Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Châu Âu

[MINH HUỆ 26-09-2022] Tôi hiện 65 tuổi và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được khoảng 8 năm. Mặc dù trước đó tôi đã được tặng tài liệu về Pháp Luân Đại Pháp hai lần – ở Odessa và Kyiv – nhưng tôi đã không đọc chúng hoặc không bắt đầu tu luyện vào thời điểm đó.

Khi còn nhỏ, tôi lớn lên mà không có cha mẹ, và được nuôi dưỡng trong một trường nội trú. Tôi đã trải qua nhiều thử thách và khổ nạn, gồm cả không đủ ăn, dẫn đến bị đói. Các giáo viên đã đánh chúng tôi. Tôi đã học cách chịu đựng rất nhiều. Bất chấp tất cả những điều này, tôi vẫn đối tốt với người khác. Giáo dục tại trường dựa trên các nguyên lý của hệ tư tưởng cộng sản, về cạnh tranh, đố kỵ và ích kỷ – nói dối là chuẩn mực. Từ nhỏ tôi đã đọc rất nhiều, chăm chỉ học tập và mơ ước được làm việc trong các lực lượng đặc biệt. Vì vậy, tôi đã cố gắng để sống kỷ luật và không có thói quen xấu.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã từ bỏ tất cả các môn tu luyện khác, và những vấn đề sức khỏe của tôi đã biến mất. Điều này đã được các bác sĩ xác nhận sau khi kiểm tra. Tôi có đức tin mạnh mẽ vào Sư phụ, và tôi có thể cảm nhận được Pháp Luân đang thanh lọc thân thể tôi khi tôi luyện công. Sau một tuần, tôi đã bình phục vết thương cũ.

Bài công pháp thứ năm rất khó đối với tôi. Một chấn thương đầu gối cũ khiến tôi không thể ngồi song bàn được. Lúc đầu, tôi phải ngồi với hai chân bắt chéo một cách lỏng lẻo. Một năm sau, tôi có thể ngồi song bàn, và đầu gối của tôi không còn đau nữa.

Tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp đã giúp tôi vượt qua tất cả những khó khăn mà tôi gặp phải trên con đường tu luyện của mình. Vì là Sư phụ yêu cầu chúng ta, nên tôi cố gắng thực hiện tốt đẹp mọi việc. Trong nhiều năm, mỗi ngày tôi đều đọc hai bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Một bài giảng đọc trong tư thế quỳ, và bài giảng thứ hai trong tư thế song bàn. Tôi đọc tất cả kinh văn một vài lần. Tôi luyện công hai lần một ngày, và luyện bài công pháp thứ hai trong một giờ đồng hồ.

Sư phụ giảng:

“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi muốn nói với mọi người về điều đó. Tôi mua sách và phân phát chúng cho các đồng nghiệp cũ của mình. Các con của tôi cũng đã đọc sách Chuyển Pháp Luân. Nhưng tâm truy cầu kết quả của tôi đã khiến sự việc không thành công. Một số người đã đọc sách Chuyển Pháp Luân, và một số người thì không, mặc dù tôi đã khuyên nhủ họ. Tôi không tham gia vào các hạng mục Đại Pháp cụ thể, nhưng tôi luôn cố gắng phân phát nhiều tài liệu Đại Pháp bằng các ngôn ngữ khác nhau và tôi coi việc cứu người là hạng mục chính của mình. Tôi biết rằng tất cả những người mà tôi gặp đều cần được cứu.

Tôi sống bên ngoài thành phố và phải di chuyển hai giờ đồng hồ mỗi chiều, năm lần một tuần, mang một chiếc ba-lô nặng trên vai để đến điểm luyện công. Tôi là một trong những học viên phụ trách điểm luyện công ở Khreshchatyk, và tôi chưa bao giờ không hoàn thành nhiệm vụ của mình. Đây là một nơi rất quan trọng, cơ quan hành chính thành phố nằm ở đó, và rất nhiều khách du lịch thường xuyên đến khu vực này. Tôi yêu cầu mọi người ký vào bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại ở Trung Quốc.

Khi lần đầu tiên bắt đầu giảng chân tướng, tôi đã nói chuyện rất lớn và liên tục. Các đồng tu đã chỉ ra điều này cho tôi, và bây giờ tôi đã có thể tự chủ bản thân tốt hơn. Tôi cũng cố gắng không động tâm khi có người khen ngợi mình.

Sư phụ giảng:

“Tôi vẫn luôn giảng rằng, người tu luyện phải xoay ngược lại nhìn vấn đề, khi chư vị đụng phải chuyện không tốt thì chư vị coi đó là hảo sự, là đến để đề cao chư vị, [ví như] ‘Con đường này ta cần bước đi cho tốt’, ‘Đây lại cần vượt quan nữa rồi’, ‘[Việc cần] tu luyện đến rồi’. Khi chư vị gặp hảo sự thì chư vị nghĩ, ‘Ái chà, mình chớ cao hứng quá, [gặp] việc vừa ý không đề cao lên được, còn dễ rớt xuống’.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Đường Khreshchatyk ở thủ đô của Ukraine là một trong những nơi quan trọng nhất để cứu người. Nhưng khi có mâu thuẫn giữa các học viên Đại Pháp, việc không tốt sẽ xảy ra. Nếu có mâu thuẫn giữa các học viên, vấn đề sẽ nảy sinh. Một ngày nọ, các học viên đã có một cuộc tranh cãi tại điểm luyện công khi tôi đang giảng chân tướng cho đồng nghiệp cũ của mình.

Khi quay lại, tôi thấy mọi người đang nhìn vào một con chuột, con chuột đang bình tĩnh đi xuống bậc thềm xuống vỉa hè bên dưới, đi tới và ngồi xuống cạnh vị học viên đã bắt đầu cuộc tranh luận. Chuột là biểu hiện của tức giận và hung hãn. Các học viên khác đang luyện bài công pháp thứ hai. Tôi cúi xuống con chuột và nói với nó rằng đừng can nhiễu các học viên làm việc Đại Pháp, vì đây là nơi thần thánh. Tôi cũng niệm chín chữ chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Con chuột quay lại và đi lên các bậc thang. Vào thời điểm đó, những người thuộc nhiều tôn giáo khác nhau đang đi qua. Họ chiếm rất nhiều không gian và âm nhạc của họ rất lớn.

Tôi nhận ra rằng mình đã không hoàn toàn vứt bỏ được tâm hoan hỷ, vị tư, tranh đấu, và hiển thị. Một ngày nọ, tôi đang phát tờ rơi, thì đột nhiên một người đàn ông có ngoại hình châu Âu nhưng khuôn mặt đen sạm và trên cổ đeo mặt dây chuyền khắc hình động vật, bước đến gần tôi. Anh ta niệm một số câu thần chú. Tôi đưa cho anh một tờ tài liệu và nhẩm chín chữ chân ngôn. Mặt anh ta nhăn lại, tỏ vẻ sợ hãi, và vội rời đi. Người phụ nữ đi cùng anh rất ngạc nhiên trước hành vi của anh. Tôi đã được Sư phụ bảo hộ, và tất cả những người thực hành các môn tiểu đạo đều sợ Đại Pháp và các học viên Đại Pháp.

Cũng có những thứ khác cản trở việc tu luyện của chúng tôi. Ví dụ, một người đàn ông đeo sừng và móng guốc, đi găng tay có những chiếc đinh dài đứng gần nơi luyện công trong nhiều ngày. Cũng có một người đàn ông khác cầm loa rao giảng về việc cứu độ của một môn tà giáo. Tôi tặng anh một tờ tài liệu. Anh ta tỏ ra sợ hãi, bỏ đi và không bao giờ quay trở lại.

Ngoài ra, vào một ngày khi tôi đang giảng chân tướng, một chiếc xe tải đâm vào bậc thang nơi chúng tôi luyện công. Không có học viên nào ở đó vào thời điểm đó, nhưng chúng tôi không thể luyện công được trong vài ngày. Sự việc xảy ra vì chúng ta phải hoàn thành các yêu cầu của Đại Pháp bằng tâm thuần tịnh và giữ chính niệm. Nhiều đoàn thể tôn giáo khác đã cảm ơn tôi và ký vào bản kiến nghị sau khi họ minh bạch chân tướng về Đại Pháp. Họ nói rằng chủ nghĩa cộng sản là ác ma. Và tất cả những điều này là triển hiện uy lực vĩ đại của Đại Pháp, đã cấp cho họ cơ hội được minh bạch chân tướng.

Thông thường, quá trình thanh lý thân thể của tôi rất nhẹ nhàng. Tuy nhiên, một ngày nọ, khi phát chính niệm, thận của tôi bắt đầu bị đau. Tôi quyết định ra ngoài tặng tài liệu để trấn áp cơn đau. Cơn đau bắt đầu nặng hơn, và tôi gần như không về nhà được. Tôi bắt đầu nghe các bài giảng của Sư phụ và xin Ngài giúp đỡ. Sau hai ngày, cơn đau biến mất. Thường thì đây là cách tôi trả nghiệp. Tôi hướng nội và thấy mình có chấp trước sắc dục. Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi sống cuộc đời lầm lạc, và có nhiều mối quan hệ tình dục bất chính. Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ chủng nghiệp này thông qua các khổ nạn.

Một trong những khảo nghiệm của tôi là việc vợ tôi ngoại tình. Tôi không có hành vi xúc phạm hay trả đũa người đàn ông kia và đã cứu gia đình chúng tôi. Tôi cũng buông bỏ tâm lý ghen tuông, sợ mất mặt, và tự cao. Bạn bè của vợ tôi rất ngạc nhiên về thái độ bình tĩnh của tôi trước vấn đề này. Chỉ đệ tử Đại Pháp mới có thể đối đãi với vấn đề theo cách này.

Giảng chân tướng trong bối cảnh chiến tranh giữa Ukraine và Nga

Tôi có kinh nghiệm về quân sự và có nhiều mối quan hệ với lực lượng an ninh. Tôi tìm cách giảng chân tướng cho cả các quan chức cấp thấp và cấp cao. Trong thời kỳ chiến tranh với Nga hiện nay, tôi đã phân phát tài liệu và yêu cầu mọi người ký tên thỉnh nguyện tại các trạm kiểm soát quân sự gần Kyiv.

Sư phụ giảng:

“Trong các học viên Pháp Luân Đại Pháp, có thể có những người đã tham gia chiến đấu trong những niên đại chiến tranh. Chiến tranh ấy là trạng thái do toàn bộ đại biến hoá của thiên tượng đưa đến; chư vị bất quá chỉ là một phần tử trong trạng thái như thế.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Vào ngày 24 tháng 2 năm 2022, Nga tấn công Ukraine, và chiến tranh bắt đầu. Trong thị trấn của tôi, mọi người đều đã biết về Đại Pháp, vì vậy hầu như không ai bị thương, và không có ngôi nhà nào bị hư hại hay phá hủy. Bất chấp lệnh giới nghiêm, tôi ra ngoài đặt tài liệu vào các hộp thư, và khuyên những người chưa rời thị trấn ký vào bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại. Tôi cũng khuyên những người đàn ông từ các nhóm bảo vệ lãnh thổ ký vào một bản kiến nghị. Tại một trong những trạm kiểm soát, tôi gặp một chỉ huy quân sự các lực lượng vũ trang Ukraine. Tôi đã giảng chân tướng cho anh, anh đã ký vào bản kiến nghị, và ngày hôm sau chỉ huy đến nhà tôi để thu thập các thiết bị chiến đấu mà tôi đã giữ lại sau khi phục vụ trong quân đội. Tôi cũng chia sẻ kinh nghiệm của mình với anh. Chỉ huy cho phép tôi tặng tài liệu cho những người điều khiển phương tiện. Những người lính cảm thấy không vui và quát vào mặt tôi vì đã làm phiền họ. Tôi được chỉ ra một nơi đỗ xe và tôi có thể nói chuyện với các hành khách.

Sau khi cây cầu đến Kyiv nổ tung, tôi quyết định đạp xe qua các ngôi làng. Có một lần, tôi bị một người đàn ông tấn công khi tôi muốn tặng anh một tờ tài liệu. Tôi nhận ra rằng mình phải hành xử dựa trên đặc thù của từng tình huống, không nên sốt sắng.

Mong muốn giảng rõ chân tướng trong các thị trấn xung quanh tôi không tan biến. Tôi nghĩ là đúng ra nên xin phép chỉ huy bảo vệ vùng lãnh thổ, nhưng tôi đã không thể đến gặp anh ta, tôi bị giam giữ, khám xét và kiểm tra tài liệu như thể tôi là một nghi phạm. Sau đó, tôi được trả tự do và được phép tặng tài liệu cho đến giờ giới nghiêm. Có một học sinh cũ của tôi trong bộ chỉ huy phòng thủ lãnh thổ, tôi đã giảng chân tướng cho anh, và anh đã ký vào đơn thỉnh nguyện.

Tại chốt kiểm tra, mọi người đối đãi với tôi theo những cách khác nhau. Có người quát vào mặt tôi, một số nghi ngờ và yêu cầu tôi cho xem tài liệu, và những người khác thì phản ứng bình thường. Tại một trong những chốt chặn, người chỉ huy đột nhiên xuất hiện. Trước khi bắt đầu giảng chân tướng, tôi xin Sư phụ giúp đỡ và gia trì chính niệm cho mình, tôi đọc “Luận ngữ”, và loại bỏ tâm hiển thị cũng như tranh đấu.

Khi trận pháo kích không lớn, tôi đến ngôi làng nằm gần nơi xảy ra chiến sự, và đặt tài liệu vào các hộp thư. Tôi được mời uống trà tại một trong những ngôi nhà. Gần một trong những ngôi nhà, một nhóm người yêu cầu xem tài liệu của tôi và gọi cho một đội tuần tra quân sự. Họ tra khảo tôi hơn một giờ đồng hồ để xem tôi có phải là gián điệp hay không. Sau đó, họ trả lại tài liệu cho tôi và văn bản cho phép tôi luyện công ở Khreshchatyk; họ xin lỗi, và nói rằng họ rất có thể phải đối mặt với các hoạt động tác chiến tại nơi đó.

Còi báo động không kích và lệnh giới nghiêm vẫn tiếp tục. Giống như các thành phố khác ở Ukraine, Kyiv bị bắn phá bằng tên lửa nhưng việc luyện công tập thể của nhóm chúng tôi ở Khreshchatyk vẫn diễn ra năm lần một tuần và hai lần ở thành phố Boyarka. Tôi giảng chân tướng và trợ Sư cứu độ chúng sinh. Tại đó, các học viên phân phát tờ rơi và hoa sen do các học viên Đài Loan gửi đến, giảng chân tướng và thu thập chữ ký kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại. Vì vậy, các học viên tiếp tục cứu người ngay cả trong chiến tranh.

Con xin cảm tạ Sư phụ vì đã cho con cơ hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và cứu chúng sinh.

Cảm ơn các học viên đã giúp đỡ tôi bằng tâm thuần tịnh.

Nếu có điểm nào không phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội Châu Âu 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/9/26/449945.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/9/30/204086.html

Đăng ngày 13-03-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share