do đó xử nhẹ hơn, giáng làm cung tần. Các thái giám khác liên quan đến vụ án đều bị cách chức, phạt khấu trừ lương bổng hai năm. Ngoài ra, còn cấp cho gia đình cung nữ 100 lạng bạc làm bồi thường dân sự. Lịch sử chân thực là, ở hậu cung triều Thanh, mạng của cung nữ cũng là mạng, mạng người liên quan đến Trời.

Phim cung đình triều Thanh còn có tình tiết phi tần ngoại tình, đây là điều càng hoang đường hơn nữa. Phim truyền hình “Chân Hoàn truyện” có tình tiết thái y lợi dụng lúc rảnh rỗi tư thông với phi tần. Trên thực tế, loại tình huống này cũng tuyệt đối không có khả năng xảy ra. Theo chế độ khám chữa bệnh của Thái y viện triều Thanh, khi đến hậu cung khám chữa bệnh, thì ít nhất phải có hai thái giám đi cùng, hơn nữa còn có thái giám của Ngự dược phòng dẫn đầu. Dưới con mắt của nhiều người như vậy, hoàn toàn không có cơ hội bất chính. Khi bắt mạch, thái y và phi tần cũng không được phép tiếp xúc tay, thân thể. Trong dân gian có truyền thuyết thái y bắt mạch bằng sợi tơ, nhưng tình huống thực tế không cực đoan như thế. Để tránh hiềm nghi, thái y sẽ đặt một chiếc khăn mùi xoa lên cổ tay phi tần, và bắt mạch cách cái khăn mùi xoa đó. Ngoài ra, hai vị thái y còn thay nhau bắt mạch, để ngăn ngừa sai lầm hoặc gian dối.

Có dân mạng tổng kết cách thức tương tự nhau trong các “phim cung đấu” rằng: “Luôn có một sủng phi ngang ngược, luôn có một cung phi trông có vẻ đơn giản thuần khiết, nhưng thực tế là mưu mô sâu xa, luôn có một thị nữ phản bội chủ, luôn có một thái giám trợ giúp nhân vật nữ chính lúc nguy hiểm…”

Rất nhiều dân mạng có chút hiểu biết về văn hóa truyền thống chân chính đã bày tỏ rằng: “Những phim cung đấu này bóp méo lịch sử, xem sẽ khiến đầu óc của con người không còn bình thường nữa”.

Trung Cộng dùng những tình tiết không tồn tại, lấy “hung ác, kiêu ngạo, sa hoa, tranh đấu”, thay thế cho “ôn nhu, lương thiện, cung kính, tiết kiệm, khiêm nhường”, khiến mọi người cho rằng người xưa đều sống như thế này. Trong các sách giáo khoa trung học tiểu học ở Trung Quốc đại lục, rất hiếm khi giới thiệu một cách chỉnh thế và khái quát văn hóa Trung Hoa cổ đại, mà chỉ khoa trương tuyên dương lịch sử cận đại, khiến người ta từ nhỏ đã tiếp thu cách mạng Mác-Lê, và những thứ hiện đại của phương Tây. Đủ các loại trào lưu, khiến người Trung Quốc càng ngày càng rời xa văn hóa truyền thống và truyền thống đạo đức.

Nền văn minh Trung Hoa 5.000 năm, lễ nhạc trước tiên, tu tâm dưỡng đức, cuối cùng đạt đến cảnh giới phản bổn quy chân. Khi truyền thống tốt đẹp, văn hóa ưu nhã lại lần nữa đến với mảnh đất Trung Hoa, thì mọi người nhất định đừng bỏ lỡ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/1/498734.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/9/229753.html