Bài viết của học viên Chính Tâm từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-05-2012] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công trong mười năm năm. Trong xã hội tham nhũng và vật chất này, Pháp Luân Đại Pháp là một miền đất tịnh độ. Những nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp là những tiêu chuẩn tôi chiểu theo trong hành xử và đã thay đổi quan điểm sống của tôi. Tôi chiểu theo đúng những tiêu chuẩn của Pháp Luân Công trong công việc, chứng thực Pháp, và cứu độ chúng sinh. Nhờ những nỗ lực của tôi, một công ty nhà nước sắp bị phá sản đã trở lại hoạt động bình thường. Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ.
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996. Tôi làm việc tại một công ty nhà nước, và được chỉ định làm giám đốc vào năm 1982. [Sau đó], tôi được chỉ định làm tổng giám đốc. Tôi rất nhiệt tình với công việc của mình, và đã nhận nhiều phần thưởng từ nhiều cấp chính quyền, thậm chí trở nên nổi tiếng tại địa phương. Tuy nhiên, tôi làm việc suốt ngày đêm, và luôn luôn cảm thấy mệt mỏi. Ham muốn danh tiếng và sự phù hoa của tôi tăng lên, và kết quả là tôi bị nhiều bệnh tật. Lo lắng về sức khoẻ của tôi, bạn bè và đồng nghiệp của tôi giúp tôi tìm cách chữa trị khắp mọi nơi. Tuy nhiên, sức khoẻ của tôi vẫn không tốt hơn. Nhiều lần tôi đã đệ đơn từ chức. Ngay lúc đó, một người bạn của tôi cho tôi mượn quyển Chuyển Pháp Luân. Lần đầu tiên mở quyển sách, tôi thấy hình của Sư phụ. Khi tôi đọc trang đầu tiên, tôi cảm thấy từng chữ đánh mạnh vào trí não tôi. Phần Thần của tôi hiểu rằng cuối cùng tôi đã gặp được Phật Pháp. Nước mắt chảy dài, tôi nâng quyển sách lên trên đầu và nói từ tận đáy lòng,“Cuối cùng con cũng tìm được Ngài!” Sau khi nghe điều này, bạn tôi nói với tôi,“Bạn thật sự có duyên với Đại Pháp.” Điều này xảy ra đúng vào dịp Tết Nguyên đán. Sau khi đọc xong quyển sách, tôi biết rằng cuối cùng mình đã gặp được Đại Pháp.
Quan điểm sống của tôi đã thay đổi rất nhiều vì tôi đã học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp. Qua việc học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và luyện những bộ công pháp, tâm tính của tôi được nâng cao và cơ thể của tôi cũng được khoẻ hơn. Tôi xem hết các đĩa chín bài giảng của Sư phụ và hàng ngày luyện các bộ công pháp. Một tuần sau, tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng, và không còn bị khó chịu. Một tháng sau, tất cả các bệnh tật của tôi đều biến mất, kể cả những vết sưng trong thận, sạn trong tuyến mật, sưng các mô chung quanh vùng đốt sống ở cổ, cảm giác mọi vật chung quanh quay vòng, đau nhức lưng, và chân biến dạng. Trong khi đó, thái độ của tôi đối với công việc cũng thay đổi. Nhiều công nhân khen ngợi “Giám đốc khác hơn trước nhiều. Ông ấy nói cũng khác. Trước đây, ông luôn luôn bị bệnh và cần phải trị bệnh. Bây giờ, ông ấy khỏe hơn nhiều. Giống như ông ấy đã thành một người khác.”Những thay đổi của tôi đã có ảnh hưởng rất lớn tại nhà máy của tôi và xã hội, vì tất cả họ đều biết rằng tôi đã được hưởng lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công. Mọi người đều ủng hộ sự tu luyện của tôi và bày tỏ sự ước muốn học pháp môn tu luyện này. Sự mầu nhiệm của Đại Pháp đã triển hiện qua chính tôi. Tôi không lời nào có thể bày tỏ lòng thành kính và biết ơn của tôi đối với Sư phụ.
Sư phụ đã giảng cho chúng ta,
“Đặc tính căn bản nhất trong vũ trụ này là Chân – Thiện – Nhẫn, Nó chính là thể hiện tối cao của Phật Pháp, Nó chính là Phật Pháp tối căn bản.” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi chỉ có một niệm – theo đúng những nguyên lý “Chân – Thiện – Nhẫn,” hướng bản thân mình theo Sư phụ và Pháp, dùng nơi làm việc của mình làm môi trường tu luyện, và đối chiếu từng niệm, từng hành theo đúng tiêu chuẩn của Pháp. Bất cứ khi nào có xung đột xảy ra tại nơi làm việc, tôi hướng nội mà tìm và đặt người khác lên trước. Tôi thường tự nhắc mình phải từ bi, nhẫn nại, và kiên nhẫn với các đồng nghiệp của mình.
Vào năm 1998, chúng tôi xây một toà nhà 300 m2 dành cho sản xuất và để ở. Toà nhà được xây thô. Giá của mỗi mét vuông là 600 nhân dân tệ (NDT = 95 đô la Mỹ), đó là giá thấp nhất trên thị trường, nhưng chất lượng xây dựng của chúng tôi là cao nhất. Họ vài lần muốn đưa tôi tiền để cảm ơn, nhưng tôi từ chối. Sau đó, họ muốn tặng tôi một căn nhà và tôi cũng từ chối. Tôi nói với họ, “Tôi tu luyện Pháp Luân Công. Sư phụ chúng tôi yêu cầu chúng tôi nghĩ đến người khác trước và không ích kỷ.” Tất cả họ đều cảm động, và một người nói với tôi,“Chị gái tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công. Tôi kính trọng nhóm người này từ tận đáy lòng mình.” Sau đó, anh ấy thường nhắc với mọi người về trường hợp của tôi và muốn nhấn mạnh rằng các học viên Pháp Luân Công thật sự là những người tốt.
Vào năm 2003 và 2007, chúng tôi xây thêm một toà nhà dành cho sản xuất và một toà nhà dân cư. Rất nhiều chuyên gia và công ty thiết kế muốn làm việc với tôi. Điều đầu tiên mà họ đề cập là tiền hoa hồng của tôi. Tôi nói với họ, “Tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không thể nhận tiền hoa hồng. Nếu ông muốn làm việc với tôi, ông phải tính giá rẻ nhất trong thị trường. Tôi chỉ có thể hợp tác khi nào ông cho tôi giá cả chấp nhận được.” Ông ấy rất cảm động. Ông nói, “Hèn gì công ty của ông vận hành rất tốt. Các học viên Pháp Luân Công thật sự là những người tốt. Tôi thật sự kính nể ông.” Sau đó ông ấy nói lại lời của tôi cho các đồng nghiệp của ông, họ nói, “Họ thực sự là những người tốt trong xã hội này. Ngày nay, có lãnh đạo nào mà không tham lam và tham nhũng chứ ? Bất cứ ai cũng muốn lấy tiền về phần mình. Các học viên Pháp Luân Công thì lại khác. Họ không tham lam và tham nhũng.”
Chúng tôi đã gây dựng được tiếng tốt tại địa phương chúng tôi. Tất cả dân cư trong vùng biết rằng chúng tôi đã cung cấp nhà cửa có chất lượng tốt nhất với giá thành thấp nhất. Điều này có ảnh hưởng rất lớn trong xã hội chúng ta. Sau này, khi chúng tôi gặp khó khăn và cần tiền bạc, công ty thiết kế đã cho tôi vay hơn 100.000 NDT (khoảng 15.730 đô la Mỹ) trong sáu tháng. Họ không hề lấy tiền lãi. Nhân viên tài chính của chúng tôi rất cảm động. Người trợ lý giám đốc của chúng tôi thường nói với mọi người, “Tổng giám đốc của chúng tôi chính là tài sản của chúng tôi. Bất cứ nơi nào chúng tôi đến, chỉ cần nhắc tên ông ấy, ai ai cũng kính nể ông và sẵn sàng giúp đỡ. Chúng tôi rất hãnh diện khi làm việc trong công ty này.”
Khi con gái của tôi kết hôn năm 2002, bên nhà chồng của cháu mua một căn nhà cho chúng, nhưng họ bị thiếu khoảng 50.000 NDT (7.865 đô Mỹ). Tôi đã vay 20.000 NDT từ một người bạn. Khi tôi trả lại tiền, ông ấy nói, “Ông không cần phải trả lại. Đó là quà của tôi cho con gái ông. Ông là giám đốc của công ty trong mấy thập niên và không bao giờ nhận hối lộ. Vài lần, chúng tôi nói chuyện với nhau về ông. Ông thật là khờ. Những công ty khác tuyên bố phá sản, nhưng những vị giám đốc đó lại giàu hơn ông. Họ có mấy căn nhà và làm chủ nhiều xe hơi sang trọng. Sau khi cải tổ những công ty nhà nước, chỉ có công ty của ông vẫn làm ăn khấm khá, nhưng bản thân ông thì không kiếm được gì. Đôi khi chúng tôi thật sự cảm thấy điều này là bất công đối với ông.”
Công ty của tôi không lớn lắm. Chúng tôi có hơn ba trăm công nhân. Tuy nhiên, nó rất khó quản lý. Một công ty nhà nước rất khó đứng vững, vì nó gặp nhiều áp lực từ tất cả mọi khía cạnh của xã hội. Rất nhiều cơ quan gây khó khăn cho chúng tôi. Tiến hành một thủ tục đơn giản cũng có thể mất nhiều thời gian. Vòi tiền là một hiện tượng bình thường. Đôi khi, tôi biết rằng họ đang làm những điều vô cùng bỉ ổi, nhưng tôi là một học viên và không thể nổi giận. Tôi cần phải nói với họ bằng từ bi để họ có thể hiểu hoàn cảnh của chúng tôi. Các bạn học cũ và đồng nghiệp của tôi cảm thấy điều này bất công với tôi. Họ nói, “Tất cả các công ty nhà nước đều bị đóng cửa. Tại sao anh phải chịu khổ? Anh không thể thay đổi chiều hướng của xã hội được. Từ chức đi rồi tìm việc làm tốt khác.” Đôi khi, tâm tôi bị lay động. Tuy nhiên, khi tôi về công ty và nghe công nhân của mình nói, “Tất cả các công ty nhà nước chung quanh đây đều bị đóng cửa. Chúng ta là công ty duy nhất còn duy trì. Chúng tôi được hưởng phúc từ Pháp Luân Công. Ông tu luyện Pháp Luân Công, và tất cả chúng tôi được hưởng phúc từ điều này.” Sau khi nghe vậy, tôi hiểu được trách nhiệm của mình. Tôi không thể quên rằng mình là một học viên và gánh trách nhiệm chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi cần phải cấp cho họ cơ hội làm việc và phải là một người lãnh đạo giỏi.
Tôi cũng là người gánh vác việc tài chính của công ty. Trong mười năm qua, tôi chưa bao giờ lấy một xu của công ty. Mặc dù tiếng tăm của tôi được các đồng nghiệp ghi nhận, tôi biết rằng mình vẫn chưa làm theo hết những yêu cầu của Sư phụ,
“…chư vị làm các việc thì phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã.” (“Phật tính vô lậu”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Theo tôi hiểu thì chúng ta cần phải đạt tiêu chuẩn này trong đời sống hàng ngày, không phải chỉ là tiêu chuẩn cho viên mãn cá nhân.
Tại môi trường làm việc của tôi, tôi đã gặp nhiều người và liên lạc với nhiều phòng ban. Bất cứ nơi nào tôi đến, người ta tận tình săn sóc tôi. Họ không hiểu được là điều gì đã cho chúng tôi quyền lực để một công ty nhà nước nhỏ có thể sống sót, đặc biệt là khi tất cả các chính sách của chính quyền hiện nay là rất bất lợi cho những công ty nhà nước. Ngoài ra, chúng tôi nhận được nhiều phần thưởng vì sự đóng góp tài chính cho chính quyền địa phương. Đây đúng là phép màu. Mọi người biết tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nói với họ, “Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công, tôi sẽ không bao giờ có được quyền lực như vậy. Pháp đã ban cho tôi trí huệ. Sư phụ từ bi của chúng ta ban cho tôi tài năng.” Họ trả lời, “Bây giờ tôi mới biết rằng tất cả các học viên Pháp Luân Công đều là những người tốt. Họ đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cao đạo đức của xã hội loài người. Trước đây, chúng tôi nghĩ rằng Pháp Luân Công dính líu đến chính trị. Sau khi biết được sự thật, chúng tôi biết rằng chế độ Giang Trạch Dân rất hiểm độc vì đã bức hại Pháp Luân Công.” Tôi gặp nhiều trường hợp như thế. Tuy nhiên, một số người bị đầu độc bởi chính sách tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Họ thường cần tôi giảng rõ chân tướng nhiều lần cho họ. Tôi biết tận đáy lòng rằng, chỉ có biết được chân tướng họ mới thật sự được cứu. Vì thế, tôi không cảm thấy thiệt thòi, cho dù tôi có hy sinh đến đâu.
Kể từ khi tu luyện Pháp Luân Công, tâm tính của tôi được nâng cao. Trong khi đó, công ty của tôi càng ngày càng làm ăn tốt hơn. Chúng tôi cung cấp hàng hoá có chất lượng tốt nhất. Tất cả khách hàng của tôi biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công, và họ kính nể và tin tưởng tôi. Tôi cũng đạt được nhiều phần thưởng từ nhiều tầng lớp chính quyền. Công ty của tôi nhận được Giải thưởng Đóng góp Tài chính hàng năm. Tôi cũng nhận được phần thưởng cá nhân. Nhiều báo chí đã phỏng vấn tôi. Khi giới thiệu về công ty và cá nhân tôi, tôi nhấn mạnh rằng tất cả những thành tựu là nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Họ nói với tôi, “Câu chuyện của ông thật sự rất cảm động. Tuy nhiên, chúng tôi có một quy định trong phòng tin tức của chúng tôi. Chúng tôi không thể đưa tin tích cực về Pháp Luân Công. Chúng tôi rất lấy làm tiếc vì điều này.” Mặc dù họ không thể đưa tin về câu chuyện này, trong tâm họ, họ biết rằng Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt.
Tôi chỉ là một trong hàng triệu học viên Pháp Luân Công. Tôi đã chứng nghiệm sự mầu nhiệm của Đại Pháp, mà có rất nhiều lợi ích cho quốc gia và xã hội. Ngày nay, nền kinh tế toàn cầu rất kém và đạo đức con người đang tụt dốc. Tôi hy vọng rằng những người có tiền duyên sẽ biết được Pháp Luân Công và chọn cho mình một tương lai tươi sáng.
Hợp thập! Cảm tạ Sư phụ vì ơn cứu độ từ bi của Ngài.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/16/【征稿选登】董事长修大法-企业起死回生-257118.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/8/133848.html
Đăng ngày: 11– 7– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.