Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-06-2012] Tôi đã rất may mắn được đắc Pháp vào ngày 09 tháng 01 năm 1996. Trước khi tôi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị nhiều bệnh tật khác nhau. Tôi bị đau đầu trong 23 năm, nó bắt đầu không lâu sau khi tôi sinh con. Mỗi ngày tôi đều cảm thấy như có gió thổi trong đầu. Tôi đã vô cùng khổ sở. Tôi đã tới gặp nhiều bác sĩ và đã dùng vô số thuốc men, nhưng tình trạng của tôi không bao giờ được cải thiện. Tôi đội mũ có nhiều lớp, thậm chí trong suốt cả mùa hè chứ không chỉ có mùa đông. Đầu của tôi bị che kín suốt cả bốn mùa, vì vậy những người trên phố không bao giờ nhìn thấy khuôn mặt tôi.

Vào ngày đầu tiên mà tôi xem các bài giảng của Sư Phụ, tôi nghe Sư Phụ nói rằng khổ nạn của một người là kết quả của việc làm sai trái của người đó trong quá khứ. Tôi đã kiên định tuân theo lời dạy của Sư Phụ, không đánh lại khi bị đánh hoặc bị xúc phạm và nghĩ cho người khác trong mọi tình huống. Một phép lạ đã xảy ra vào ngày hôm sau: tôi bỏ khăn quấn đầu mà tôi đã đội trong hơn 20 năm ra. Kể từ đó, tôi không cần phải đội mũ nữa, ngay cả trong thời tiết mùa đông lạnh giá nhất. Cơ thể của tôi cũng cảm thấy nhẹ nhàng. Tôi không hề mệt mỏi cho dù tôi có làm bao nhiêu việc. Mọi người đã thấy những thay đổi của tôi ngay sau khi tôi xem xong tất cả đĩa video các bài giảng của Sư Phụ trong năm ngày.

Tính khí của chồng tôi rất xấu. Ngay sau khi tôi sinh con, anh ấy đập tan tành mọi thứ ở nhà. Vào ngày thứ năm sau khi sinh con, anh ấy muốn ly dị. Tôi đã rất tức giận, và chúng tôi cãi nhau rất to. Chúng tôi cãi nhau mỗi ngày, và dường như chúng tôi không bao giờ ngừng mâu thuẫn. Sau khi tôi đắc Pháp, tôi thực hiện những gì Sư Phụ đã dạy: tôi thực sự không đánh trả lại khi bị đánh hoặc bị xúc phạm. Một buổi sáng, chồng tôi đi đổ bô nước tiểu, sau đó mang nó tới chỗ gần cái chảo nấu ăn, và nói rằng anh ấy sẽ rửa nó ở đó. Tôi nói, “Anh rửa nó ngoài sân đi. Nước bẩn có thể bắn vào chảo.” Lập tức anh ấy đổ nước vào bô để bắn lên khắp người tôi mà không nói một lời. Nước bắn tung tóe lên mặt và người tôi, nhưng tôi không phản ứng lại. Tôi nghĩ rằng tôi nên làm theo lời dạy của Sư Phụ. Kể từ đó, tôi không bao giờ cãi nhau với anh ấy lần nào nữa.

Những điều tương tự đã xảy ra nhiều lần, nhưng tôi không bao giờ phàn nàn. Chồng tôi dần dần cảm động trước hành xử của tôi và trở nên rất ủng hộ việc tập luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi. Anh ấy thường tắt tiếng tivi để cho tôi một môi trường tập luyện yên tĩnh. Khi tôi bị bức hại và các viên chức từ Phòng An ninh nội địa và Phòng 610 lục soát nhà chúng tôi, anh ấy đã che các sách Đại Pháp của tôi và bảo vệ chúng khỏi bị tịch thu. Bởi vì những việc làm tốt này, bệnh vẩy nến của anh ấy đã biến mất mà không cần điều trị y tế. Bằng thiên mục của tôi, tôi thấy Sư Phụ đã lấy xuống rất nhiều máu mủ, và các mảnh bẩn thỉu từ cơ thể của anh ấy.

Khi Đại Pháp truyền rộng, càng ngày càng nhiều người đắc Pháp. Tại địa phương tôi lúc đầu chỉ có năm học viên, nhưng khi Đại Pháp được truyền từ người sang người, từ tâm tới tâm, thì số lượng học viên trong thị trấn chúng tôi đã lên tới vài trăm người và liên tục tăng lên. Chúng tôi không thể đếm được nữa bởi vì chúng tôi không ghi danh. Mọi người đến và đi tự do. Có rất nhiều người tốt làm việc tốt. Điều này xảy ra liên tục và không thể tính đếm.

Trong khi chúng tôi đang tận hưởng niềm hạnh phúc về sức khỏe và sự thức tỉnh của lương tâm, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 07 năm 1999. Đàn áp mạnh mẽ đã nổ ra trên toàn Trung Quốc. Tôi bị buộc phải trốn khỏi nhà để tránh bị bắt. Sau đó tôi được một cặp vợ chồng cao tuổi thuê làm người giúp việc gia đình.

Cho dù tôi ở đâu, tôi đều nhớ lời dạy của Sư Phụ là phải nghĩ cho người khác trước và làm một người tốt. Người vợ ở gia đình đó bị bệnh thận nặng. Bà ấy rất yếu và không thể làm bất cứ công việc nhà nào. Ngày hôm sau khi tôi được thuê, trong khi tôi đang giặt một đống lớn quần áo bẩn, tôi thấy một cuộn tiền trong túi. Tôi không đếm nó mà chỉ đơn giản là mang trả lại cho người vợ. Bà ấy cảm động và nói, “Chị là một người thực sự tốt.” Tôi nói với bà ấy rằng Sư Phụ đã dạy tôi không muốn tiền của người khác. Tôi cũng kể với bà ấy về sự cải biến sức khỏe của tôi sau khi bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, bà ấy đã học các bài công pháp từ tôi.

Ngày thứ bảy sau khi tôi tới, người vợ đã lên Bắc Kinh để kiểm tra y tế. Bà ấy nói tôi trông nom mọi thứ ở trong nhà. Tôi đề nghị để tiền chi phí hàng ngày cho cô con dâu của bà ấy giữ, nhưng bà nói rằng bà hoàn toàn tin tưởng tôi. Bà ấy bảo tôi chỉ cần lau sạch dầu mỡ trên bình gas trong thời gian bà vắng mặt. Bởi vì người vợ bị bệnh quanh năm, mỗi góc của ngôi nhà đều bị bụi bẩn rất dày bao phủ. Tôi lau sạch tất cả các góc của nhà bếp, phòng ngủ và phòng khách, và giặt hết tất cả ga gối giường đệm của bà vốn không được giặt giũ trong nhiều năm. Khi quay về, bà ấy đã rất ngạc nhiên và vui mừng, “Ngôi nhà của tôi đã không được sáng sủa và sạch sẽ trong nhiều năm rồi!”

Khi người vợ học Pháp Luân Đại Pháp, thiên mục của tôi nhìn thấy Sư Phụ ban cho bà ấy một Pháp Luân. Trên đường trở về từ Bắc Kinh sau cuộc kiểm tra sức khỏe tiếp theo, bà ấy cảm thấy như có ai đó xoa bóp chân của mình, và bà ấy thấy rất thoải mái. Sau đó, trong bữa ăn tối, người con trai của bà nói, “Mẹ ơi, kết quả khám bệnh của mẹ đã về rồi. Họ nói rằng mẹ là một phép lạ y học! Làm sao mẹ có thể khỏi bệnh trong một thời gian ngắn như vậy sau bao nhiêu năm bị bệnh thận?” Chúng tôi biết rằng đó là kết quả của việc tập luyện Pháp Luân Đại Pháp của bà. Sức khỏe của bà đã được khôi phục nhanh chóng, và bà ấy một lần nữa lại có thể làm việc nhà.

Lúc đầu, tôi ăn thức ăn thừa trong nhà bếp sau khi gia đình ăn xong. Sau này, họ nài nỉ tôi ăn cùng với họ. Sau đó, gia đình người con trai cả và gia đình người con trai thứ hai tới ăn cùng với chúng tôi. Tôi nấu nướng, giặt là và làm việc nhà cho họ mỗi ngày. Tôi hầu như không nghỉ ngơi. Cả gia đình đều biết được rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và họ rất ủng hộ việc tu luyện của tôi. Người vợ của anh con trai cả cũng đã học các bài công pháp tác và học Pháp cùng với tôi.

Đây là trải nghiệm của tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hy vọng rằng những người không biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp không đưa ra các giả định sai lầm, thay vào đó nhìn xem các học viên đang duy trì đạo đức con người như thế nào bằng cách tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, trái ngược với ý thức hệ vô thần của chế độ cộng sản, phá hoại đạo đức và lương tâm của con người. Tại thời điểm nguy hiểm hay thiên tai, sự lựa chọn giữa bị đào thải hay trở về với sự lương thiện nằm ở một niệm của các bạn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/9/【征稿选登】一段帮佣经历-257391.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/23/134088.html
Đăng ngày 30-07-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share