Bài viết của một học viên tại tỉnh Giang Tô

[MINH HUỆ 12-4-2007] Tôi là một học viên Đại Pháp và là nông dân tại tỉnh Giang Tô. Tôi vào làm việc với công việc là người cày ruộng tại thành phố Lạc Dương vào tháng năm 2006. Một ngày kia, hai dân làng hỏi tôi giúp họ dỡ một cái nhà kho xuống. Cái nhà kho nặng hơn 2, 000 jin (khoảng 2, 203 lbs hoặc 1, 000 kg), và trải rộng trên hơn 40 mét vuông. Nhà kho bất ngờ sập xuống trên người tôi từ trên cao. Hai người bên trên không báo tin cho những người bên trong ra khỏi nhà kho kịp thời. Tôi bị bất tỉnh ngay tức thời. Họ liền mang tôi đến y viện chiếu quang tuyến X.

Bác sĩ đến nói chuyện với tôi khi tôi vừa tỉnh dậy. Ông nói, “Các vết thương của ông rất nghiêm trọng. Ông sẽ ngồi xe lăn suốt đời còn lại.” Tôi cảm thấy lúc bấy giờ trời đất sập xuống. Tôi chỉ mới hơn 40 tuổi. Làm sao tôi có thể tiếp tục sống được? Tôi có cha mẹ già và các con thơ. Hai con tôi chưa có đứa nào có vợ rồi. Vợ tôi sẽ phải chịu khổ với tôi. Tôi cảm thấy rất buồn và không thể nhìn thẳng vào tình trạng này.

Tôi chịu đựng nhiều ngày đau đớn trong bệnh viện. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp đến thăm một người nào đó tại bệnh viện. Anh ta nhìn thấy tôi bị thương như vậy. Anh đứng lại và hỏi tôi tại sao tôi bị thương như vậy. Tôi kể câu chuyện ra. Anh nói, “Đừng buồn như vậy. Tôi có một cách có thể giúp anh bình phục mau. Nó có thể giúp anh đứng dậy, nhưng chỉ khi nào anh tin nơi nó!”

Ngày hôm sau anh mang vào cho tôi một quyển sách và một lá bùa(1) làm sáng tỏ sự thật. Anh nói, “Anh phải tôn trọng nó và đọc nó một cách siêng năng. Trong tình trạng như thế này, chỉ có Sư phụ đại từ bi của chúng tôi mới có thể cứu anh.”

Từ ngày đó, tôi đã đọc Chuyển Pháp Luân, hằng ngày, tập các bài Công Pháp của Pháp Luân Đại Pháp, và lắng nghe các bài giảng của Sư phụ. Khi tôi có thời giờ rảnh, tôi niệm, “Pháp Luân Đại Pháp hảo” hoặc “Chân Thiện Nhẫn hảo.”

Sau nhiều tháng, tôi thật sự có thể đứng lên. Tôi cảm thấy vô cùng biết ơn và hạnh phúc. Sư phụ đại từ bi của chúng ta đã ban cho tôi một đời sống thứ hai và khiến cho tôi có thể lại đứng lên được. Tôi biết ơn Sư phụ và sự giúp đỡ của người bạn học viên Đại Pháp. Tôi cũng rất biết ơn các bạn và thân quyến của tôi đã cho tôi sức lực, can đảm và sự giúp đỡ.

Tôi sẽ vĩnh viễn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và làm tốt ‘ba điều’. Tôi sẽ nghiêm chỉnh đi theo ba chữ mà Sư phụ dạy chúng ta – Chân Thiện Nhẫn. Tôi hiểu rằng Sư phụ đã chịu đựng rất nhiều cho tôi. Tôi sẽ lấy trách nhiệm cho những gì tôi phải trách nhiệm. Tôi kiên quyết và tự tin rằng tôi sẽ lại bước đi được trong một tương lai gần đây. Tôi sẽ bắt đầu làm người mới trên con đường chân chính và tôi sẽ tập luyện chuyên cần. Gia đình tôi sẽ hạnh phúc hơn và sẽ hơn trước kia.

Chú thích

(1) Lá bùa – Tại Trung Quốc, các học viên đôi lúc làm sáng tỏ sự thật bằng cách cho họ một cái gì nhỏ nhỏ để mang hoặc trân trọng, mang một vài chữ viết để nhắc nhở họ sự tốt lành của Đại Pháp.

 

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/4/12/152673.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/5/1/85106.html

Đăng ngày 12-05-2007; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share