Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông

[MINH HUỆ 1-5-2007] Tôi nghe hai học viên nói về kinh nghiệm của họ khi phát chính niệm trong một kỳ chia sẻ kinh nghiệm. Nó soi sáng cho tôi và tất cả các học viên khác nơi buổi họp, nhắc nhở chúng tôi chúng tôi cần phải chú ý hơn phát chính niệm. Tôi hy vọng bài viết của tôi có thể nhắc nhở những ai mà thiếu sót hoặc không chú ý nhiều về phát chính niệm.

thiên mục của học viên A đã mở. Khi phát chính niệm, A có thể thấy ngay nhiều chiến quân ăn mặc thời cổ bay ra khỏi cơ thể của anh với kiếm và các khí giới khác trong tay. Tiếp theo lệnh của Chính Niệm, các quân lính đó mạnh mẽ và oai hùng tiêu trừ các tà linh và ác quỉ. Cảnh tượng rất vĩ đại. Các chiến quân trở lại cơ thể của anh từ khắp các hướng khi anh ngưng phát chính niệm.

Một lần một học viên bị bức hại bởi lạn quỉ của cựu thế lực và bị bệnh nặng nề. Học viên này bị đau đầu nặng và phải nằm liệt giường và không thể đi làm ‘ba điều’ Sư phụ kêu chúng ta đi làm. Học viên A và các người khác bao quanh người học viên bị bệnh và tịnh hoá không gian và tư tưởng của chính họ trước. Sau đó họ bắt đầu phát chính niệm để tiêu trừ tất cả các nhân tố và sinh mệnh tà ác. Học viên A nhìn thấy qua thiên mục của anh, với Chính Niệm mạnh mẽ của họ, một con vật đen giống như một trái táo dữ dằn với hai lỗ tai to rớt ra khỏi thân người học viên bị bệnh. Con vật rơi xuống đất và giãy giụa để trở lại thân người bệnh. Các học viên tiếp tục phát chính niệm và không bao lâu sau đó, con vật trở thành một vũng nước đen. Sự biểu hiện nơi không gian này là người học viên được khỏi hết bệnh. Học viên A được chứng kiến sức mạnh của phát chính niệm và biết rằng anh phải càng biết quí nó hơn.

Học viên B là một học viên lâu năm. Trong giai đoạn đầu của Chính Pháp, B rất tinh tiến làm ba điều. Sau này, vì các sự can nhiễu, ý chí và sự kiên trì của B lỏng lẻo. Một đêm, vào khoảng giữa đêm – giời phát chính niệm chung – B cảm thấy buồn ngủ và sự chấp trước vào an ổn nổi lên. “Lần này làm hay không cũng không khác biệt. Tôi sẽ làm nó ngày mai.” Chị chịu thua và nằm xuống ngủ. Tức thời sau khi chị ngủ, bốn nhân vật xuất hiện trong giấc mơ của chị. Họ đọc, “Tất cả các cố gắng trước kia đều phí.” B không có học thức nhiều, vì vậy chị chỉ nhớ có âm thanh của các chữ nhưng không biết chúng có nghĩa là gì. Trong một kỳ chia sẻ, chị lo lắng hỏi một học viên trẻ về ý nghĩa của các chữ. Khi chị vừa hiểu ý nghĩa của chúng, nó giống như một cái búa đập vào đầu chị: một “gậy cảnh tỉnh.” Tôi hiểu ra Sư phụ từ bi cố gắng chỉ điềm cho các học viên mà không để ý đến sự quan trọng của phát chính niệm.

Sư phụ đã nói nhiều lần về sự quan trọng của phát chính niệm. Trong bài ‘Pháp giảng tại Pháp Hội New York 2007 (phần Hỏi đáp), Ông nói:
“…khi các học viên Đại Pháp khắp thế giới phát chính niệm cùng nhau đồng một lúc, sức mạnh sẽ vô cùng. Vậy, nếu mỗi người mà đã có thể giải quyết vấn đề này với Chính Niệm mạnh mẽ và đã có thể làm nó rất tốt ngay lúc khởi đầu, thì có lẽ bây giờ không còn có tà ác nào nữa.”

Bây giờ các học viên biết rằng sự phát chính niệm là một cần thiết trong ba điều. Ba điều mắc nối cùng nhau. Nếu chúng ta đã thật sự tin nơi Sư phụ và Pháp với ý niệm trong sạch, chúng ta không thể bỏ quên phát Chính niệm chỉ vì chúng ta không thể nhìn thấy sức lực của nó và có nghi ngờ. Câu chuyện của học viên A và B nhắc nhở chúng ta rằng, trong sự tu luyện trong Chính Pháp, để làm sáng tỏ sự thật và cứu độ chúng sinh, chúng ta phải tinh tiến bước tới vì thời kết thúc đã gần kề và chúng ta phải chú ý việc phát chính niệm.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/5/1/153907.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/5/10/85439.html

Đăng ngày 01-06-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share