Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Vân Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-05-2024] Tháng 5 năm 2024, Tòa án Trung cấp thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, ban hành phán quyết giữ nguyên bản án sơ thẩm chống lại một người đàn ông địa phương vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Ngày 16 tháng 11 năm 2023, ông Lưu Chí Minh, 50 tuổi, bị bắt, và bị công tố viên Trương Lệ Vân của Viện Kiểm sát quận Tây Sơn truy tố một tháng sau đó. Ngày 19 tháng 4 năm 2024, thẩm phán Trình Nghệ Quân của Tòa án quận Tây Sơn kết án ông Lưu 3,5 năm tù cùng với 10.000 Nhân dân tệ tiền phạt.

Ông Lưu kháng cáo lên Tòa án Trung cấp thành phố Côn Minh, và yêu cầu tổ chức phiên xét xử. Vợ ông, cô Thành Vân, 39 tuổi, thuê một người họ hàng làm người bào chữa không phải luật sư cho ông. Ngày 10 tháng 5 năm 2024, cô đến Tòa án Trung cấp thành phố Côn Minh, và gọi cho thẩm phán Kim Tư Hàm ở sảnh. Kim bảo cô chờ. Một lát sau có một người đàn ông đi xuống, và cô Thành đưa cho anh ta hồ sơ của người họ hàng của cô. Anh ta nhìn một lát và nói chỉ có người thân trực tiếp trong gia đình mới có thể làm người bào chữa không phải luật sư, và cũng không được có tiền án tiền sự. Cô Thành nói theo luật bất kỳ ai (kể cả không có quan hệ huyết thống với bị cáo) cũng có thể trở thành người bào chữa không phải luật sư. Người đàn ông đó vẫn từ chối nhận hồ sơ.

Chiều hôm đó, cô Thành quay trở lại tòa án trung cấp. Cô không thể tìm được ai để làm việc, nên gọi lại cho thẩm phán Kim. Cô lại yêu cầu Kim chấp thuận đề nghị của người họ hàng để làm người bào chữa không phải luật sư cho chồng cô. Kim cho hay họ phải điều tra xem người họ hàng có đủ điều kiện không, và yêu cầu xem bằng chứng về mối quan hệ với ông Lưu và chứng nhận không có tiền án tiền sự.

Sau đó, Kim không trả lời điện thoại khi cô Thành cố gắng liên lạc lại.

Cô Thành và người họ hàng đến phòng kháng cáo của tòa án trung cấp. Một nhân viên ở đó cho biết người bào chữa không phải luật sư chỉ cần trình giấy ủy quyền và bản sao căn cước của họ. Ông ấy rất ngạc nhiên khi biết thẩm phán Kim yêu cầu các hồ sơ khác ngoài quy định. Cô Thành gọi lại cho Kim, nhưng ông ta không nghe máy.

Ngày 17 tháng 5 năm 2024, cô Thành biết được Kim quyết định giữ nguyên bản án có tội của ông Lưu (không rõ ngày chính xác) mà không hề tổ chức phiên tòa công khai.

Cô Thành tiếp tục đệ đơn kiện công tố viên Trương và thẩm phán Trình vì truy tố và kết án phi pháp chồng cô. Hiện chưa rõ cô có định đệ đơn kiện thẩm phán phúc thẩm Kim không.

Theo nội dung đơn kiện, cô Thành buộc tội cả Trương và Trình vì lạm quyền và trốn tránh nhiệm vụ. Cô yêu cầu cả hai phải bị điều tra vì tội của họ, và bị cách chức. Thêm vào đó, cô yêu cầu chồng cô được trắng án và phóng thích vô điều kiện. Cô cũng đang tìm cách lấy lại tài sản cá nhân bị tịch thu, và yêu cầu nhà nước bồi thường cho bản án oan sai của chồng cô.

Công tố viên không điều tra chứng cứ do cảnh sát cung cấp

Trong đơn kiện, cô Thành cho biết mình là một bảo mẫu sống cùng chủ, đã bị bắt tại nhà của chủ ngay sau khi chồng cô bị bắt vào khoảng 7 giờ sáng ngày 16 tháng 11 năm 2023. Cô bị giam giữ và thẩm vấn tới tận 9 giờ tối ngày hôm đó. Cô trở về nhà để chăm sóc con trai mới 9 tuổi đang hoảng sợ và cô đơn. Cậu bé cho biết cảnh sát đã bắt cha mình sáng sớm hôm đó, và đưa người bác tự kỷ (chị gái ông Lưu, sống cùng họ từ năm 2017) tới bệnh viện tâm thần.

Cô Thành rất phẫn nộ khi biết chị chồng bị gửi đi mà không được sự đồng ý của vợ chồng cô, những người giám hộ hợp pháp của bà ấy. Cô cũng cho biết cảnh sát ghi chép chọn lọc những lời khai của cô về chồng khi cô bị ép phải ký vào biên bản thẩm vấn, sau đó được dùng để chống lại chồng cô.

Trong khi thẩm vấn, cảnh sát cũng thừa nhận họ đã tịch thu một số bài thơ của nhà sáng lập Pháp Luân Công được con trai của họ chép lại. Những bài thơ chép tay của cậu bé cũng được bao gồm trong bằng chứng truy tố chống lại cha cậu.

Cô Thành cáo buộc công tố viên Trương không điều tra chứng cứ của cảnh sát, mà dùng nó làm căn cứ để buộc tội chồng cô “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”. Không có luật nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công, và ông Lưu không vi phạm pháp luật khi dạy con trai chép các bài giảng Pháp Luân Công.

Thẩm phán vi phạm trình tự pháp lý

Thẩm phán Trình không điều tra chứng cứ truy tố, mà thay vào đó dùng nó để biện minh cho phán quyết đối với ông Lưu. Bà ta cũng ngăn cấm cô Thành đại diện cho chồng như là người bào chữa không phải luật sư, với lý do cô là một nhân chứng truy tố. Cô Thành nộp đơn để một người bạn đại diện cho chồng mình, nhưng thẩm phán Trình từ chối yêu cầu, nói rằng anh ta không đủ điều kiện vì một số lý do đặc thù.

Thẩm phán Trình lên lịch phiên tòa vào 9 giờ 30 phút sáng ngày 19 tháng 4 năm 2024, nhưng chỉ thông báo cho bà Thành 20 phút trước khi phiên xét xử bắt đầu. Không có cách nào để bà Thành kịp đến tòa án với thông báo gấp như vậy.

Chiều ngày 19 tháng 4 năm 2024, thẩm phán Trình công bố phán quyết có tội. Bà ta kết án ông Lưu dựa trên việc ông cho con trai chép lại các bài giảng Pháp Luân Công và không cho cậu bé đến trường.

Cô Thành biện luận rằng chồng cô không nên bị lên án vì thực hành quyền tự do tín ngưỡng theo hiến pháp của mình, chứ chưa nói đến việc kết án 3,5 năm tù. Về vấn đề học hành của con cô, cô cũng giải thích trong đơn rằng trường học của con trai, Trường Tiểu học Sùng Tân ở Quận Tây Sơn, cho phép cháu vắng mặt, nhưng sau đó có lẽ đã trả thù khi chồng cô không đồng ý cho con trai gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong (một tổ chức liên đới của ĐCSTQ).

Cô Thành cho biết vào năm ngoái, trường học của con trai cô yêu cầu tất cả học sinh gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong. Biết rõ về việc ĐCSTQ tẩy não trẻ nhỏ, vợ chồng cô Thành không đồng ý với yêu cầu của trường. Ông Lưu cũng đến trường vài lần để giải thích lý do. Ban đầu, trường học chấp thuận, nhưng sau đó hiệu trưởng mới được bổ nhiệm yêu cầu giáo viên chủ nhiệm của cậu bé nói chuyện với ông Lưu. Giáo viên này cho biết cậu bé là học sinh duy nhất (ngoại trừ các học sinh chuyển trường) không gia nhập Đội. Khoảng một tháng trước khi ông Lưu bị bắt, hiệu trưởng mới và giáo viên chủ nhiệm triệu tập ông tới trường, với sự có mặt của một luật sư. Họ lại yêu cầu được biết lý do con trai ông không gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong. Ông Lưu chia sẻ về việc ông tu luyện Pháp Luân Công, và lý do ông không cho con trai ông trở thành một phần của ĐCSTQ.

Tại bbuổi gặp, ban giám hiệu nhà trường không đe dọa ông bằng bất kỳ hậu quả nào, nhưng ông Lưu lại bị bắt một tháng sau. Cô Thành nghi ngờ nhà trường đã tố giác chồng cô, và sau đó cảnh sát dùng việc của con trai họ để chống lại ông. Bà nhớ lại rằng sau khi bị bắt, cảnh sát hỏi bà về lý do con trai bà không gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong. Họ cũng yêu cầu cô viết biên bản cam kết không cho con trai tu luyện Pháp Luân Công trước 18 tuổi.

Trong đơn, cô Thành cũng mô tả chi tiết về việc chồng cô trở thành một người tốt hơn sau khi tu luyện Pháp Luân Công.

Từ một người thù hận Pháp Luân Công đến một học viên Pháp Luân Công

Do sự tuyên truyền thù hận của chế độ cộng sản, ông Lưu từng hiểu lầm sâu sắc về Pháp Luân Công. Một lần, ông mỉa mai Pháp Luân Công trong một bữa tiệc năm 2002, và một người dự tiệc khác, một cai ngục, ngăn ông và nói: “Anh bạn trẻ, đừng vội phán xét Pháp Luân Công trước khi có cơ hội tìm hiểu các học viên như thế nào.”

Ông Lưu choáng váng khi thấy một cai ngục, người làm việc cho chế độ cộng sản, lại bênh vực Pháp Luân Công. Do đó ông muốn tìm hiểu thêm về môn tu luyện này. Đầu năm 2010, ông tình cơ gặp một người là giáo viên bị đuổi việc vì từ chối viết biên bản từ bỏ Pháp Luân Công. Ông ngưỡng mộ người bạn này vì kiên định đức tin của mình, và đã nói chuyện rất nhiều với ông ấy.

Ông Lưu luôn tin vào thần linh, nhưng vẫn có nhiều câu hỏi, ngay cả sau khi đã đạp xe tới Tây Tạng để tìm câu trả lời cho ý nghĩa của cuộc sống. Cuộc trò chuyện với người bạn ấy mở ra cho ông một cánh cửa mới. Cuối cùng, ông nhận ra Pháp Luân Công có tất cả câu trả lời mà ông tìm kiếm, và ông chính thức bước vào tu luyện sau một sự cố vào tháng 10 năm 2010. Hôm đó, vợ chồng ông và bốn người họ hàng trở về Côn Minh từ một chuyến đi. Là tài xế, ông cảm thấy hơi sợ khi lái xe trên đường núi quanh co vào một ngày đầy sương mù. Sau đó, ông nhớ đến việc niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” như lời người bạn Pháp Luân Công đã nói với ông.

Khi ông Lưu đang lái xe chầm chậm, bất ngờ ông nghe thấy một giọng nói: “Dừng lại, đừng tiến lên nữa!” Ngay lập tức ông đạp phanh. Vợ ông đột ngột tỉnh giấc, và ra khỏi xe để tìm điểm nghỉ chân gần đó. Cô la lên sau khi thấy bánh trước của xe đã vượt ra khỏi đường, bên dưới là một vách đá. Bốn người họ hàng tỉnh dậy, ai cũng sợ hãi, nhưng cũng thấy nhẹ nhõm trong tâm.

Ông Lưu không nghi ngờ về việc Pháp Luân Công đã cứu mạng họ, và quyết định tu luyện từ đó. Ổng trở thành một người tốt hơn, như những gì vợ ông viết trong đơn kiện công tố viên Trương và thẩm phán Trình.

Một người chồng điềm tĩnh và một người cha kiên nhẫn

Ông Lưu từng là một người cực đoan và nóng nảy. Ông hiếu chiến và tìm cách trả thù bất kỳ sự xúc phạm nào đối với ông. Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, những bài giảng chính của Pháp Luân Công, ông trở nên điềm tĩnh và khoan dung. Ông không cãi nhau với vợ, và họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Sau khi có con vào khoảng năm 2014, ông Lưu thể hiện mình là một người cha kiên nhẫn ngay từ ban đầu. Ông không bao giờ mất bình tĩnh với cậu bé. Ông cũng dạy con trai để trở thành một người tốt, và tự dạy con học ở nhà suốt những năm mẫu giáo. Khi cậu bé vào lớp 1, cháu nổi bật giữa các bạn cùng khóa vì tốt bụng và thông minh.

Ông Lưu cũng dạy con chép tay những bài thơ của nhà sáng lập Pháp Luân Công. Cậu bé có thể viết 2 bài thơ bằng chữ phồn thể mỗi ngày, và thuộc lòng chúng. Nhờ vào những lời giảng của Pháp Luân Công, cậu cũng khỏe mạnh, tốt bụng. Thậm chí, những cảnh sát đột nhập nhà của hai vợ chồng ngày 16 tháng 11 năm 2023 còn phải công nhận chữ của cậu bé rất đẹp.

Con trai ông Lưu rất nổi trội so với trẻ cùng trang lứa. Cậu sớm cảm thấy buồn chán ở trường vì bài vở quá dễ. Cậu bắt đầu tìm đủ lý do để không phải dậy vào buổi sáng để đến trường. Thông thường, các cha mẹ có thể khiển trách con họ, nhưng ông Lưu nói với con trai một cách kiên nhẫn, và cố gắng hiểu lý do con không muốn tới trường. Khi tìm ra lý do, nhiều lần ông Lưu cho con nghỉ học để dạy ở nhà [vì trường không có lớp năng khiếu]. Nhà trường không phản đối, vì cậu bé đạt điểm cao nhất lớp mỗi lần kiểm tra cuối kỳ. Tuy nhiên, họ bắt đầu nhắm đến ông Lưu khi ông không cho con trai gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong.

Một người em chu đáo

Mẹ ông Lưu, 3 anh em trai và 2 chị em gái của bà đều có một số triệu chứng tâm thần. Chị gái ông, bà Mỹ (hóa danh), 53 tuổi, sau đó cũng xuất hiện chứng rối loạn tâm thần, ngoài việc mắc bệnh tự kỷ. Ông Lưu gánh vác việc chăm sóc chị sau khi mẹ của họ qua đời vào năm 2017.

Cô Thành viết trong đơn rằng, nếu không nhờ Pháp Luân Công, cô và ông Lưu không đủ sự quan tâm và nhẫn nại để chăm sóc cho bà Mỹ.

Một lần, bà Mỹ đốt vài thứ ở sân chung, làm hàng xóm hoảng sợ. Một lần khác, bà đổ rất nhiều nước ra sàn, khiến người hàng xóm tầng dưới phàn nàn vì nước thấm từ trần của họ. Bà Mỹ không bao giờ xả bồn cầu sau khi dùng. Bà cũng đổ nước lạnh lên giường mỗi khi thấy nóng, và ném vỏ và hạt xuống sàn sau khi ăn hoa quả. Cô Thành tắm cho bà ấy mỗi ngày, và ông Lưu giặt đồ bẩn của chị gái.

Sau đó, ông Lưu nghỉ việc đưa thư và lái xe để toàn tâm chăm sóc cho chị gái và con trai. Ông làm tốt đến nỗi cô Thành cảm thấy thoải mái đi làm bảo mẫu tại nhà chủ. Không may cô bị mất việc sau khi chồng cô bị bắt. Cô không thể đưa chị chồng ra khỏi bệnh viên tâm thần, vì bác sỹ điều trị cho biết 3 phòng ban đã đưa chị chồng bà vào đây, bao gồm Đồn Công an Kim Bích, ủy ban dân và một phòng ban khác của chính quyền, phải ký giấy mới được xuất viện.

Báo cáo liên quan:

Vân Nam: Người đàn ông bị kết án tù, vợ bị thẩm vấn và chị gái mắc chứng tự kỷ bị đưa vào bệnh viện tâm thần

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/29/478136.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/1/218412.html

Đăng ngày 16-07-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share