Bài của Xin Jing, một học viên tại miền Tây nam Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-01-2008] Tôi hiểu ra được trong tám năm qua tu luyện và Chính pháp rằng nếu chúng ta giữ được Chính Niệm mạnh, thì chúng ta có thể phủ nhận các sự an bài của cựu thế lực và thực hiện thông suốt ba điều, nhất là giảng rõ sự thật và cứu độ chúng sinh. Sư phụ nói,
“Mọi điều mà xảy ra ngày hôm nay trong xã hội người thường là kết quả của các tư tưởng của đệ tử Đại Pháp.” (“Giảng Pháp tại Pháp Hội Philadelphia 2002, Mỹ quốc”)

Nếu chúng ta không có chính niệm mạnh, và nếu chúng ta đi theo các quan niệm con người, vậy thì các quan niệm con người sẽ làm chủ, và chúng ta sẽ rơi vào trong cái bẫy của cựu thế lực và đi theo con đường mà chúng đã an bài.
Tôi muốn chia sẻ hai ví dụ với các bạn học viên.

Vào tháng Năm 2006, những người từ Phòng 610 đến vùng chúng tôi tìm các học viên Pháp Luân Công. Chúng lập nên một hệ thống theo dõi sát để theo dõi các hoạt động của học viên. Chồng tôi, mà làm việc cho chính phủ, nghe từ một bạn đồng sở rằng các viên chức đó sẽ triển khai một hệ thống theo dõi trường học nơi mà tôi đang làm việc. Chồng tôi lo lắng cho sự an nguy của tôi và nói, “Có lẽ họ đã để ý đến em. Có lẽ họ đã tìm thấy về mạng lưới Internet của em, hoặc một học viên có thể đã nói với cảnh sát về các cố gắng của em để làm sáng tỏ sự thật, hoặc họ có thể đã khám phá ra rằng em viết các tài liệu làm sáng tỏ sự thật trên đồng tiền.” Ông không thể ngưng tưởng tượng ra những điều ghê gớm. Tôi rất bình tĩnh và nói với ông, “Không thể nào.” Tôi nói với ông hãy ngưng lo lắng. Chồng tôi nói, “Em luôn nghĩ đến các điều tốt nhất.” “Phải, em là một người lạc quan, ” tôi trả lời.

Tôi nghĩ điều này có thể hoặc là một dấu hiệu của Sư phụ hoặc cựu thế lực đang cố làm cho tôi sợ. Cái người mà thông báo cho chồng tôi là một người bạn của ông, và tôi trước đây đã nói với vợ ông ta một số sự kiện về Đại Pháp. Tôi không chắc lắm. Tôi chỉ chắc chắn có một điều. Không có ai có thể ngưng tôi hoàn tất “ba điều”. Vì vậy tôi tiếp tục các cố gắng của tôi. Tôi tiết lộ bản chất của tà Đảng khi tôi dạy, khuyến khích người ta thoái đảng, và viết các điều làm sáng tỏ sự thật trên đồng tiền giấy. Tôi không để cho điều này làm ảnh hưởng đến các cố gắng của tôi để làm “ba điều”.

cựu thế lực không chịu thua và tiếp tục tạo ra ảo ảnh. Sau khi con gái tôi làm xong bài thi vào đại học, tôi đi đến trường để đón nó. Buổi sáng, khi tôi vừa rời nhà trường, một xe cảnh sát đến. Giám đốc cảnh sát, một thư ký dân biểu đảng, và một viên chức cảnh sát khác, nhảy ra khỏi xe. Tôi thình lình nghĩ rằng có lẽ họ đến tìm tôi. Tôi hiểu ra ngay rằng cái tư tưởng này của tôi là sai, và tôi tức thời phát chính niệm và vượt qua sự sợ hãi của tôi. Hoá ra là họ không phải đến tìm tôi. Tôi nhìn thấy một chục xe cảnh sát trên con đường đi của tôi đến huyện và tôi phát chính niệm mỗi lần. Tôi chưa bao giờ gặp nhiều xe cảnh sát như vậy. Tôi tự nói với mình không sợ.

Không có gì xảy ra ngày hôm đó. Sau này tôi nghĩ rằng nếu tôi không giữ được chính niệm và cho rằng các tà ác đã đến tìm tôi, tôi có lẽ đã đi giấu các sách và tài liệu và nó hoàn toàn ngưng các cố gắng làm sáng tỏ sự thật của tôi. Sau đó, cảnh sát có lẽ thật sự đã đến sau tôi.

Một sự kiện khác xảy ra vào tháng năm 2007. Thư ký đảng tại trường tôi nói trong một buổi họp nhân viên rằng, do lệnh từ một đơn vị cao cấp, nhà trường của chúng tôi phải tham gia một chiến dịch để “tôn sùng khoa học và chống lại tà giáo.” Tôi biết rằng đó là một dấu hiệu để tấn công Pháp Luân Công. Tôi quyết định ngay tức thời phát chính niệm. Đáng ngạc nhiên thay, người thư ký thường rất lưu loát bỗng không nói xong được bài thuyết của y. Chương trình của y bao gồm treo băng vải và dán giấy. Y cũng kêu gọi một thông tấn và một chiến dịch viết bài. Tôi nghĩ, “Các lời của y sẽ không có giá trị.”

Từ đó, mỗi lần tôi phát chính niệm, tôi bao gồm câu sau đây: “Tiêu trừ tất cả các nhân tố tà ác mà điều khiển hệ thống giáo dục địa phương và đầu độc tinh thần của các giáo sư và học viên.” Không gì của chương trình của người thư ký đảng xảy ra cho đến kỳ nghỉ hè. Đến cuối cùng, các viên chức nhà trường ra lệnh cho một thầy giáo và một học sinh mỗi người viết ra một tờ giấy. Tôi nhìn thây tờ giấy của người học viên. Vì người học viên này là trong lớp của tôi và biết được sự thật, anh ta cũng không nói đến Pháp Luân Công. Tôi cũng làm sáng tỏ sự thật với người giáo viên mà sao chép các bài viết trong văn phòng.

Chính niệm mạnh của tôi có thể giảm thiểu tổn thất. Nhưng tôi vẫn cảm thấy tiếc rằng tôi đã không hoàn toàn giải thể tất cả các an bài mà cựu thế lực đã làm ra.
Xin hãy sửa chữa cho tôi những gì mà tôi hiểu biết sai.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2008/1/21/170752.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2008/2/5/94047.html)

Đăng ngày 04-04-2008; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share