Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-08-2023] Tôi là một bà lão 80 tuổi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi muốn kể cho mọi người nghe về một trải nghiệm kỳ diệu gần đây của tôi.

Cú ngã nghiêm trọng khi cố gắng băng qua đường

Vào một ngày tháng 11 năm 2022, tôi cố gắng băng qua đường thật nhanh trước khi đèn dành cho người đi bộ chuyển sang màu đỏ. Bất chợt tôi bị ngã một cú trời giáng. Tôi cảm thấy như sắp ngất đi, nhưng tôi tự nhắc bản thân rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và mình sẽ ổn. Rồi tôi từ từ ngồi dậy.

Lúc này có một cô gái trẻ đến đỡ tôi đứng dậy, sau đó cô ấy rời đi. Tôi tự mình đi lại rất khó khăn và phải ngồi xuống lề đường nghỉ một lúc. Tôi liên tục nhắc bản thân rằng mình là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp và cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi có thể về nhà. Tôi bèn tiếp tục đứng dậy và chậm rãi bước từng bước một, cuối cùng tôi cũng tới được lối vào tòa nhà chung cư của mình. Khi cố bám vào lan can để bước lên cầu thang, tôi phát hiện ra rằng cánh tay trái của tôi không thể nào nhấc lên được, cảm giác thật đau đớn. Tôi đành dùng tay phải bám vào tường và từ từ đi lên căn hộ của mình.

Cánh tay bị gãy nhiều chỗ

Khi soi gương, tôi nhìn thấy vai trái của mình xệ xuống, trông có vẻ như bị trật khớp. Tôi nghĩ chỉ cần đến bệnh viện và nhờ bác sĩ nắn lại là ổn, rồi tôi sẽ lại luyện công được.

Tôi sống một mình bởi chồng tôi đã qua đời cách đây vài năm, còn các con tôi đều đã lập gia đình và ở riêng. Tôi nhờ một người bạn đi cùng đến bệnh viện. Sau khi xem phim chụp X-quang, bác sĩ nói rằng xương cánh tay bên trái của tôi bị gãy một số chỗ, và nói rằng, ở độ tuổi của tôi, họ không thể làm được gì nhiều ngoài việc cho tôi uống một số loại thuốc và cố định cánh tay của tôi để nó tự lành. Tôi nói với người bạn đi cùng mình rằng tôi sẽ tự chữa lành vết thương theo cách riêng của mình và tôi rời bệnh viện mà không điều trị gì.

Cánh tay lành lại sau 45 ngày

Tôi không kể cho các con về chuyện đã xảy ra vì không muốn chúng lo lắng. Tôi nhớ đã từng đọc bài chia sẻ của một học viên Pháp Luân Đại Pháp có chân bị gãy ở nhiều chỗ do bị tra tấn trong tù. Bác sĩ nhà tù không hề nối lại chỗ xương gãy mà chỉ bó bột chân cho anh ấy. Mặc dù đau đớn tột độ nhưng người học viên vẫn quyết tâm kiên trì song bàn đả toạ và cuối cùng, chân của anh ấy đã lành lại như chưa từng bị gãy. Tôi tự nhủ rằng anh ấy và tôi cùng tu luyện một Pháp môn, có cùng một Sư phụ. Nếu như đồng tu của tôi có thể làm được thì tôi cũng sẽ cố gắng hết sức để làm được.

Cánh tay trái của tôi rất đau, dù tôi để ở tư thế nào cũng thấy đau, khi tôi cử động thì càng đau hơn. Cơn đau lan khắp cơ thể khiến toàn thân tôi run rẩy. Tôi không thể nằm xuống mà chỉ có thể ngồi dựa vào tường. Tôi liên tục niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo,” cho đến khi ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy, tôi lại tiếp tục nhẩm niệm chín chữ chân ngôn.

Mặc dù cánh tay trái bị gãy, tôi vẫn tiếp tục công việc giao phát các tài liệu chân tướng trong đó có Tuần báo Minh Huệ cho hơn chục học viên. Tuần báo Minh Huệ là kênh chính để chúng tôi kết nối với trang web Minh Huệ, bởi hầu hết chúng tôi không thể vào trang Minh Huệ trực tiếp trên máy tính của mình. Có một học viên sống ở xa và tôi phải bắt xe buýt để đến chỗ cô ấy. Việc này đối với tôi thật không dễ dàng, nhưng với sự gia trì của Sư tôn, tôi đã làm được.

Khi các học viên đến nhà tôi để lấy tài liệu, thấy cánh tay trái của tôi bị tím đen họ rất cảm động và muốn làm gì đó để giúp tôi. Họ mang cho tôi bánh bao hấp, há cảo, và một số đồ ăn khác. Lòng tốt của họ tiếp thêm cho tôi sức mạnh và khích lệ tôi.

Cơn đau khiến tôi gần như không thể luyện công được. Nhưng tôi tự nhủ mình phải kiên trì. Tôi cần phải luyện các bài công pháp để chuyển hóa bản thể. Tôi cố gắng luyện với chỉ cánh tay phải nhưng toàn thân run lên. Tôi thầm nhủ rằng Sư phụ đang dõi theo tôi và tôi cần phải tiếp tục cố gắng. Mười ngày sau, tôi cảm thấy cánh tay trái có thể cử động một chút. Sau đó, tôi luyện công bằng cả hai tay, mặc dù cánh tay trái chưa thể đưa lên được đúng vị trí, tôi vẫn kiên trì. Dần dần cánh tay trái của tôi trở nên linh hoạt hơn và các động tác cũng chuẩn xác hơn.

Sau một tháng rưỡi, cánh tay trái của tôi đã hoàn toàn lành hẳn. Ngày hôm đó, khi có thể giơ được cánh tay trái của mình lên một cách bình thường trong bài công pháp thứ hai, tôi đã không thể ngừng khóc vì biết ơn.

Người xưa có câu: ‘Thương gân động cốt một trăm thiên’ (gân cốt bị thương phải qua 100 ngày mới khỏi). Vậy mà tôi, một bà lão đã ngoài 80 tuổi, cánh tay bị gãy nhiều chỗ hồi phục chỉ sau 45 ngày mà không cần dùng bất kỳ loại thuốc điều trị hay thuốc bổ nào, cũng không cần con cái cận kề chăm sóc. Tất cả những gì tôi có là niềm tin không thể lay chuyển vào Sư phụ và Đại Pháp. Con xin cảm tạ Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/21/464414.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/10/21/212571.html

Đăng ngày 18-11-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share