Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại An Huy, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-05-2023]
Vào ngày 7 tháng 12 năm 2022, lệnh phòng chống dịch bệnh trên toàn Trung Quốc bất ngờ được dỡ bỏ và chủng virus mới lan rộng khắp toàn quốc. Khu vực nơi tôi sống cũng không ngoại lệ, tất cả mọi người trong công ty, trường học, các hộ gia đình đều có người bị nhiễm bệnh. Trong mỗi lần gặp mặt hay trong những cuộc gọi điện thoại, câu đầu tiên mọi người hỏi nhau là: “Dương tính chưa”? Đường phố không có một bóng người, so với lúc phong tỏa còn yên tĩnh hơn, mọi người đều không dám ra khỏi nhà, vô cùng hoảng loạn.
Sau đây, tôi xin kể câu chuyện về gia đình tôi và những người thân trong bối cảnh “dương tính” với virus.
1. Tiếp xúc gần với người “dương tính” nhưng tôi không bị nhiễm bệnh
Tôi sống trên tầng hai, vào một buổi sáng nọ, tôi đi xuống cầu thang để nhận gói hàng, bà chủ ở tầng dưới ngăn tôi lại hỏi: “Chị ơi, em quên mất chín chữ chị dạy em mất rồi.” Sau đó, tôi dạy cô ấy niệm nhiều lần chín chữ: Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo. Cô ấy ho không ngừng, tôi hỏi có phải cô dương tính rồi không? Cô ấy gật đầu, nói rằng bị lây khi cô mang cam đến cho cha của mình. Cha cô đang nằm trong bệnh viện, ông đã “dương tính” trong nhiều ngày, vì vậy cô ấy muốn hỏi tôi về chín chữ chân ngôn, khi đến viện sẽ dạy cha cô ấy niệm. Cô ấy sợ sẽ lây bệnh cho tôi và người nhà nên không dám lên nhà tôi, cô ấy đành phải đợi trước cửa nhà tôi.
Chồng tôi nghe nói tôi vừa nói chuyện với một người “dương tính” thì vô cùng sợ hãi, sợ tôi sẽ nhiễm bệnh từ cô ấy. Tôi trở về nhà an ủi anh ấy nhiều lần: “Em sẽ không bị lây đâu, em có Sư phụ quản nên bách độc xâm hại.” Chồng tôi không tin, ngày nào cũng đo nhiệt độ cho tôi nhưng tôi không sốt, cũng không ho. Hai tuần sau, anh vẫn yêu cầu tôi đi xét nghiệm và kết quả xét nghiệm chỉ có một vạch (một vạch là âm, hai vạch là dương). Đến lúc này, chồng tôi không còn nói gì nữa. Sau đó, khi có người gọi điện hỏi tình hình của tôi (tôi không cầm điện thoại), anh nhận máy và tự hào nói: “Cô ấy rất khỏe, cô ấy tiếp xúc trực tiếp với người “dương tính” mà không bị nhiễm bệnh, cô ấy làm tất cả các việc như: ra ngoài đi chợ, mua đồ, nhận hàng, dọn dẹp nhà cửa. Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt, Sư phụ thật vĩ đại!”
2. Hai cha con ủng hộ Đại Pháp, được bảo hộ khi nhiễm “dương tính”
Chồng tôi lo lắng sợ tôi “dương tính”, nhưng tôi không dương tính. Còn anh ấy không đi ra ngoài mà lại sốt, toàn thân đau nhức, nhiệt độ cơ thể là 37,8 đến ngày hôm sau nhiệt độ tăng lên 39,4 độ. Anh ấy không muốn uống thuốc hạ sốt và yêu cầu tôi phải tránh xa anh ấy và phải đeo khẩu trang. Tôi kiên định vào lời Sư phụ giảng:
“Các đệ tử Đại Pháp chân chính đều có năng lượng, bản thân chính là người trừ nghiệp trừ khuẩn” (Lý Tính)
Tôi nói: Anh không muốn uống thuốc vậy anh hãy làm theo lời Sư phụ giảng: “Thành tâm niệm chân ngôn, đó là linh đan diệu dược tốt nhất.”
Đến ngày thứ ba, nhiệt độ cơ thể của chồng tôi giảm xuống 37,8 độ và có thể dùng bữa sáng. Tôi hỏi sao anh lại hạ sốt nhanh vậy? Anh ấy trả lời một cách đầy tự tin: “Mấy ngày qua anh luôn niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Anh còn nói thêm: “Sư phụ Đại Pháp đã sớm quản anh rồi.”
Đến ngày thứ tư, em gái và em trai lần lượt gọi điện thoại hỏi chồng tôi “dương tính” hay “âm tính”? Anh đáp: Anh đã khỏe rồi. Họ đều cảm thấy kinh ngạc, nói: “Ba ngày trước gọi hỏi anh vẫn còn dương tính, mà mới ba ngày thôi anh đã khỏe rồi sao? Em không tin!” Em gái chồng tôi nói: “Năm người nhà mình đều đã dương tính rồi, do cháu gái và cháu trai nhiễm bệnh ở trên trường, đều sốt cao, không dậy được, cổ họng chúng đau như bị dao cắt. Đã năm ngày rồi mà vẫn chưa khỏe, ăn uống kém, mất vị giác, uống và tiêm thuốc cũng không có tác dụng.”
Nghe vậy, tôi nhận lấy điện thoại từ chồng và nói với cô ấy: “Mau niệm chín chữ chân ngôn cứu mạng, cả nhà hãy cùng niệm, trước đây chị từng nói với em rồi đó, em còn nhớ chứ?”. Em ấy trả lời: “Là Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo đúng không ạ?”. Tôi nói: “Đúng vậy, đây là linh đan diệu dược có thể thật sự cứu người đó!”. Lúc này, em ấy mới chợt hiểu ra vì sao anh trai có thể khỏi bệnh chỉ sau ba ngày, nên mọi chuyện đều đã sáng tỏ.
Gia đình con trai tôi không sống cùng thành phố với tôi. Trong ba năm dịch bệnh, chúng tôi chỉ có thể báo bình an với nhau qua điện thoại. Mỗi khi tôi nghe con trai nói qua điện thoại là: “Con đã xét nghiệm axit nucleic, kết quả là âm tính”, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng biết ơn Sư phụ, con trai tôi thật là may mắn.
Vào năm tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, con trai tôi đang học lớp 9 trường trung học cơ sở. Cháu nhìn thấy những thay đổi về thể chất và tinh thần của tôi sau khi tu luyện, chứng tim đập nhanh nghiêm trọng và các bệnh khác của cháu đã khỏi mà không cần dùng thuốc. Cả cháu và bố cháu đều hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và rất ủng hộ tôi tu luyện. Năm 1999, tập đoàn lưu manh Trung Cộng do Giang Trạch Dân cầm đầu điên cuồng bức hại Pháp Luân Công. Tôi cùng một số đồng tu đến Bắc Kinh để bảo hộ Pháp, nói lời công đạo cho Sư phụ, cho Đại Pháp nhưng chúng tôi bị cảnh sát địa phương nhốt vào trại tạm giam phi pháp. Nhà tôi giống như sắp sụp đổ vậy, hai cha con vô cùng hoảng sợ, con trai thấy cha cố gắng cứu tôi đến nỗi khóc mất tiếng mà cháu cũng khóc theo, năm đó cháu đang chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Người thân và bạn bè đều chứng kiến điều này, đều lo lắng đổ mồ hôi thay cho cháu: Việc này lẽ nào không ảnh hưởng đến việc thi đại học? Tôi tin rằng có Sư phụ bảo hộ, cháu sẽ không bị ảnh hưởng.
Kết quả là con trai tôi đã đạt thành tích xuất sắc trong kỳ thi tuyển sinh đại học và đã trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm. Cháu mang theo giấy báo nhập học đến trại giam thăm tôi, quỳ xuống khóc thảm thiết, trong lòng chất chứa biết bao ủy khuất và không lý giải được tại sao lại như vậy. Cháu muốn tôi từ bỏ tu luyện để trở lại cuộc sống như trước, nhưng cháu biết tôi sẽ không đồng ý nên lời đến miệng lại không cất lên thành lời. Tôi lau nước mắt cho cháu và căn dặn: Cho dù con ở nơi đâu cũng hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, yên tâm học hành, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi con.
Khi cháu đến thăm tôi sau kỳ nghỉ đông, tôi sợ cháu sẽ hiểu nhầm tôi và Đại Pháp, vì vậy đã nhắc lại những điều tốt đẹp về Đại Pháp cho cháu nghe, việc bắt giữ các học viên hành vi phi pháp. Cháu hiểu rõ vấn đề này, cháu nói: “Con hiểu mẹ ạ, có các tài liệu và đĩa CD giảng chân tướng Đại Pháp trên bệ cửa sổ của trường học chúng con. Khi con lên núi chơi vào Chủ nhật, con thấy trên cây và trên tảng đá có treo tài liệu chân tướng trên đó.” Tôi rất biết ơn sự phó xuất vô tư vô ngã của các đồng tu, vì vào thời điểm đó, các học viên địa phương chúng tôi chưa làm được như vậy.
Đứa trẻ sau khi hiểu rõ chân tướng luôn có sự khác biệt so với những đứa trẻ khác, cho dù xã hội có hỗn loạn đến đâu, cháu cũng không bị can nhiễu. Từ khi học đại học, đến nghiên cứu sinh và đến khi đi làm, cháu luôn giữ được một thể chất và tinh thần mạnh khỏe, không hút thuốc, không uống rượu, không cờ bạc, cháu ham học hỏi, lễ phép với mọi người và cháu được lãnh đạo và các đồng nghiệp quý mến. Giống như lời mà cháu nói với tôi rằng, trong tâm mang “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, thật sự là điều vô cùng may mắn. Mặc dù ôn dịch có ở xung quanh, hay các chủng virus mới kéo dài trong suốt 3 năm, nhưng cháu luôn nhận về kết quả âm tính mỗi khi xét nghiệm axit nucleic.
Có lần, đơn vị yêu cầu tất cả nhân viên phải xét nghiệm axit nucleic, khi đó đang ở đỉnh dịch của chủng virus mới, những ai “dương tính” đều phải cách ly tập trung. Vừa hay khi đó lãnh đạo lại điều cháu đi nơi khác làm việc, đến khi cháu hoàn thành trở về nhà thì đợt xét nghiệm đã kết thúc. Tất cả những người tham gia xét nghiệm đều bị nhiễm bệnh và bị cách ly. Khi con trai kể cho tôi chuyện này qua điện thoại, chúng tôi đều thầm cảm tạ Sư phụ đã âm thầm bảo hộ cho con!
Đầu tháng 12 năm 2022, chính quyền bất ngờ dỡ bỏ lệnh phong tỏa và chủng virus mới lại bùng phát trên diện rộng. Chỉ trong vài ngày đã có rất nhiều người “dương tính”. Lúc này, con trai tôi gọi điện cho tôi và nói: Con nhận được thông báo tháng này con sẽ đến Thượng Hải để tham gia buổi lễ chứng nhận trình độ. Nguy cơ lây nhiễm chủng virus mới tại hội nghị này tương đối cao, rất có thể tiếp xúc với nhiều người “dương tính” khi di chuyển bằng ô tô hoặc tại nơi ở vì những người tham dự đều đến từ khắp các tỉnh thành. Trong khoảng thời gian này, hàng ngày hai mẹ con vẫn giữ liên lạc qua điện thoại, tôi thường nhắc cháu thường xuyên nhẩm niệm chín chữ chân ngôn cứu người. Khi hội nghị kết thúc, cháu trở về nhà và nhận kết quả một vạch khi xét nghiệm virus, cháu có chút hoài nghi: Mấy ngày trước cháu tiếp xúc với rất nhiều người, hơn nữa còn có rất nhiều tiếng ho trong hội trường, nếu cháu thật sự không bị nhiễm bệnh thì quả là quá may mắn rồi. Cháu quyết định xét nghiệm thêm một lần nữa. Sáu tiếng sau, cháu xét nghiệm lại và kết quả vẫn là một vạch. Sau đó, cháu gọi điện thoại cho tôi và cha cháu nói rằng: “Kết quả xét nghiệm axit nucleic của con vẫn là âm tính.”
Chúng tôi vô cùng biết ơn sự từ bi bảo hộ của Sư phụ!
3. Dân làng hiểu chân tướng, cả làng không có ai chết trong dịch bệnh
Ngày 26 tháng 3 năm 2023, khi Tết Thanh Minh đang đến gần, gia đình tôi và các anh chị em bên nội về quê ngoại để tảo mộ và tỏ lòng thành kính với tổ tiên. Khi ngồi trong xe trên đường về nhà, những ký ức ngày xưa lại ùa về trong tâm trí tôi: Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996, vào mỗi dịp lễ hàng năm khi về thăm quê chồng, tôi đều không quên nói với dân làng và người thân về vẻ đẹp của Đại Pháp, hiệu quả trị bệnh thần kỳ, dạy con người ta làm việc tốt đắc phúc báo và họ đều tiếp nhận chân tướng. Năm 1999, khi Giang Trạch Dân – lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc điên cuồng bức hại Pháp Luân Công, tôi giống như hàng vạn đệ tử Đại Pháp, cùng đứng lên bảo vệ Đại Pháp và Sư phụ, nói lời công lý cho Đại Pháp, trải qua nhiều lần bị bắt giam phi pháp. Sau đó, khi trở về nhà chồng, mẹ chồng tôi không cho phép tôi nói với người khác về việc tu luyện Pháp Luân Công, mẹ sợ tôi sẽ lại bị bức hại.
Đối mặt với tình thế này, trước mỗi lần về quê, tôi đều xin Sư phụ gia trì chính niệm cho đệ tử, cấp cho đệ tử trí huệ. Vì vậy, tôi đều có thể đột phá được trở ngại, giúp dân làng đọc được tài liệu chân tướng, hiểu ra rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Năm 2009, bố mẹ chồng tôi lần lượt qua đời. Kể từ đó, chúng tôi ít có cơ hội được tiếp xúc với dân làng hơn.
Tôi làm việc tại bệnh viện, nên khi người dân cần đi khám bệnh, tôi vẫn tận tình giúp đỡ họ như trước đây. Vì vậy tôi có tiếng tốt trong làng, người dân khen tôi nhiệt tình với người khác, không tự cao tự đại. Mỗi khi đi thăm người bệnh, đầu tiên tôi nói với họ về hiệu quả trị bệnh khỏe người kì diệu của Pháp Luân Đại Pháp, rồi đưa tặng cuốn sách nhỏ chân tướng, đĩa CD cho người bệnh mang về nhà cùng người thân trong làng truyền tay nhau đọc. Vì tôi đã có nền tảng khuyên người dân làm “tam thoái” từ trước, nên những năm qua, khi có người dân đến thăm khám bệnh hoặc khi chúng tôi trở về quê ngày giỗ chạp, tôi sẽ giúp người trong thôn làng làm “tam thoái”, và dặn họ nhiều lần rằng: Thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” khi nguy nạn đến có thể bảo bình an. Sau khi chủng virus mới bùng phát, tôi không còn cơ hội gặp người dân trong làng nên đã gửi đi rất nhiều phương thức truyền tin để truyền đi nội dung như “cả gia đình nhiễm chủng virus mới, nhận được linh đan khỏi bệnh trong một tuần”, “cô ấy giúp các đồng nghiệp niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’”, “lịch sử – chân tướng” đến điện thoại của người dân trong làng.
“Đến nơi rồi, xuống xe thôi”, tiếng hô của chồng tôi đã ngắt mạch hồi ức của tôi. Người thân trong thôn làng nhìn thấy chúng tôi trở về, lần lượt ra ngoài cổng nhà, nhiệt tình và chào đón chúng tôi và cùng đi dẫn đường đến mộ của tổ tiên. Sau khi hàn huyên hỏi thăm từng người, tôi vẫn giống như trước đây, âm thầm đưa tài liệu chân tướng đã chuẩn bị sẵn trong túi tặng cho từng người và dặn dò họ: “Về nhà nhớ xem nha, Sư phụ mới công bố bài kinh văn mới ‘Vì sao có nhân loại’, bài kinh văn đang trực tiếp cứu tất cả con người thế gian, trong đó có cả bạn.” Nghe vậy mọi người ai nấy cũng đều vui mừng.
Đến buổi trưa, chúng tôi được mời đến ăn cỗ của một người thân trong làng. Trong bữa tiệc, tôi đã hỏi một người em họ là: “Lệnh kiểm soát chủng virus mới đột ngột được gỡ bỏ, mọi người gần như đều ‘dương tính’ rồi, thế còn người trong thôn thì thế nào? Em đã bị ‘dương tính’ chưa?”. Nghe xong em ấy cười và trả lời rất tự nhiên: “Em không dương tính, trong làng có vài người bị dương tính rồi, cũng nhẹ lắm, uống ít thuốc hạ sốt vài ngày sau là khỏi rồi ạ. Thật sự cảm ơn chị”. Tôi lập tức đính chính lại lời của em ấy: “Sư phụ Lý Hồng Chí mới là người mà mọi người nên cảm ơn nhất! Là Sư phụ truyền môn Pháp Luân Đại Pháp – Đại Pháp của vũ trụ đã cứu mọi người.” Lúc này, mọi người học theo tôi cùng song thủ hợp thập, đồng thanh nói: “Cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn Sư phụ!”
Một người em khác tiếp lời: “Đợt ôn dịch này quả thật nguy hiểm, vậy mà dân làng chúng ta không có ai tử vong, đây là sự thật.” Tôi hỏi: “Thôn làng khác nhiễm virus có nghiêm trọng không?” Nghe xong câu hỏi của tôi, gương mặt họ nghiêm túc: “Rất nghiêm trọng, nhà nào cũng bị dương tính, phía nam có một thôn làng, từ lúc gỡ bỏ phong tỏa đến nay đã có hơn 10 người chết, rất đáng sợ. Dân làng thôn chúng ta tựa như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.”
Nghe đến đây tôi cảm thấy rất vui mừng, những sinh mệnh sau khi minh bạch chân tướng Đại Pháp làm “tam thoái”, đều được đắc cứu. Đồng thời tôi cũng cảm thấy một sự chua xót, cảm thấy nuối tiếc cho những người dân của làng khác chưa nhận được chân tướng.
Kể từ thời khắc này, khi nghĩ đến lời giảng của Sư phụ rằng:
“Tương lai chư vị sẽ biết chư vị may mắn như thế nào!” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc [1999])
Trong lòng tôi lại càng lý giải sâu sắc hơn nữa, rằng: Mình luyện công, mình may mắn, cả gia đình đều may mắn, chúng sinh minh bạch chân tướng đều vô cùng may mắn!
(Bài viết được chọn đăng nhân ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới lần thứ 24 trên Minh Huệ Net)
Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Nếu đăng lại cho mục đích thương mại, vui lòng trao đổi với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/25/460951.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/26/209567.html
Đăng ngày 23-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.