Bài viết sẻ của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Nhật Bản
[MINH HUỆ 11-10-2022] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi bắt đầu tu luyện vào tháng 3 năm 2020.
Sư phụ luôn trông nom tôi
Không lâu sau khi ra đời, tôi được chẩn đoán mắc một căn bệnh ung thư hiếm gặp. Tuy nhiên, sau khi nó lan rộng và phát triển tới giai đoạn nghiêm trọng nhất, căn bệnh này đột nhiên biến mất. Việc này quá hiếm gặp đến nỗi tôi trở thành đối tượng của một nghiên cứu y học quốc gia. Tôi thỉnh thoảng phải vào viện và trải qua các cuộc kiểm tra chi tiết.
Sau khi bắt đầu tu luyện và nhớ lại những trải nghiệm thời thơ ấu của mình, tôi minh bạch rằng Sư phụ đã trông chừng bảo hộ tôi và tịnh hóa thân thể cho tôi. Tôi cũng có nhiều trải nghiệm đáng kinh ngạc khi là một đứa trẻ, nhưng tôi đã không hề biết rằng những trải nghiệm này của tôi là độc nhất vô nhị.
Vào một ngày khi tôi 14 tuổi, tôi đột nhiên tiến nhập vào một không gian khác. Tôi đã có một trải nghiệm tương tự nhiều năm trước đó, nhưng trải nghiệm lần này khiến tôi nhớ lại cảm giác mà tôi đã có trước đây, đó là cảm giác không thể diễn tả thành lời.
Lúc đó tôi nghĩ những người tu luyện trong tôn giáo nhất định kiểm soát được những cảm thụ mỹ hảo như vậy. Khi ấy hạt giống cầu Đại Đạo đã được gieo vào tâm trí tôi.
Khi là một sinh viên, tôi lo lắng rằng mình sẽ mất đi những cảm thụ cao quý đó nếu tiếp tục nhồi nhét vào đầu những kiến thức và giá trị quan của người trưởng thành. Điều duy nhất tôi có thể làm là không để bị cuốn theo dòng, không ỷ lại vào người khác, và bắt đầu tìm kiếm con đường riêng của mình trong cuộc sống. Khi học cấp 3 và đại học, tôi đã đọc rất nhiều sách, đi nhiều nơi và liên tục tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống.
Tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp
Tôi thấy thông tin về Pháp Luân Đại Pháp lần đầu tiên khi đang tìm tài liệu trên mạng vào tháng 3 năm 2020. Sau khi đọc vài trang trong một cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp trên mạng, tôi vui mừng nhận ra rằng đây chính xác là điều mà tôi hằng tìm kiếm! Tôi ngay lập tức gọi tới số điện thoại của tình nguyện viên ở điểm luyện công chung và tới học các bài công pháp vào cuối tuần đó.
Trong khi luyện bài công pháp thứ ba, tôi cảm nhận được Pháp Luân quay ở vùng bụng dưới. Thị lực của tôi trở nên rõ ràng và thân thể tôi cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng sau khi luyện xong cả năm bài công pháp. Tâm tôi tràn đầy sự cảm ân đối với Sư phụ Đại Pháp.
Khi ấy chính là vào đợt dịch COVID đầu tiên ở Nhật Bản. Chính phủ Nhật Bản đã ban bố tình trạng khẩn cấp về sức khỏe cộng đồng. Chúng tôi phải ở nhà, vì vậy việc luyện công chung đã bị gián đoạn. Tôi có thời gian học Pháp tại nhà. Tôi bắt đầu tinh tấn tu luyện.
Khi việc luyện công chung của chúng tôi bắt đầu tiếp tục vào tháng Sáu, tôi cùng một học viên khác đã thảo luận vể các hạng mục truyền thông Đại Pháp. Tôi đã từng nghe nói về The Epoch Times trước đó. Giáo sư chính trị quốc tế của tôi đã trích dẫn báo cáo của The Epoch Times về Viện Khổng Tử khi ông nói tới sự xâm nhập của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Thời điểm đó tôi không biết về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi nghĩ The Epoch Times là một kênh truyền thông độc lập có dũng khí.
Cơ hội tu luyện
Tôi mong muốn hỗ trợ The Epoch Times giảng chân tướng, vì vậy tôi trợ giúp làm video trong suốt 18 tháng sau đó. Tôi chính thức gia nhập kênh truyền thông này vào tháng 12 năm 2021.
Công việc đầu tiên của tôi là tạo một chương trình tin tức với thời lượng 15 phút để đăng lên Youtube mỗi ngày. Tôi lựa chọn tin tức vào mỗi tối, đọc và chỉnh sửa bản thảo kịch bản vào sáng hôm sau. Sau đó vào buổi chiều, tôi chốt kịch bản với phát thanh viên, đồng thời ghi hình và chỉnh sửa video. Để làm xong một video đòi hỏi thời gian cả một ngày. Một tuần trôi qua rất nhanh. Tôi thấy được độ khó khi làm việc với tốc độ nhanh như vậy, đặc biệt khi có tin tức nóng hổi.
Công việc của tôi có nhiều áp lực. Kể từ năm 2012, ngoài trang web của kênh truyền thông này, Youtube đã là nền tảng có số lượng người hâm mộ The Epoch Times lớn nhất. Chương trình tôi phụ trách là chương trình thời sự. Một số người trong nhóm chúng tôi làm việc toàn thời gian, trong khi đó một số chỉ có thể làm việc trong thời gian rảnh của họ. Thực hiện chương trình thời sự yêu cầu hiệu quả và chất lượng cao. Những đồng tu làm việc từ xa rất khó có cảm thụ về mức độ khẩn trương. Một số đồng tu thì nhờ gia đình trợ giúp. Một số vị thì không đáp ứng được hạn chót công việc. Vì vậy, chiếu theo tình huống tự thân của mỗi người để phân bổ công việc không hề dễ dàng chút nào. Tôi biết ơn vì sự đóng góp của họ trong khi họ vẫn có cuộc sống bận rộn của mình, tuy nhiên sự phối hợp cùng họ cũng là khảo nghiệm tâm tính đối với tôi.
Cá nhân tôi nghĩ rằng làm hạng mục không phải là tu luyện, chúng ta không nên đưa các thành viên gia đình mình vào tham gia hạng mục để tu luyện bản thân họ. Chính họ phải có nguyện vọng tham gia thì mới được. Tôi cho rằng nhận thức của mình là đúng, nhưng cũng lại cảm thấy trạng thái tu luyện của bản thân không tốt. Hướng nội tìm, tôi nhận ra suy nghĩ đó là một cái cớ cho sự oán ghét đồng tu của mình. Tôi đã bị rất nhiều chấp trước can nhiễu.
Tôi có tâm cầu an nhàn. Khi cố gắng hoàn thành công việc, tôi cảm thấy việc xử lý thỏa đáng tình huống của mỗi cá nhân là một gánh nặng. Tôi đã có một cuộc trao đổi với một học viên làm việc toàn thời gian trong hạng mục của chúng tôi.
Tôi hỏi cô ấy: “Hạng mục của chúng ta đòi hỏi đáp ứng được thời gian hoàn thành công việc. Chẳng phải sẽ tốt hơn khi bảo những người không đáp ứng được yêu cầu đi tham gia những hạng mục khác hay sao?” Cô ấy trả lời: “Bạn phải có tâm từ bi.” Những lời của cô ấy dường như nhắm thẳng vào tâm cầu an nhàn của tôi. Cô ấy trạc tuổi tôi, nhưng đã bắt đầu tu luyện với cha mẹ khi còn là một đứa trẻ. Trong tu luyện, cô ấy có nhận thức sâu sắc về mối quan hệ gia đình của các học viên.
Tôi không phản ứng ngay tại chỗ, nhưng cũng không đồng tình. Tôi nói: “Dành ưu tiên cho công việc truyền thông cứu người là từ bi. Chẳng phải mối quan hệ gia đình là cái tình sao?”
Thật khó để tôi nhìn thấu trạng thái rối ren của mình. Tuy nhiên, học Pháp hàng ngày đã giúp tôi tìm ra gốc rễ của vấn đề. Kể từ khi còn ở tuổi thiếu niên, tôi đã không bị cuốn theo những gì phổ biến. Tôi ngừng dựa dẫm vào người khác và tìm kiếm con đường của riêng mình. Quan niệm tự cho mình là đúng đã ngăn cản tôi phối hợp tốt với các đồng tu.
Sư phụ giảng cho chúng ta:
“Điều con người khó bỏ được nhất là quan niệm, có người thậm chí vì giả lý mà hy sinh sinh mệnh chứ không cải biến, ấy thế mà quan niệm là hậu thiên hình thành. Người ta vẫn luôn nhìn nhận loại niệm đầu vốn khiến bản thân không cân nhắc thêm nhưng lại không tiếc gì mà hy sinh hết thảy mà không dao động ấy là tư tưởng của chính mình, ngay cả thấy chân lý cũng bài xích. Kỳ thực, ngoại trừ phần thuần chân của tiên thiên ra, hết thảy quan niệm đều là hậu thiên hình thành, thật sự không phải bản thân mình đâu.” (Tồn tại vì ai, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Quan niệm được hình thành khi tôi còn ở tuổi thiếu niên đã trở thành thói quen. Trong gia đình hay trong số bạn bè của tôi, không có ai là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi luôn nghĩ rằng, là đúng khi không thuận theo suy nghĩ của người khác, bởi vì theo cách này tôi sẽ không bị ảnh hưởng bởi những người thường trong xã hội ngày nay. Với mong muốn cải biến quan niệm này, khi tiếp tục tu luyện, tôi đã ngộ ra.
Trước hết, quá trình đắc Pháp và mọi việc xảy đến sau đó đều đã được an bài. Những việc đó không theo sắp xếp của chúng ta. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi chỉ có thể làm thế nào để hiểu Pháp và đưa ra những lựa chọn đúng. Đệ tử Đại Pháp phải có tín tâm đối với an bài của Sư phụ. Liệu chúng ta có kiên định với nhận thức của mình về Pháp hay có thực sự tín tâm đối với an bài của Sư phụ hay không là một câu hỏi căn bản và câu hỏi này đo lường xem liệu chúng ta đã buông bỏ những quan niệm của bản thân hay chưa.
Mọi thứ đã đi đúng hướng sau khi tôi nhìn thấy lỗ hổng này trong tu luyện của mình.
Tôi có một cuộc chia sẻ ngắn với một học viên khác làm việc toàn thời gian trong hạng mục chúng tôi. Anh ấy đóng vai trò then chốt trong nhóm chúng tôi và làm việc chăm chỉ hơn những người khác. Anh ấy cũng sinh ra trong một gia đình có nhiều học viên và có một nhận thức tốt về mối quan hệ gia đình. Mặc dù rất bận, nhưng anh ấy đã cố gắng để giữ các học viên ở lại hạng mục trong khi đó bản thân tôi lại thấy rằng họ nên rời khỏi hạng mục.
Thấy anh ấy kiệt sức như thế nào, tôi hỏi anh: “Chúng ta có nên bảo các học viên này chuyển sang các hạng mục khác không? Sẽ có nhiều áp lực nếu chúng ta tiếp tục như thế này.” Anh ấy nói anh ấy hiểu, nhưng đồng thời cũng giải thích: “Xét từ góc độ công việc thì bạn đúng, nhưng tôi có thể thấu hiểu tình trạng của họ. Đó là lý do tại sao tôi không muốn họ rời khỏi hạng mục.”
Anh ấy chia sẻ với tôi về nhận thức trong tu luyện của mình, đặc biệt là sự khác nhau giữa tu luyện khi còn nhỏ và khi là một người trưởng thành, cùng sự thống khổ khi không thể thực hiện được nhiều điều như bản thân mong muốn. Trải nghiệm của anh ấy và tôi khác nhau hoàn toàn. Tôi cảm động sâu sắc và hoàn toàn hiểu cảm nhận của anh. Tôi không nói nên lời khi thấy bản thân mình quá hẹp hòi và thiếu từ bi.
Anh ấy rời đi sau cuộc chia sẻ. Vài phút sau, tôi cũng rời đi. Lúc đó, cảm giác áp lực nặng nề tôi đã mang theo suốt thời gian qua bắt đầu tan biến. Nước mắt tôi trào ra.
Sư phụ đã giảng:
“…tôi vẫn thường giảng rằng một người nếu hoàn toàn muốn tốt cho người khác, chứ không có bất kể chút nào mục đích hoặc nhận thức của mình, thì lời nói ra sẽ khiến người nghe rơi lệ.” (Thanh tỉnh, Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Tôi đã cố kìm nước mắt và trải nghiệm sự mỹ hảo của việc buông bỏ chấp trước. Tâm tôi trở nên tĩnh lặng đến lạ thường, không một chút tạp niệm. Kể từ đó, tôi không còn thấy nản lòng khi gặp phải tình huống khó khăn nữa. Miễn là tôi bình tĩnh xử lý, những vấn đề sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.
Con xin tạ ơn Sư phụ đã từ bi cứu độ!
Cảm ơn các bạn đồng tu!
(Bài viết được đọc tại Pháp hội Nhật Bản năm 2022)
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/10/11/450607.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/19/204378.html
Đăng ngày 17-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.