Bài viết được chép lại bởi lời kể của một học viên Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-01-2022] Chồng tôi là người nghiện cờ bạc và rượu chè, anh không bao giờ quan tâm chăm lo cho gia đình. Bố chồng tôi bị tai biến nằm liệt giường nên tôi đã phải chăm sóc bố chồng trong khoảng 18 tháng khi ông đến sống cùng chúng tôi và không bao giờ phàn nàn. Sau đó, anh rể tôi đã đưa ông đến một thành phố khác để chăm sóc và ông đã mất sau đó nửa năm.

Sau cái chết của cha mình, chồng tôi càng sống buông thả hơn. Con gái chúng tôi vẫn còn học tiểu học nhưng đôi khi tôi phải làm ca đêm mà không có ai chăm sóc cho cháu, tôi gọi điện chồng cũng không nghe máy. Tâm trạng tôi rất tiêu cực và hay nghĩ đến chuyện ly hôn. Nhưng khi tôi nghĩ đến việc con gái chúng tôi còn nhỏ nên tôi đã không dám quyết định. Tôi phàn nàn với em gái của mình và cô ấy đã khuyên tôi nên học Pháp Luân Đại Pháp. Kể từ đó, tâm tính của tôi đã thay đổi và chồng tôi cũng thay đổi rất nhiều.

Tu luyện trong Đại Pháp và trở thành một người tốt

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 2 năm 1999. Thông qua việc học Pháp và tu luyện bản thân chiểu theo Đại Pháp, tôi đã hiểu được mục đích thực sự của đời mình. Từ các Pháp lý, tôi hiểu rằng mọi thứ đều có lý do đằng sau nó. Hành xử của chồng tôi có thể là do kiếp trước tôi đã đối xử tệ với anh ấy, hiểu được điều này tôi không còn thấy đau khổ như trước nữa.

Tâm tôi trở lên sáng và dường như tôi đã có hy vọng vào cuộc sống! Tôi chiểu theo những lời dạy của Sư phụ Lý Hồng Chí để trở thành một người tốt, tôi hướng nội tìm khi gặp phải mâu thuẫn và đối xử tốt với người khác. Nhiều chứng bệnh mà tôi mắc phải trước đây như thấp khớp, viêm họng hạt, viêm vòi trứng và bệnh trĩ, tất cả đều biến mất lúc nào mà tôi không hay biết. Cơ thể tôi bây giờ nhẹ nhàng và không còn bệnh tật. Tôi thực sự bước trên con đường tu luyện. Dù ở nhà hay ở cơ quan, tôi đều cố gắng tu dưỡng tâm tính của mình thật tốt.

Trong công việc với tư cách là một y tá, tôi đối xử với bệnh nhân như người thân trong nhà. Có một năm, bệnh viện yêu cầu bệnh nhân và người nhà của họ bình chọn để xếp hạng y tá trong bệnh viện, và cả ba học viên Đại Pháp trong bệnh viện chúng tôi đều được bình chọn. Chúng tôi cùng nhau tu luyện tinh tấn, chia sẻ kinh nghiệm và tham gia nhóm học Pháp vào buổi tối. Sau đó tôi đã thành lập một nhóm học Pháp tại nhà của mình.

Bất cứ khi nào có cơ hội giảng chân tướng tại nơi làm việc, tôi đều nói với mọi người về vẻ đẹp của Đại Pháp. Tôi đã cố gắng hết sức để thuyết phục họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Tôi và các học viên khác cũng tận dụng thời gian nghỉ trưa và thời gian sau giờ làm việc để phân phát tài liệu giảng chân tướng và nói chuyện với những người dân trên đường phố. Thông qua việc làm những điều các học viên phải làm, niềm vui của chúng tôi không thể diễn tả thành lời. Trong đầu chúng tôi chỉ có một ý nghĩ: Hãy để nhiều người hơn được nghe chân tướng về Đại Pháp và được cứu.

Giải quyết tổn thất với tâm thái nhẹ nhàng

Khoảng năm 2008, tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Ban đầu tôi rất tức giận và không thể chấp nhận điều đó, nhưng là một học viên Đại Pháp tôi nên chiểu theo lời dạy của Sư phụ, tôi cần có lòng khoan dung và tha thứ. Chồng tôi và người phụ nữ đó là những người thường, trong khi tôi là người tu luyện thì cần tuân theo các Pháp lý và không nên làm những gì người thường sẽ làm như: khóc lóc, gây rắc rối cho người khác hay tự tử. Tôi biết mình nên sử dụng các Pháp lý để giúp họ.

Người phụ nữ đó là đồng nghiệp của chồng tôi và đã ly hôn. Tôi đã nghe nói về cô ấy nhưng chúng tôi chưa bao giờ gặp nhau. Tôi đã viết cho cô ấy một lá thư và nói với cô ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ không ly hôn với chồng mình. Tôi đã chép lại những lời dạy của Sư phụ về mối quan hệ đúng mực trong hôn nhân cũng như những tội lỗi mà những người có quan hệ ngoài hôn nhân phạm phải. Tôi nói rằng tôi hiểu nỗi đau của cô ấy sau khi ly hôn và nói với cô ấy rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể giúp cô ấy vượt qua nỗi đau đó. Nếu cô ấy muốn tìm hiểu về môn tu luyện này thì tôi có thể giúp cô ấy tìm sách Đại Pháp.

Vào lúc đó tôi đã buông bỏ tự ngã của bản thân và chân thành muốn những điều tốt nhất cho cô ấy. Trí huệ và lòng từ bi mà tôi có được nhờ tu luyện Đại Pháp đã không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho cô ấy và giúp bảo vệ được gia đình của tôi.

Chồng tôi đã chủ động thừa nhận mọi chuyện với tôi và cắt đứt hoàn toàn liên lạc với người phụ nữ đó. Thử thách tưởng chừng như giông bão này cuối cùng lại như một làn gió xuân chữa lành hai tâm hồn lạc lối.

Kể từ đó, chồng tôi đối xử với tôi tốt hơn và ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nghĩ rằng tôi sẽ khó sống và gia đình tôi sẽ không hạnh phúc được như ngày hôm nay.

Người chồng nghiện cờ bạc

Chồng tôi gọi cho tôi vào tháng 9 năm 2020 và nói rằng anh đã chuyển đi nơi khác và mang theo quần áo và thuốc men. Anh cũng nói rằng anh để lại cho tôi một bức thư và bảo tôi hãy đọc nó.

Trong thư, anh nói rằng sổ ngân hàng của chúng tôi đều là giả. Anh nghiện chơi cờ bạc từ mười bảy năm trước. Năm 2005, anh đã nói dối tôi rằng nơi làm việc của người bạn cùng lớp anh ấy đang trả cho nhân viên của họ lãi suất cao khi họ gửi tiền, vì vậy anh đã lấy số tiền tiết kiệm của gia đình chúng tôi và gửi vào đó. Sau đó, anh nói với tôi số tiền tiết kiệm đã tăng lên tổng cộng khoảng 500.000 nhân dân tệ kèm theo lãi suất. Tôi không bao giờ nghi ngờ những gì anh ấy nói với tôi. Anh cũng thừa nhận khoản tiền đặt cọc 300.000 nhân dân tệ cho anh góp vốn với những người khác để điều hành một trường học cũng không đúng sự thật; tất cả số tiền này đã bị mất do chơi cờ bạc.

Anh thú nhận mình là một tội nhân. Anh đã đánh bạc suốt 17 năm và gây ra tổn thất lớn cho gia đình chúng tôi. Anh vô cùng hối hận. Vào tháng 5 năm 2013, anh đã muốn chặt ngón tay và dừng việc đánh bạc. Anh cảm thấy có lỗi với những gì mình đã gây ra cho gia đình.

Đọc xong bức thư của anh, tôi hiểu ra tại sao anh mất ngủ nhiều năm và phải dùng đến thuốc an thần mới ngủ được. Khi anh bị mất ngủ, tôi rất lo lắng và thường bảo anh hãy xem nhẹ mọi thứ. Nhưng tôi không thể tháo gỡ nút thắt trong tâm anh ấy. Bây giờ anh ấy đã có đủ can đảm để nói với tôi những gì đã xảy ra và trút bỏ được gánh nặng quá lớn này.

Tôi có thể cảm nhận được cuộc sống của anh không hề dễ dàng. Trong rất nhiều năm, chúng tôi cần tiền để mua nhà và đóng tiền học cho con gái. Nếu tôi biết sự thật vào lúc đó thì tôi sống sao đây? Dù sai lầm nhưng anh ấy đã chịu đựng một mình. May mắn thay, gia đình chúng tôi đã không cần dùng đến nhiều tiền; chúng tôi đã có đủ cho nhu cầu sinh hoạt hàng ngày của gia đình.

Tôi vẫn bình tĩnh và nói với anh ấy rằng đừng quá lo lắng. Tôi nói: “Một đứa con hoang trở về còn quý hơn vàng”. Tôi nói: “Chỉ cần anh không còn đánh bạc nữa. Hãy chờ em, em sẽ nấu một bữa ăn và mang đến cho anh. Sau khi ăn xong chúng ta sẽ cùng trở về nhà“.

Trước những thông tin đau lòng này, tâm tôi không khỏi xúc động. Tuy nhiên, chồng tôi đặc biệt xúc động vì anh ấy đã sẵn sàng đón nhận bất cứ hậu quả nào sẽ xảy đến với mình. Nhưng tôi là một học viên Đại Pháp và cần phải hành động theo tiêu chuẩn của Pháp. Tôi quyết định đối xử tử tế và khoan dung với anh ấy bởi vì Sư phụ đã giúp tôi hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc đời: Trở về với chân ngã của mình!

Chồng tôi trở thành một người đàn ông tốt

Sau 20 năm tu luyện, tôi không chỉ khỏi nhiều bệnh tật mà tính cách của tôi cũng thay đổi. Tôi có thể hiểu người khác hơn và bao dung hơn với họ. Chồng tôi đã nhìn thấy những thay đổi tích cực của tôi và ủng hộ tôi trong việc tu luyện. Bây giờ anh ấy sẵn lòng để các học viên khác đến nhà chúng tôi học Pháp. Anh ấy nói rằng anh ấy có cảm giác thoải mái khi chúng tôi học Pháp. Anh ấy cũng đã hỗ trợ tôi làm tài liệu giảng chân tướng.

Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, chồng tôi đã dần trở nên tốt hơn và những thói quen xấu của anh cũng thay đổi rất nhiều. Tôi thường nói với chồng về việc làm người tốt, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Anh ấy là một người đàn ông tốt bụng và thường giúp đỡ những người gặp khó khăn trong công việc. Chồng tôi cũng điều hành một trường học giúp những học sinh cần hỗ trợ học tập để chuẩn bị cho kỳ thi vào đại học. Anh đã tính học phí thấp hơn cho một số học sinh nghèo ngay cả khi tình hình tài chính của nhà trường không tốt.

Có một học sinh mà cha mẹ đã ly hôn, bà của cô bé không có tiền để trả học phí cho cháu. Chồng tôi đã miễn học phí cho cô bé và tặng một số quần áo của con gái chúng tôi cho học sinh này. Bà của cô bé đã bày tỏ lòng biết ơn đối với chồng tôi bằng cách quỳ xuống trước mặt anh. Chồng tôi đã đỡ bà ấy lên và nói: “Làm ơn, bà không cần phải làm như vậy, miễn là cháu gái của bà học hành chăm chỉ… ”. Học sinh này sau đó đã được nhận vào một trường đại học.

Khi tôi và một học viên khác đang giảng chân tướng trên đường phố vào tháng 9 năm 2018, chúng tôi đã bị báo cáo và bị bắt đến đồn cảnh sát. Sau khi biết tin, chồng tôi ngay lập tức mang các sách Đại Pháp của tôi đi nơi khác, vì vậy cảnh sát đã không tìm thấy gì nhiều khi họ lục soát vào nhà chúng tôi. Anh ấy cố gắng lý luận với cảnh sát trong khi các học viên khác phát chính niệm để giúp tôi được thả.

Chúng tôi bị giam giữ hành chính tám ngày trước khi được thả về. Trong 8 ngày đó, ngày nào chồng tôi cũng đến thăm tôi. Anh ấy đã khóc khi nhìn thấy tôi mặc áo khoác của tù nhân. Anh đã mất ăn mất ngủ trong suốt thời gian đó. Khi tôi được trả tự do, anh ấy đã mang tất cả sách Đại Pháp về nhà và nói với tôi rằng em hãy chăm chỉ đọc sách. Tôi rất xúc động và cảm thấy nhẹ nhõm khi anh ấy đối xử với Đại Pháp bằng tâm thành kính.

Giờ đây gia đình chúng tôi sống hạnh phúc và hòa thuận. Con gái chúng tôi đã có bằng tiến sĩ kinh tế, cháu làm việc ở một thành phố khác và đã có gia đình riêng. Tôi may mắn được tu luyện Đại Pháp trong cuộc đời này và tôi không thể diễn tả bằng lời lòng biết ơn đối với Sư phụ.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 22 năm, ngoài việc tôi có một sức khỏe tốt thì sự thay đổi lớn nhất là nội tâm của tôi. Bây giờ tôi luôn nghĩ cho người khác trước bất kể trong tình huống như thế nào. Mặc dù tôi đã trải qua nhiều điều bất công trong cuộc sống nhưng tôi không hề oán hận vì trong tâm tôi có Đại Pháp.

Đây là uy đức vĩ đại của Đại Pháp và Đại Pháp đã cứu gia đình tôi!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/1/28/435175.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/4/8/199833.html

Đăng ngày 16-07-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share