Nhân duyên tế hội, Phật tính mộng tỉnh
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đại lục (tác giả kể lại, đồng tu chỉnh lý)
[MINH HUỆ 28-05-2024] Người bạn thân nhất của tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi tận mắt chứng kiến bạn thân của mình từ một người ốm yếu như Lâm Đại Ngọc trở thành một người thép bất khả chiến bại, vì vậy tôi thực sự tin tưởng và không chút nghi ngờ về hiệu quả kỳ diệu chữa bệnh khỏe người của Pháp Luân Công. Tôi đã rơi không ít nước mắt khi thấy cô ấy bị bức hại trong những năm qua, nhưng tôi lại không liễu giải nhiều rốt cuộc Pháp Luân Công là như thế nào.
Vào tháng 9 năm 2019, chồng tôi vốn đang khỏe mạnh đột ngột qua đời. Con trai và con dâu đều là con một, hơn nữa đều bận rộn với công việc. Nghĩ tới tương lai không chỗ nương tựa, tôi bước vào tu luyện Đại Pháp với xuất phát điểm muốn được thân thể khỏe mạnh để giảm nhẹ gánh nặng cho các con.
Khi tôi kính cẩn đọc kinh sách của Sư phụ, tôi dường như từ một người đang nhắm mắt bước đi được thức tỉnh, mở mắt nhìn thấy thế giới chân thực, nhìn thấy con đường chân chính mà sinh mệnh cần phải đi. Trước đây tôi sống mơ hồ, đi học làm việc, kết hôn sinh con, sau khi nghỉ hưu thì trông cháu cho con mình, mọi người đều như vậy cả. Trong tôi không có khái niệm tu luyện là gì, cũng không tín Thần Phật. Sư phụ giảng giải từ nông cạn đến thâm sâu các Pháp lý hồng đại của Pháp Luân Đại Pháp, để tôi minh bạch rằng: Pháp Luân Đại Pháp là tu luyện, sinh mệnh được sản sinh trong không gian vũ trụ, phản bổn quy chân mới là mục đích chân chính của việc làm người. Phật tính của tôi được thức tỉnh: Tôi muốn tu luyện.
Đắc Pháp muộn, phải tinh tấn bắt kịp
Tôi nghĩ mình đắc Pháp muộn, nên tranh thủ học Pháp luyện công. Vừa bắt đầu tôi đã đả tọa một giờ đồng hồ, chân đau, mồ hôi ướt đẫm quần áo. Thông gia giao cháu trai cho tôi chăm nửa năm, tôi sống cùng cha mẹ, ngoại trừ nấu cơm cho cha mẹ, khi có thời gian thì tôi học Pháp. Tôi thức dậy lúc 3 giờ 10, luyện xong năm bài công pháp, nấu bữa sáng, bữa trưa và bữa chiều, buổi tối học Pháp, thời gian học Pháp không ít hơn tám tiếng một ngày.
Khi tôi chăm cháu trai trong nửa năm, thời gian ấy rất eo hẹp: Sau khi đưa cháu trai đi nhà trẻ, đầu tiên tôi phải dọn dẹp nhà cửa, sau đó ngồi xuống học Pháp, buổi trưa không ăn cơm, đồ còn dư ngâm trong nước nóng cũng được tính là một bữa ăn. Tôi đón cháu trai lúc 4 giờ 30 chiều và chăm sóc cháu cho đến khi cháu đi ngủ lúc 9 giờ tối. Trong thời gian này tôi nghe các bài chia sẻ, dẫn dắt cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Ngay khi cháu đã ngủ, tôi đọc bài giảng hoặc nghe băng ghi âm hoặc video giảng Pháp của Sư phụ. Quá buồn ngủ thì xem tài liệu chân tướng, khi tỉnh táo lại thì lập tức học Pháp. Sau khi phát chính niệm vào lúc 12 giờ, tôi đi ngủ vào khoảng 12 giờ 20. Sáng hôm sau thức dậy vào lúc 3 giờ 10, tuần hoàn như thế, khẩn trương mà trật tự. Kể từ năm ngoái, tôi đã tham gia học Pháp nhóm hai lần một tuần.
Sư phụ giảng:
“Học Pháp bất đãi biến tại kỳ trung
Kiên tín bất động quả chính liên thành” (Tinh Tấn Chính Ngộ, Hồng Ngâm II)
Tạm diễn nghĩa:
“Học Pháp không chểnh mảng, biến hoá đều trong đó cả
Lòng tin kiên định không lung lay; chính quả, hoa sen kết thành” (Tinh Tấn Chính Ngộ)
Tư tưởng thăng hoa cộng thêm luyện công, thân thể tôi cũng phát sinh biến đổi to lớn. Tôi bị cao huyết áp từ năm 8 tuổi, tôi đã dùng thuốc hạ huyết áp được 50 năm, người ta mua thuốc từng lọ, còn thuốc hạ huyết áp của tôi được mua sỉ theo hộp. Viêm mũi, thoái hóa đốt sống cổ, tê cứng vai, bệnh tim, thoát vị đĩa đệm thắt lưng, bạch cầu ít hơn 1/5 hoặc một nửa so với người bình thường, thấp hơn so với người bị ung thư đã trải qua sáu hoặc bảy đợt hóa trị, uống thuốc cũng chưa bao giờ ở mức bình thường; hồng cầu cũng thấp. Bệnh tật khiến tôi phải uống cả nắm thuốc mỗi ngày. Tôi bị dị ứng da nặng, sợ gió mùa đông, nên phải che chắn kỹ lưỡng, chỉ lộ ra hai con mắt, mí mắt luôn sưng tấy; tôi cũng sợ ánh nắng mặt trời mùa hè, cổ và mặt nổi đầy mụn đỏ và ngứa, bốn mùa không tách rời khỏi chai thuốc mỡ dị ứng. Nhìn bề ngoài, sắc mặt tối và vàng, dưới mắt có hai quầng thâm lớn, môi tím sẫm, trên mặt đầy những đốm đen, to bằng đầu ngón tay, giống như những cục bùn đen ép vào nhau.
Sau khi tôi tu luyện được một tháng rưỡi, gia đình nhất quyết đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra, kết quả là bạch cầu và hồng cầu đều đạt mức bình thường. Thuận theo tu luyện, các bệnh đều biến mất, mỗi ngày tôi chỉ ngủ hai, ba tiếng nhưng không chóng mặt, không hoa mắt, toàn thân nhẹ nhàng, làm việc không mệt. Vẻ ngoài cũng phát sinh thay đổi to lớn: Quầng thâm dưới mắt biến mất, đốm đen mờ đi, mắt sáng hơn và môi hồng hào. Tôi không còn sợ gió hay mưa, làn da trở nên mịn màng và trắng sáng. Thực chất tôi đã ngừng dùng thuốc ngay khi bắt đầu tu luyện, tín thì phải thực sự tín, vô cầu tự đắc.
Người thân thấy được chân tướng
Khi mới tu luyện, vừa nghe nói tôi luyện Pháp Luân Công, đa số người nhà phản đối. Cha tôi đã hơn 80 tuổi, cả đời làm bác sỹ và viện trưởng, còn mẹ tôi là y tá, đầu óc họ tràn ngập những đạo lý của y học thông thường, không thể lý giải được cách chữa bệnh bằng luyện công, và vô cùng lo lắng về việc tôi ngừng uống thuốc. Em trai tôi làm việc trong chính phủ, biết rõ sự tà ác và sự bức hại tàn khốc của Trung Cộng, nên khi nghe tôi luyện Pháp Luân Công, cậu ấy cả đêm không ngủ. Đặc biệt là con trai và con dâu cũng ngăn cản và phản đối mãnh liệt. Trước đây tôi là đứa con ngoan vâng lời cha mẹ, tuân theo mọi sự sắp đặt của cha mẹ; trong đơn vị thì nghe theo lãnh đạo, không bao giờ gây chuyện hay kích động việc gì; nhường nhịn hòa thuận với các em; đối với con trai và con dâu càng tận tâm tận lực hơn nữa. Bây giờ tôi muốn học và luyện Pháp Luân Công trái với xu hướng của Đảng Cộng sản thì làm sao gia đình không lo lắng cho được?
Trước đây không có ai chỉ trích tôi, giờ thì chuyện gì cũng đến. Cha mẹ nói: “Con ngừng thuốc, nếu mạch máu tắc nghẽn thì sao? Con có biết hậu quả là gì không?” Rồi nói một loạt về nhồi máu não, liệt nửa người, v.v.. Em gái hỏi: “Chị, chị đã đo huyết áp chưa?” Con trai nói: “Mẹ, ông ngoại ngày ngày lo lắng cho mẹ đến mất ngủ, mẹ như vậy có thiện không?” Trong áp lực từ người nhà, cộng thêm thống khổ tiêu nghiệp, thực sự giống như Sư phụ giảng: “Bách khổ nhất tề giáng” (Khổ Kỳ Tâm Chí, Hồng Ngâm).
Tôi giảng cho họ chân tướng Pháp Luân Công, nếu bản thân không thể giảng rõ, tôi sẽ cho họ xem video chân tướng. Họ dần dần minh bạch ra những lời dối trá của Trung Cộng. Sau khi xem thấy những trải nghiệm cá nhân của rất nhiều người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sự hồng truyền của Pháp Luân Đại Pháp ra thế giới, họ đã có nhận thức tích cực về Đại Pháp. Sự việc chân thật chứng minh chân tướng, và chân tướng đã thay đổi quan niệm cố hữu của họ. Bắt đầu từ mùa đông năm ngoái, cha mẹ bắt đầu sống với tôi. Tôi chăm sóc hai cụ, công việc thật bận rộn. Mẹ nói với tôi: “Sao mẹ lại thích nhìn con nhiều thế nhỉ, càng nhìn càng thích nhìn.” Mẹ chạm vào da tôi và nói: “Thật sáng và nhẵn bóng!” Cháu gái vừa nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên nói: “Chao ôi, sao dì thay đổi thế nhỉ?!”
Trong thời gian dịch bệnh, em gái “dương tính” và bị dày vò ngày đêm. Tôi bảo cô ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”, cô ấy nằm trên ghế sofa và niệm cho đến lúc ngủ thiếp đi, khi tỉnh lại thì triệu chứng biến mất. Cô ấy cầm sách Đại Pháp xem và nói: “Thật hay biết mấy!” Cô ấy cảm nhận rõ ràng hơn tôi, không lâu sau cô ấy cảm thấy Pháp Luân đang quay ở bụng dưới của mình, cô ấy vui mừng và ngạc nhiên nói với tôi: “Em có Pháp Luân rồi.” Đôi khi cô ấy nằm trên sofa và cảm nhận thấy Pháp Luân xoay chuyển xuôi chín lần và xoay chuyển ngược chín lần. Đáng tiếc là em gái không thể kiên trì tu luyện vì bị chồng ngăn cản.
Cha mẹ tôi cũng bắt đầu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Cha tôi đã đọc sách “Chuyển Pháp Luân” hai lần, mẹ tôi đọc bốn lần. Cha tôi từng mắc chứng rối loạn thần kinh ảnh hưởng đến một bên chân của ông, và ông cần được hỗ trợ khi đi vệ sinh. Có lần vào nửa đêm, cha bất cẩn bị ngã ngửa, tôi vội bảo ông niệm chín chữ chân ngôn, kết quả không những không để lại di chứng, mà còn có thể tự đi lại vào ngày hôm sau. Bây giờ cha tôi có thể đi bộ khoảng 2km. Trước đây mẹ tôi bị khó ngủ nhưng giờ cũng cải thiện.
Sau khi cháu gái đắc Pháp, ngộ tính tốt, và biết tu tâm tính. Trước đây cháu ức hiếp chồng mỗi ngày, bây giờ ngược lại, ngay cả khi bị chồng mắng, cháu cũng không trả lời, em chồng của cháu rất ngạc nhiên và thán phục nên cũng bắt đầu tu luyện. Con của cháu gái cũng đọc kinh sách Đại Pháp, và giúp gửi danh sách tam thoái. Người thân của tôi đều đã làm tam thoái (thoái đảng, đoàn, đội của Trung Cộng).
Đối diện với lo lắng của người nhà bằng chính niệm chính hành
Người nhà không phản đối tôi tu luyện Pháp Luân Công, nhưng cản trở tôi giảng chân tướng. Phương tiện truyền thông một chiều của Trung Cộng đã bịa đặt và bôi nhọ Đại Pháp, khiến một số người có thái độ kỳ thị và thậm chí thù địch với Đại Pháp. Tà đảng còn cho tiền khuyến khích người dân tố báo đệ tử Đại Pháp phát tài liệu và giảng chân tướng, khiến một số đệ tử Đại Pháp bị bắt và bị kết án, thậm chí mất đi sinh mệnh. Người nhà tôi rất sợ và lo lắng cho tôi.
Lần nọ, tôi giảng chân tướng cho bà nội của bạn cháu gái nhỏ, nhưng không giảng thông, sau chuyện đó, bà ấy còn nói: “Sao lại luyện Pháp Luân Công? Người này uổng công vô ích rồi.” Sau khi con dâu biết thì nổi trận lôi đình. Còn có lần con dâu thấy tôi giảng chân tướng, đã chụp hình gửi con trai tôi. Con trai tôi lo lắng và tức giận, em trai căn dặn tôi: “Biết tốt, bản thân luyện là được rồi.” Tôi vừa ra ngoài, cha tôi đã đứng ngay cửa, gọi tên tôi và đau đáu nhìn tôi nói: “Đừng nói với ai về Pháp Luân Công!”
Nếu ở nhà giảng chân tướng cho người thân, thứ nhất là không có nguy hiểm, thứ hai là có nhiều cơ hội hơn. Còn ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người, ngộ nhỡ bị báo cáo thì làm sao? Nếu tôi xảy ra chuyện thì cha mẹ tôi sống thế nào! Tâm lo lắng và tâm sợ hãi của tôi khởi lên. Nhưng tôi biết rằng, tu luyện Đại Pháp khác với bất kỳ sự tu luyện nào trong lịch sử, đó đều vì sự thăng hoa và viên mãn cá nhân; trong khi đệ tử Đại Pháp phải thoát ra khỏi ‘vị tư vị ngã’ của vũ trụ cũ, tiến đến ‘vô tư vô ngã’; khi vũ trụ cũ hướng đến hủy diệt, đệ tử Đại Pháp phải truyền thông điệp cứu độ của Sáng Thế Chủ đến con người thế gian.
Học Pháp giúp tôi liễu giải được trách nhiệm và sứ mệnh của bản thân, học Pháp cũng giúp tôi có được chính niệm: Rằng giảng chân tướng và bức hại không nhất thiết liên quan với nhau.
Con trai nói với tôi về ba điểm: Tu luyện tốt, thân thể khỏe mạnh; không giảng chân tướng; không nói những gì của Đại Pháp với con cháu. Tôi đồng ý với điều thứ nhất, và phủ định hai điều sau. Tôi sẽ chú ý an toàn, nhưng đệ tử Đại Pháp phải giảng chân tướng.
Có lần lên taxi, tôi vừa mở miệng, tài xế liền chỉ vào camera trong xe: Dì có thấy không! Rồi lại thản nhiên nói: Cháu không nghe! Tôi nhìn cậu ấy và nói: “Cậu này, cậu không nghe thì thế nào đây?” Năng lượng Chân-Thiện-Nhẫn chạm đến tâm của cậu ấy, cậu ấy nhanh chóng ngắt cái camera đó và nói: “Dì nói đi.” Tôi đã trả lời từng câu hỏi của cậu ấy, cuối cùng cậu ấy thực sự minh bạch, không những làm tam thoái bảo bình an cho bản thân, mà còn hỏi tôi: “Vợ và con của cháu thì làm thế nào?” Tôi nói: “Đây là sự lựa chọn nghiêm túc, phải có sự đồng ý của người đó.” Cậu ấy nói: “Cháu nói với họ, họ chắc chắn sẽ đồng ý.” Cuối cùng cậu ấy cũng làm tam thoái cho vợ và con mình, và bày tỏ rằng nhất định sẽ truyền đạt lại với họ.
Nơi thế gian ô trọc này, Sư phụ dạy dỗ chúng ta:
“Bất luận sinh mệnh đến từ đâu, vào thời khắc lịch sử then chốt này, chúng sinh đều đang lựa chọn tương lai của mình. Vậy nên các đệ tử Đại Pháp cần mang hy vọng đắc cứu truyền tới thế nhân, đưa những sinh mệnh có thể được cứu lên con đường trở về.” (Gửi các đệ tử Đại Pháp tham gia Pháp hội Đài Loan)
Người Trung Quốc ngày nay đã từng là những vị Thần vĩ đại, thiêng liêng, cao quý: Vì chúng sinh của họ, với niềm tin vào Đại Pháp, họ đã nhảy vào thế gian hiểm ác và dơ bẩn này. Trong những cuộc vận động đàn áp và giết chóc liên tục của Trung Cộng, trong sự ích kỷ và duy hộ lợi ích cá nhân; trong sự nhồi nhét của Thuyết vô Thần, Thuyết tiến hóa, đạo đức trở nên bại hoại và thậm chí không việc ác nào không làm. Trước thời khắc hủy diệt của vũ trụ cũ, trong khi được Đại Pháp tẩy tịnh và thoát khỏi ‘vị tư’, tôi tin chắc rằng hoa sen thánh khiết ở trong trái tim tôi, chúng ta sẽ đưa những người được cứu trở về vũ trụ mới, về Thiên quốc do Sáng Thế Chủ tái tạo ra.
(Bài viết được chọn đăng trên Minh Huệ Net nhân Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/5/28/【慶祝5.13】我要修煉-475958.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/2/218431.html
Đăng ngày 09-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.